Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nện chết Ngự Không cảnh (2)

Phiên bản Dịch · 1015 chữ

"Thiên Đạo Quyền Pháp, Long Hình Quyền thức thứ nhất, oanh!"

Đối diện là đại tu hành giả Ngự Không cảnh, cao hơn mình tận ba đại cảnh giới, La Thiên không dám có chút chủ quan, toàn lực ra tay.

Rống!

Theo La Thiên xuất thủ, một đầu long ảnh màu vàng kim hiện lên trên nắm tay hắn, vọt tới phía Minh Tân.

"Hả?" Minh Tân sững sờ, đưa tay ra ngăn cản.

Nhưng mà...

Răng rắc!

Cánh tay của hắn bị long ảnh đánh trúng, trong nháy mắt liền đứt bảy tám phần.

"Làm sao có thể?"

Minh Tân luống cuống, lăng không hướng bên cạnh trốn đi, hiểm mà lại hiểm tránh được Long Ảnh.

Bất quá...

"Thiên Đạo Thân Pháp!"

La Thiên điểm mũi chân một cái, trực tiếp thuấn di đến phía dưới Minh Tân.

"Làm sao có thể? Khi nào thì hắn..."

Sắc mặt Minh Tân đột nhiên thay đổi.

La Thiên tốc độ cực nhanh, hắn vậy mà thấy không rõ.

"Ngươi đi chết đi!"

La Thiên nổi giận gầm lên một tiếng, đấm từ dưới lên một quyền.

Oanh!

Một quyền này, rắn chắc chắc đánh trúng thân thể Minh Tân.

Cả người hắn bị một quyền đánh bay lên trời, phịch một tiếng đánh xuyên qua nóc đại sảnh La gia.

"Cái này..."

Tất cả mọi người ở đây đều choáng váng, xuyên thấu qua mái che nhìn lên bầu trời.

Trọn vẹn mười hơi thở sau...

Oanh!

Thi thể của Minh Tân từ trên trời rơi xuống, nặng nề nện trên mặt đất.

Nhưng giờ phút này, nửa người Minh Tân đều bị đánh bay.

Tướng chết vô cùng thê thảm.

Xung quanh cực kỳ yên tĩnh, tất cả mọi người không thể tin được vào hai mắt của mình.

Đó chính là đại tu hành giả Ngự Không cảnh!

Người có năng lực hủy diệt Biên Bắc thành.

Thế mà bị hai quyền của La Thiên nện chết?

Đây là vị thiếu chủ bại gia kia của bọn họ sao?

Thật ra đâu chỉ là bọn họ, ngay cả La Thiên cũng bối rối.

"Mới Luyện Thể Cảnh, ta liền có thể không có áp lực chém giết Ngự Không cảnh rồi hả? Xem ra Chín quyển thiên thư vô địch không phải chỉ là nói suông a!"

La Thiên nghĩ đến đây, xoay chuyển ánh mắt nhìn Lam Tú Nhi bên cạnh.

Chỉ thấy hắn chậm rãi đi tới trước mặt Lam Tú Nhi.

Lam Tú Nhi lúc này cũng choáng váng.

Một màn này vượt ra khỏi nhận thức của nàng.

Tên bại gia tử La gia mà nàng vẫn luôn xem thường kia, vậy mà lại mạnh như quái vật?

Mắt thấy La Thiên đi tới trước mặt mình, Lam Tú Nhi thân thể run lên, nặn ra một nụ cười so với khóc còn khó coi hơn, nói: Phu... Phu quân? Thật ra... Vừa rồi chỉ là trò đùa."

Mọi người:...

La Thiên khinh thường nhìn nàng, lạnh giọng nói: "Khép cái miệng thối của ngươi lại, ai là phu quân ngươi?"

Lam Tú Nhi bị mắng, sắc mặt một trận biến ảo, cuối cùng cắn răng nói: "La Thiên, ta cảnh cáo ngươi, đừng hòng động thủ với ta! Ta hiện tại không chỉ là Chân truyền đệ tử của Kiếm Huyền Tông, hơn nữa... Ta đã là nữ nhân của Dạ Phong quốc Thần Võ vương thế tử!"

"Cho dù bây giờ ngươi rất mạnh, nhưng chút thực lực này của ngươi, trong mắt Thần Võ vương phủ cũng chỉ là con kiến hôi mà thôi, nếu ngươi dám làm tổn thương ta, ta cam đoan La gia các ngươi sẽ bị diệt trừ hoàn toàn!"

Lam Tú Nhi nói xong lời cuối cùng thì trở nên cuồng loạn.

Mà đám người La gia nghe tiếng, cũng đều thay đổi sắc mặt.

"Thần Võ Vương? Tại sao lại có liên quan đến Thần Võ Vương?" Ánh mắt trưởng lão La gia run rẩy nói.

"Thần Võ Vương... Một trong thập đại cường giả đương đại của Dạ Phong quốc sao?" Trên mặt La Phong cũng lộ ra vẻ ngưng trọng.

"Nói xong rồi sao?" La Thiên nhìn Lam Tú Nhi.

Người sau khẽ gật đầu.

Ầm!

La Thiên một cước đá ra, trúng ngay đan điền Lam Tú Nhi.

Phốc!

Lam Tú Nhi phun ra một ngụm máu tươi, linh khí toàn thân cũng tản đi bốn phía.

"Ngươi... Ngươi hủy đan điền ta?" Nàng run giọng nói.

Răng rắc!

La Thiên không đáp lời, đi ra phía trước, một cước đạp gãy cánh tay Lam Tú Nhi.

"A" Lam Tú Nhi kêu thảm một tiếng.

La Thiên mặt không biểu tình, giơ chân lên lại tạch tạch vài cái, giẫm gãy hai chân Lam Tú Nhi cùng một tay khác.

"Thật ác độc!"

Cảnh tượng này khiến mọi người trong La gia đều bị dọa sợ.

Chỉ thấy La Thiên giơ tay, xách Lam Tú Nhi lên như xách một con chó chết.

"Đồ hư hỏng, ta cho ngươi cơ hội, Kiếm Huyền Tông cũng được, Thần Võ Vương phủ cũng được, ngươi tùy tiện gọi người, trong vòng ba tháng, tùy thời để bọn hắn tới tìm La Thiên ta báo thù! Ba tháng sau, ta sẽ đích thân đi tới Lam gia, diệt toàn tộc ngươi! Cút!"

Nói xong, vung tay ném Lam Tú Nhi ra ngoài.

Ngoài cửa, có người của Lam gia mang nàng đi.

"Thiên nhi, sao ngươi lại thả nàng đi rồi?" La Phong nhìn Lam Tú Nhi rời đi, mặt lộ vẻ sầu lo.

Hắn thấy La Thiên đây là thả hổ về rừng.

Nhưng La Thiên lại cười, nói: "Chuyện hôm nay nháo lớn như vậy, cho dù không thả cô ta, người nên biết cũng đều sẽ biết. Nếu những tên kia ẩn núp trong bóng tối, ngược lại phiền phức!"

"Ta thả nàng đi, chính là hi vọng nàng kêu hết kẻ địch ra, ta sẽ cùng nhau giải quyết, đỡ tốn thời gian công sức!"

Bạn đang đọc Bắt Đầu Một Thân Vô Địch Đại Chiêu (Dịch) của Hoàn Tử Tiên Sinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi haidang2006
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 35

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.