Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đây chính là mẫu người Thi Vận yêu thích

Phiên bản Dịch · 1590 chữ

Lý Mỹ Phượng ăn nói táo tợn, Lý Tri Ngôn nhớ rõ mồn một.

Bất quá hắn vẫn theo bản năng liếc nhìn Nhiêu Thi Vận.

Nếu như Nhiêu a di cho ta ăn thật thì tốt quá.

Như vậy chính mình thật là không cần lo đói rồi.

Cảm nhận được ánh mắt Lý Tri Ngôn đưa tới, Nhiêu Thi Vận lườm Lý Mỹ Phượng một cái.

Chính mình còn muốn làm mẹ nuôi của Lý Tri Ngôn.

Vậy mà nữ nhân này, lúc nào cũng lái xe về đề tài sữa bọt.

Thật sự là......

Nghĩ thôi đã thấy bất lực, chính mình cũng chẳng biết làm gì nàng.

“Ngươi đó, có thể bớt nói bậy bạ trước mặt con trẻ được không?”

Lý Mỹ Phượng thản nhiên nói: “Đây đâu phải nói bậy, đứa nhỏ này chẳng phải thích a di sao, nếu không đã thổ lộ với Cố Vãn Chu rồi, ta thấy trong lòng nó đoán chừng đang mong ngươi cho nó ăn đấy.”

Lời lẽ thô thiển thế này, dù là Lý Tri Ngôn cũng có chút không chống đỡ nổi.

“Lý a di, hệ thống công ty của ngài cụ thể là thế nào ạ?”

Nếu để cho nữ nhân này tiếp tục, xe có khi chạy đến tận Nam Cực mất.

Mặc dù, trong tim mình vẫn rất muốn được Nhiêu a di cho ăn.

“Là thế này tiểu Ngôn, hệ thống công ty a di gặp chút vấn đề nhỏ, còn có một số tư liệu bây giờ thông qua ID nhân viên cũng không truy xuất được.”

Lý Mỹ Phượng cũng từng tìm người trên mạng, thế nhưng đám người kia đều bảo khó làm, hơn nữa còn hét giá cao quá đáng.

Cho nên Lý Mỹ Phượng mới nhớ đến tiểu hài nhi có thể nói là Hacker trong lòng mình, mời hắn tới, vấn đề chắc hẳn có thể giải quyết dễ dàng.

“Lý a di, vậy ngài dẫn ta đi công ty xem thử.”

Ba người cùng đi về phía cao ốc.

Trong thang máy, Lý Mỹ Phượng trêu chọc nói: “Nhiêu đại mỹ nữ, mị lực của ngươi thật sự rất lớn, hôm nay nghe nói ngươi sẽ đến, Liễu tổng - Liễu Hoan của công ty chúng ta hôm nay cũng đến đây.”

“Hắn vẫn luôn thích ngươi, muốn ngươi l·àm t·ình nhân của hắn.”

Nghe được hai chữ Liễu Hoan, trong đôi mắt đẹp của Nhiêu Thi Vận cũng thoáng hiện lên một tia chán ghét, nàng thật sự ghét người này.

Mặc dù anh ta bảnh bao, nhưng mà hoa tâm vô cùng, không biết đã lừa bao nhiêu thiếu phụ.

Chính mình sao có thể đi l·àm t·ình nhân của hắn.

“Đương nhiên, ngươi chắc chắn không có hứng thú, ngươi bây giờ chỉ mải mê cho tiểu hài nhi kia bú sữa.”

“Làm gì có thời gian đi cho người ta l·àm t·ình nhân.”

Nhiêu Thi Vận cuối cùng là không chịu nổi.

“Ngươi còn nói! Đồ đàn bà lẳng lơ, ta xé miệng ngươi ra.”

“Được rồi, không nói nữa, đến công ty rồi.”

Lý Mỹ Phượng nhìn thấy nhiều người, lập tức thu liễm.

Loại chuyện này vẫn là chờ ít người rồi nói, bất quá lúc này Lý Mỹ Phượng luôn có loại cảm giác, tiểu tử này, sớm muộn cũng sẽ được ăn no nê ở chỗ Nhiêu Thi Vận.

“Lý tổng.”

“Chào Lý tổng.”

Nhân viên rối rít chào hỏi Lý Mỹ Phượng, Lý Tri Ngôn nhìn một chút, công ty mậu dịch của Lý Mỹ Phượng quy mô không lớn, đại khái khoảng vài chục nhân viên, bất quá so với gia đình bình thường mà nói, Lý Mỹ Phượng tuyệt đối được xem là người có tiền.

Hôm đó ở khách sạn Hâm Nguyên, bà ấy còn thuộc nhóm người có điều kiện hơn cả mấy ông chủ ngồi cùng bàn.

Về cơ bản đều ở cùng một mức thu nhập.

Đến phòng làm việc của Tổng giám đốc, Lý Mỹ Phượng gọi Lý Tri Ngôn.

“Tiểu Ngôn, ngươi ngồi trước đi, a di đi rót cho ngươi cốc nước.”

Bên cạnh cửa sổ, một người đàn ông trung niên đeo kính đen quay đầu lại, mặc dù tuổi của hắn đã ngoài 40, nhưng thoạt nhìn vẫn toát lên khí chất anh tuấn của một người đàn ông trưởng thành.

Lý Tri Ngôn nhìn vị đại thúc này cảm thấy có chút cạn lời, ban ngày ban mặt ở trong phòng, bày đặt cái gì.

