Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giết cả hai.

Phiên bản Dịch · 1417 chữ

Hai tên tạo tốt bất hạnh, đến chết vẫn không biết được thượng cấp lại đem mình làm mồi nhử. Nhưng dù sao thì cũng là vạn hạnh trong bất hạnh, không biết lại tốt chứ cho dù có biết thì cũng không thoát khỏi vận mệnh bị sử dụng làm mồi.

" Uy ...... Thẩm Dực trong đó phải không hả ? "

" Chúng ta biết ngươi núp trong đó. Ta khuyên ngươi một câu , ngoan ngoãn bước ra nạp mạng đi."

"Tàn sát đồng liêu là tội chết. Chúng ta sẽ niệm tình để ngươi toàn thây, chết thật nhanh chóng không đau đớn a. Nếu ngươi bị bắt về thì chắc ngươi cũng biết thất thập nhị hình chứ hả ? Mỗi cực hình đều có thể khiến người ta sống không bằng chết đó nha."

" Ngươi nghe không hả ?"

Thẩm Dực trầm mặc, hắn không phải là kẻ tham sống sợ chết, cũng hoàn toàn không e ngại mấy lời hăm dọa này. Trốn sau thi thể hai tên tạo tốt, Thẩm Dực vận nội lực quát lớn :

" Ngưu Bí ngược sát dân nữ, tàn nhẫn thâm độc. Hứa Bình cùng Lưu Phóng trợ trụ vi ngược hãm hại dân lành. Những chuyện thương thiên hại lý như vậy, Trấn Phủ Ty có thể làm ngơ nhưng Thẩm Dực ta tuyệt không thể nhịn. Càng không bao giờ thúc thủ chịu trói."

Bên ngoài yên tĩnh một lúc,

" Ngươi thật sự rất có đảm lược." Một giọng nói có vẻ tiếc hận vang lên." Nhưng bất quá đó cũng chỉ là một nữ nhân thấp hèn,một kẻ dùng thân xác kiếm ăn mà thôi. Những chuyện như vậy ở Cửu Châu đều xảy ra từng giờ từng phút, ngươi lo nổi hết không hả ? Ngươi cần gì phải vì bốc đồng nhất thời mà hủy hoại tiền đồ, từ bỏ tính mệnh của mình chứ ? Trong mắt ta, ngươi thực sự là quá ngu ngốc a."

Thẩm Dực trầm mặc hồi lâu. Hai tên Huyền Y Vệ bên ngoài nhất định là không vội vàng, chỉ cần trấn giữ ngoài động chờ đến khi Thẩm Dực cạn lương thực, không có nước uống đồng thời viện binh cũng đang tới. Lúc đó nhất định Thẩm Dực sẽ là cá lọt lưới, vươn cổ chờ chết.

Thẩm Dực lập tức đem mười một tháng tiềm tu quán chú vào Phá Trận Quyết. Sở dĩ lựa chọn tăng nội công vì đao pháp của hắn hiện tại đã đại thành, cho dù có tiềm tu thêm gần một năm cũng không biết có hiệu quả gì hay không. Cái cần thiết bây giờ là phá vây, năng lực chiến đấu tăng lên được cái nào tốt cái đó. Tinh thần của hắn lại một lần nữa bị kéo vào không gian tinh thần, vô ngã tiềm tu.

*[ Ngươi bắt đầu dốc lòng tu luyện Phá Trận Quyết. Ngươi ngưng tụ nội lực ý đồ đả thông càng nhiều khiếu huyệt, mở rộng kinh mạch, xây dựng chu thiên phức tạp hơn.

Sau một tháng, ngươi phát hiện ra kinh mạch của mình vẫn bế tắc rất nhiều nơi, muốn kích phá vô cùng gian nan. Nội lực của ngươi dần dần tích lũy lại, hiệu quả xung kích kinh mạch ngày càng tăng khiến cho ngươi càng kiên định.

Tiềm tu sáu tháng, kinh mạch ngươi đã khai thông nhiều hơn, chu thiên vận hành ngày càng phức tạp, nội lực tích súc từ một hố nước nhỏ đã trở thành vũng nước lớn.

Mười một tháng, ngươi đả thông vô số kinh mạch, nội lực vận chuyển thông thuận khắp cơ thể, nội lực tích súc đã trở thành một đầm nước nhỏ.

Phá Trận Quyết Tàn thiên tiểu thành.]*

Kết thúc tiềm tu, Thẩm Dực chớp mắt. Khí thế càng thêm trầm ổn. Phá Trận Quyết tàn thiên dù vẫn chưa đột phá nhưng cũng chỉ cách Nhập lưu một bước nữa. Thẩm Dực cầm lấy thi thể hai tên tạo tốt vận nội lực, gân xanh nổi lên kêu lốp bốp,hắn cười lớn:

" Thế đạo hỏng bét này, nếu không thể sảng khoái nhất thời thì sống tạm còn có ý nghĩa gì chứ hả ? "

Âm thanh vang vọng hữu lực còn chưa dứt thì hai bóng đen từ trong động xé gió bay ra.

