Đúng dịp.
Sau khi gào lên thảm thiết vì ấm ức, Thẩm Dực rất nhanh chóng tỉnh tâm suy nghĩ lại. Thời gian tiềm tu kỳ thật cũng phải là bị lãng phí. Cho dù là đao pháp hay nội công,mỗi khi tiềm tu dù cho có tăng tu vi hay tăng thuần thục lên hay không thì gân cốt huyết mạch cũng như nội lực đều tăng lên, tích lũy nhiều hơn. Chỉ là đao pháp của hắn đã viên mãn, tâm pháp đại thành nên tiến cảnh thực lực sẽ gặp phải bình cảnh. Nếu muốn đột phá bình cảnh thì một bên là Thẩm Dực phải tìm bí dược để tẩy cân phạt tủy do hắn luyện võ quá trễ. Mặt khác, Thẩm Dực luyện võ là tự mình mày mò tìm kiếm hướng đi nên lúc này hắn cần phải học nhiều môn võ công của nhiều môn phái, gia tộc hơn để hợp lại thành một. HIện tại còn lại tám tháng tiềm tu, nhiều thì không nhiều nhưng ít cũng không ít nên tạm thời giữ lại đề phòng tình huống bất ngờ xảy ra.....
Thẩm Dực ngẫm nghĩ hồi lâu, mí mắt sụp xuống.... chỉ trông chốc lát liền tiến vào mộng đẹp.
.........
Nửa đêm,
Nguyệt ẩn sao thưa.
Tiếng côn trùng kêu vang làm cho đêm đen càng thêm yên tĩnh.
Thẩm Dực chợt cảm giác linh đài như mặt hồ tĩnh lặng bị vật gì đó rơi vào tạo nên tầng tầng sóng gợn. Hắn mở bừng mắt , bật dậy. Chỉ hai bước đã vọt tới cửa sổ nhỏ.
Bên ngoài, không ít bóng đen lặng yên không một tiếng động tiếp cận cửa nhà lão Giang.
" Lão đại , chúng ta đã tìm kỹ ở hạ du Thanh Hà. Không thấy thi thể Tần Giang Hà nhưng lại phát hiện thuyền nhỏ bị giấu trong lau sậy." Một người thấp giọng nói." Đi theo dấu chân để lại thì đến đây. Chắc hẳn kẻ đó đang ẩn thân ở đây. "
Nam tử cầm đầu vung tay lạnh nhạt nói : " Tìm hắn ! "
" Lão đại ! Còn người khác thì sao? " Một tên hỏi.
" Giết ! " Giọng điệu bình thản không do dự quyết định sinh tử của một gia đình.
Thẩm Dực nhắm mắt lại, tay cầm chuôi đao từ từ nắm chặt. Dù không biết đám người này muốn tìm ai, vì sao lại muốn giết cả nhà lão Giang nhưng Thẩm Dực tuyệt đối không đứng nhìn, cho dù chọc tới phiền toái lớn hắn cũng không ngại. Thẩm Dực làm việc hoàn toàn dựa theo bản tâm, một là báo ân một bữa cơm và hơn nữa là trong mắt hắn, đám người này chính là tài nguyên, là thời gian tiềm tu.
Đám người nhảy lên tường,
Ầm !
Thẩm Dực đạp mạnh.
Cánh cửa kho bay thẳng mặt nam tử cầm đầu.
Tiếng động khiến cho đám người chấn kinh quay đầu lại, đồng thời cũng khiến cho cả nhà lão Giang giật mình tỉnh giấc.
" Chuyện gì ? "
Nam tử cầm đầu giật mình quay lại.
Xoạt !
Cánh cửa bị chẻ làm hai. Đao quang sáng lóa như từ trên trời bổ xuống.
Keng !
Nam tử phản ứng cực nhanh vung tay lên.
Hoành đao chém thẳng vào một thanh xiên thép. Hai cỗ nội kình đối đầu nhau nổ tung. Khí lãng ngập trời.
Thẩm Dực thoáng kinh ngạc, đối thủ là nhị lưu cao thủ.
Bịch ! Rầm !
Nam tử áo đen bay đi đụng nát cửa gỗ rớt vào trong nhà lão Giang.
"Lão đại ! "Đám người áo đen kinh hô.
Lời còn chưa dứt,Thẩm Dực đã xách đao lao tới.
Thủ lĩnh đám người áo đen dù gì cũng là nhị lưu cao thủ, một cái búng người lập tức vọt lên.
" Con mẹ nó ! Tần Giang Hà nhất định là ở trong này." Hắn hùng hổ nói :" Ai phụ ta cầm chân tên này, những người khác đi lục soát ! "
" Rõ ! "
Nói đoạn, thủ lĩnh vung vẩy xiên thép hóa thành vô số tàn ảnh đánh về phía Thẩm Dực. Một tên áo đen vung đao lao tới hỗ trợ tên thủ lĩnh, ba tên khác thì như ác lang lao vào từng căn phòng.
Bên cạnh đó, cả nhà lão Giang đã sớm tỉnh giấc nhưng lại không dám bước ra ngoài. Lão Giang run rẩy không ngừng, thậm chí đã lóe lên suy nghĩ hối hận trong đầu.
Rầm !
Ba tên áo đen hùng hổ xông vào phòng.
A Tú trốn trong tủ quần áo đang bụm chặt lấy miệng của mình, ánh mắt đầy sợ hãi nhìn qua kẽ hở của tủ quần áo. Nàng có thể nghe được tiếng bước chân dần tới gần. Mỗi tiếng bước chân như đang giẫm lên tim của nàng.
" Hắc hắc... là phòng của nữ nhân...." Âm thanh hèn mọn vang lên : " Tiểu nữ oa, đừng trốn..... ta biết ngươi ở đâu rồi. "
Cộc !
Ánh sáng yếu ớt qua khe hở tủ quần áo chợt biến mất, trước mặt a Tú là bóng tối vô tận.
Bịch .... bịch... bịch....
Tiếng tim đập mạnh nghe rõ mồn một.
" Hía hía hía... "
Tiếng cười dâm đãng đê tiện vang lên.
Cạch !
Tủ quần áo bật ra.
Một gương mặt đầy tà dâm xấu xa đột ngột xuất hiện trước mặt a Tú.
" Nữ oa oa..... lão tử tìm thấy ngươi rồi. Khửa khửa khửa ."
A Tú điếng người trong chốc lát rồi một tiếng hét chói tai vang vọng cả bầu trời đêm vang lên.
" Á á á á á á....."
........
Bên trong, Thẩm Dực lấy một địch hai.
Hoành đao múa vun vút , đao ảnh đầy trời.
Viên mãn Trảm Phong Đao giúp cho Thẩm Dực dù lấy ít địch nhiều vẫn không rơi vào hạ phong. Đồng thời Phá Trận Quyết không ngừng vận chuyển khiến cho đao thế ngày càng hung mãnh. Mỗi đao mỗi thức đều đánh cho tên thủ lĩnh phải lùi lại, hổ khẩu tê rần, hai tay run rẩy, trên người xuất hiện vô số vết thương. Nếu không có đồng đội trợ giúp một hai thì hắn phải chết không thể nghi ngờ.
Bỗng nhiên tiếng hét của a Tú vang lên, Thẩm Dực không chút do dự dồn sức đánh mạnh đẩy lùi tên thủ lĩnh, xoay người lao thẳng tới hướng phát ra tiếng hét.
Xoẹt !
Đao quang sáng lóa như ánh trăng lan ra về phía tên áo đen trước tủ quần áo.
Đăng bởi | tranphong |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 25 |