Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gọi đại cữu

Phiên bản Dịch · 1019 chữ

Ngay khi hắn vừa định nói chuyện với Ngũ Sắc Thần Ngưu.

Phốc!

Ở dưới chân hắn, trong ngôi mộ lẻ loi ban đầu kia, bỗng nhiên vươn ra một cánh tay.

"Hả? "Thứ gì vậy?"

La Thiên giật nảy mình, vội vàng nhảy ra, làm bộ chuẩn bị công kích.

"Chờ một chút, không nên ra tay!"

Mà vào lúc này, Ngũ Sắc Thần Ngưu cuống quít đi tới.

Sau đó phù phù một tiếng quỳ gối trước mộ phần.

"Mẫu thân..."

Nói xong, khóc rống lên.

Nhưng mà...

"Khóc cái tang của mẹ ngươi? Mẹ nó ngươi còn chưa chết đấy!"

Trong mộ phát ra thanh âm của một nữ tử, sau đó bàn tay kia tách ra, một người từ bên trong bò ra.

"Đây là..."

La Thiên nhìn nữ tử trước mắt, sững sờ.

Nữ tử trước mắt, thoạt nhìn nhiều nhất là mười bảy mười tám tuổi.

Chỉ có điều, trên đỉnh đầu nữ nhân này có một đôi sừng trâu, trên mũi treo một cái vòng đồng cực lớn.

Lại liên hệ với Ngũ Sắc Thần Ngưu gọi nàng là mẫu thân, đây hiển nhiên là một Ngưu Yêu hóa hình.

"Mẫu thân, năm trăm năm, cuối cùng con cũng gặp được người rồi..." Ngũ Sắc Thần Ngưu chạy tới gọi.

Nhưng mà...

Ầm!

Nữ nhân tát một cái, Ngũ Sắc Thần Ngưu trực tiếp bị đánh bay.

"Còn không biết xấu hổ mà nói? Năm trăm năm mới cứu được lão nương ra! Chậm thêm trăm năm nữa, thế nào cũng phải đè chết lão nương!" Nữ tử giận dữ hét.

"Thật xin lỗi..."

Ngũ Sắc Thần Ngưu thấp giọng nói, bộ dáng thoạt nhìn giống như là tiểu hài tử.

"Năm trăm năm? Mẹ con? "

La Thiên nhìn nữ nhân và Ngũ Sắc Thần Ngưu, mặt mũi tràn đầy khó hiểu.

Ngũ Sắc Thần Ngưu nhìn thoáng qua La Thiên, hừ nói: "Được rồi, tuy ngươi lấy một bình máu thần thú của ta, nhưng cũng cứu được mẫu thân ta, chúng ta coi như thanh toán xong."

Ai ngờ lời còn chưa dứt.

Ầm!

Nữ nhân lại một cái tát đánh bay Ngũ Sắc Thần Ngưu.

"Mẫu thân, sao người lại đánh con?" Ngũ Sắc Thần Ngưu vẻ mặt ủy khuất nói.

Nữ nhân hừ nói: "Đánh ngươi? Đánh ngươi cũng nhẹ thôi, người ta cứu mẹ ngươi, ngươi lại chỉ dùng một lọ máu thần thú là đã nói xong rồi sao? Thế nào, một bình máu của ngươi còn đắt hơn cả mẹ ngươi hả?"

Ngũ Sắc Thần Ngưu lập tức ủy khuất, không dám nói lời nào.

Bên kia, nữ nhân nhanh như chớp đi tới bên cạnh La Thiên, hai tay giữ chặt tay La Thiên, không ngừng lay động.

Một phen nước mắt nước mũi một phen nói: "Ân nhân a, ta bị người phong ấn trong mộ năm trăm năm, ta còn cho là mình sẽ bị phong ấn đến chết!"

"Không ngờ ngài lại ra tay cứu ta ra, để cho ta lại thấy ánh mặt trời, ân tình này trọn đời khó báo! Từ nay về sau, ngươi chính là đại ca ruột của ta, đại ca tại thượng nhận lấy tiểu muội cúi đầu!”

Nói xong, liền cúi đầu bái.

"Mẫu thân, sao người lại quỳ xuống trước nhân loại này?" Ngũ Sắc Thần Ngưu mặt đen sì.

Nhưng mà...

Ầm!

Nữ tử vỗ một cái lên đầu Ngũ Sắc Thần Ngưu.

"Có biết nói chuyện hay không? Cái gì gọi là nhân loại? Gọi đại cữu!"

Nữ tử quát lên.

"Ta..."

Ngũ Sắc Thần Ngưu vừa định nói gì, đã thấy trong ánh mắt nữ tử lóe lên hàn mang.

Ngũ Sắc Thần Ngưu hoảng sợ, lập tức bất đắc dĩ nói: "Đại... Đại cữu."

"Ta..."

La Thiên cạn lời.

Đây tính là tình huống gì?

Chính mình tiện tay rút kiếm, thế mà có thêm một muội muội, lại thêm một cháu trai?

Cháu trai vẫn là trâu?

Hơn nữa, nữ nhân này chỉ bị phong ấn liền phong ấn hơn năm trăm năm, thực tế số tuổi đoán chừng lớn hơn nữa.

Người như vậy, gọi mình là đại ca?

"Cái kia, các ngươi rốt cuộc là tình huống gì?" La Thiên hỏi.

Nữ tử thở dài, nói: "Đại ca, ta có tên Nhân tộc, gọi Ngưu Thiết Chùy, con trai ta cũng có tên Nhân tộc, gọi Ngưu Ngũ Phương."

La Thiên khóe miệng co rúm vài cái, giơ ngón tay cái lên nói: "Tên rất hay!"

Hai vị này, thật sự là đặt tên quá quỷ tài.

Muội muội Thiết Chùy tiếp tục nói: "Ngũ Sắc Thần Ngưu nhất tộc chúng ta vốn sống ở Nam Vực. Lúc ta còn nhỏ, bởi vì biến cố mà chạy trốn tới Bắc Vực, đặt chân ở Thiên Đãng sơn mạch."

"Đợi sau khi ta trưởng thành, ta liền thành Yêu Vương Thiên Đãng Sơn Mạch này, đó cũng là thời kỳ Yêu Tộc cường thịnh của Thiên Đãng Sơn Mạch. Cho dù là hoàng thất Dạ Phong Quốc, cũng phải cho ta vài phần mặt mũi."

"Chỉ có điều, ngày vui ngắn chẳng tày gang, năm trăm năm trước, có một Kiếm Tiên Nhân tộc uống say đi ngang qua Thiên Đãng sơn, nhìn trúng huyết mạch thần thú của ta, muốn thu ta làm tọa kỵ! Ta cự tuyệt, hắn liền tiện tay dùng một kiếm phong ấn ta ở trong mộ, nói trừ phi có người có thể rút ra kiếm này, nếu không phải phong đủ ta một ngàn năm."

"Nhưng mà đại ca, thọ nguyên của ta tổng cộng còn lại không đến bảy trăm năm, nếu như không phải đại ca ngài cứu ta ra, ta khẳng định sẽ bị phong ấn đến chết, đại ca ngài chính là ân nhân cứu mạng của ta!"

La Thiên khẽ gật đầu, đại khái đã biết tiền căn hậu quả.

Bên kia, Ngưu Thiết Chùy lau nước mắt, nói: "Đúng rồi anh ruột, ta còn không biết ngài tên gì, tiên hương nơi nào."

Bạn đang đọc Bắt Đầu Một Thân Vô Địch Đại Chiêu (Dịch) của Hoàn Tử Tiên Sinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi haidang2006
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.