Vèo...Vèo...

Hai tên Huyền Y Vệ chưa kịp định thần thì đã thấy hai thi thể bay tới trước mặt. Hai người cả kinh quát lớn,một tên bật qua bên cạnh còn một tên thì hai tay cầm đao bổ thẳng xuống khiến cho thi thể trong nháy mắt bị chẻ làm hai.

" Hừ! "

Tên cầm đao vừa hừ lạnh một tiếng thì một bóng người chợt xuất hiện ngay khe hở thi thể tách rời. Đao quang lóe lên trong ánh mắt thất thần của tên Huyền Y Vệ, đao chiêu kia vô cùng quen thuộc, là Trảm Phong Đao mà hắn đã luyện nhiều năm tiến vào Đăng Đường Nhập Thất chi cảnh nhưng một chiêu này lại vô cùng nhanh. Đao quang sáng lóa trong nháy mắt lướt qua cổ hắn, tay hắn vẫn còn cầm đao chưa kịp giở lên.

Phốc!

Máu tươi phung ra.

[Chém giết Nhập Lưu võ giả. Thu hoạch thời gian tiềm tu : một năm một tháng.]

Thẩm Dực không có thời gian quan tâm. Sau lưng hắn sát cơ chợt hiện.

Tên Huyền Y Vệ còn lại được gọi là Tôn Lâm, thân hình như quỷ mị trong nháy mắt xuất hiện sau lưng Thẩm Dực bổ đao tới, ánh mắt hắn vô cùng lạnh lẽo lại xen lẫn một tia đắc ý. Khi Thẩm Dực tấn công bằng thi thể tạo tốt, hắn đã đoán được Thẩm Dực sẽ lao theo để đột nhiên xuất thủ giành tiên cơ nên không chút do dự lùi lại tránh né mà không dùng đao cản, lại không nhắc nhở Mã Thành là tên Huyền Y Vệ đã chết.Hắn để cho Mã Thành cùng Thẩm Dực đối đầu, tranh thủ xuất kỳ bất ý chém giết Thẩm Dực. Mặc dù Thẩm Dực trong chớp mắt đã giải quyết Mã Thành khiến hắn vô cùng kinh ngạc nhưng Mã Thành chết là đáng giá. Chí ít Mã Thành hy sinh cũng đã tạo cơ hội cho Tôn Lâm hắn chém giết Thẩm Dực.

Thẩm Dực xoay người, trong gang tấc né đao của Tôn Lâm lại thuận thế vung đao quét ngang.

Xoạt !

Một vết đao sâu hoắm từ vai kéo xuống hông xuất hiện trên người Tôn Lâm. Hắn lảo đảo ôm bụng quỵ xuống, hai mắt kinh hãi nhìn ruột của mình đang cố đẩy tay ôm bụng để trào ra ngoài miệng lắp bắp:

"Vừa rồi... một đao kia....là Trảm Phong Đao sao ?"

Keng!

Thẩm Dực thu đao vào vỏ thản nhiên nói :" Phải ! "

" Chiêu đó chính là Lang Yên Bắc Cố."

Tôn Lâm trừng mắt không tin tưởng. Lang Yên Bắc Cố đơn giản chỉ là xoay người chém xuống. Hắn đã luyện qua chiêu này hàng trăm lần nhưng hắn lại chưa từng nghĩ ra trong tình thế nguy cấp này lại có thể sử dụng một cách lưu loát và hiệu quả như vậy. Cùng một bộ đao pháp nhưng trong tay mỗi người lại khác biệt đến vậy.

"Ngươi.... đao pháp của ngươi .... đã luyện đến trình độ như vậy sao lại cam nguyện làm một tên tiểu tốt vô danh ở Trấn Phủ Ty chứ? " Tôn Lâm không cam lòng nói.

Thẩm Dực tự giễu cười nhẹ : " Ta kỳ thật cũng phải cảm tạ Trấn Phủ Ty. Nếu không phải Trấn Phủ Ty nát tới mức độ này cũng đã không ép ta phải đi tới tuyệt lộ như vầy."

" A.... Hự ! "

Tôn Lâm không cam lòng ngã xuống.

[ Chém giết Nhập Lưu võ giả. Thu được thời gian tiềm tu : một năm lẻ bốn tháng. ]

nát tới trên căn, cũng sẽ không ép ta đi đến đầu này tuyệt lộ.”

“Ách……”

Tôn Lâm mang theo lòng tràn đầy nghi hoặc, ầm vang ngã xuống

đất.

Thẩm Dực một đao kia.

Nay đã đoạn tuyệt hắn sinh cơ.

[*Chém g·iết nhập lưu võ giả, thu hoạch được tiềm tu thời gian,

một năm lẻ bốn tháng]*

Bạn đang đọc Bắt Đầu Phản Bội Trấn Phủ Ty. Ta, Đao Vấn Giang Hồ. của Thất Hào Tả Thủ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tranphong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.