Bất quá cũng đúng, dù sao những người này cũng không cùng thời đại với mình.

Khái niệm "làm màu" của bọn hắn, căn bản không giống với mình.

Bất quá sao trên thế giới này nhiều người đẹp trai thế nhỉ, mà chính mình chỉ có chút ít thôi.

Nghĩ nghĩ, Lý Tri Ngôn cảm thấy hơi buồn, bất quá nghĩ lại, hắn bình thường trở lại.

Chính mình có hệ thống, có tài hoa, cũng có thể nắm bắt tâm hồn của các thục nữ a di.

“Thi Vận, em đã đến rồi.”

“Buổi tối em có rảnh không, chúng ta cùng nhau ăn cơm nhé.”

Nhìn dáng người nở nang của Nhiêu Thi Vận.

Liễu Hoan trong lòng ngập tràn ham muốn, hắn đã ngủ với rất nhiều phụ nữ, thế nhưng người có làn da trắng nõn nà như Nhiêu Thi Vận, dáng người nở nang vừa phải, cực phẩm thục phụ, thật là trước giờ chưa từng thấy qua.

Đôi chân dài trắng như tuyết kia thật khiến người ta không thể rời mắt.

Còn có vòng 1 với hình dáng và kích thước đáng kinh ngạc kia nữa.

Khó có thể tưởng tượng, nếu như có thể chiêm ngưỡng, lòng sẽ ngứa ngáy đến mức nào.

Chỉ là, Nhiêu Thi Vận này đối với hắn vẫn luôn lạnh nhạt.

Lão bà của mình mặc dù cũng là cực phẩm thục nữ, thế nhưng không chịu nổi ngần ấy năm đã thấy ngán.

Hắn bây giờ chỉ muốn rủ Nhiêu Thi Vận đi nhà nghỉ.

“Ha ha, lão Liễu, ông vẫn là đừng nghĩ đến chuyện của Nhiêu Thi Vận nữa.”

“Ông mà thích tôi, tôi có thể cho ông l·àm t·ình nhân.”

Liễu Hoan nhìn Lý Mỹ Phượng, nữ nhân này đúng là lẳng lơ, đáng tiếc tướng mạo quá tầm thường, hắn không lọt nổi mắt.

Nếu như có thể tán đổ Nhiêu Thi Vận, vậy thì dù có giảm thọ mười năm hắn cũng cam tâm tình nguyện.

“Có một số việc vẫn là phải cố gắng mới biết được có kết quả hay không.”

“Tôi đối với Thi Vận là thật lòng.”

Lý Mỹ Phượng bưng hai chén trà lạnh tới trước mặt Lý Tri Ngôn và Nhiêu Thi Vận, sau đó cũng ngồi xuống.

“Ông cũng đừng nghĩ tới chuyện đó nữa, lão Liễu.”

“Thi Vận không thích hạng đàn ông đứng tuổi như ông, Thi Vận thích trai trẻ.”

“Thấy không, đây là mẫu người Thi Vận yêu thích, cho nên cả ngày cho cậu ta bú sữa.”

Nói xong, Lý Mỹ Phượng vỗ vỗ bả vai Lý Tri Ngôn, hướng về phía Liễu Hoan nháy mắt.

Liễu Hoan nhất thời cứng họng, chẳng lẽ tiểu tử này thật sự được Nhiêu Thi Vận cho bú rồi?

Nghĩ tới đây, trong lòng hắn dâng lên một cỗ ghen tị.

Nhưng hắn không thể chấp nhặt với một đứa trẻ, nói như vậy sẽ có vẻ hắn rất nhỏ nhen, sẽ làm mất hình tượng trong lòng Nhiêu Thi Vận.

Tiểu tử này, sẽ không thật sự được cho ăn rồi chứ, nói như vậy, cậu ta đúng là không sợ bị đói.

“Lý a di, máy chủ hệ thống của công ty ngài là cái nào, ta giúp ngài làm thử.”

“Đây cũng không phải là việc nhỏ.”

Lý Mỹ Phượng cũng nghiêm túc hơn một chút, đây quả thật không phải là chuyện nhỏ.

“Cái máy bên trái bàn làm việc kia chính là máy chủ.”

Lý Tri Ngôn uống một ngụm trà lạnh, trực tiếp đi tới bàn làm việc bên trái.

“Lý Mỹ Phượng, cô nói mời nhân viên chuyên nghiệp, chính là tiểu tử này?”

Liễu Hoan đột nhiên hiểu ra, vì sao tiểu tử này có thể thân thiết với Nhiêu Thi Vận như thế!

Chắc là do cậu ta đã từng khoe khoang tài năng trước mặt Nhiêu Thi Vận.

“Đương nhiên, người ta tuy mới 18 tuổi, nhưng là thiên tài máy tính, ông không thể so sánh được, cho nên Nhiêu đại mỹ nhân của chúng ta mới thích cậu ta như vậy, cho cậu ta bú sữa, tôi thấy ông là đừng mơ tưởng nữa.”

Liễu Hoan có chút tức giận, bất quá hắn khống chế cảm xúc tốt hơn nhiều so với hạng trẻ ranh như Lưu Tử Phong.

Nhìn Nhiêu Thi Vận nhìn Lý Tri Ngôn bằng ánh mắt tán thưởng.

Hắn càng cảm thấy, không chừng thật sự đã cho cậu ta bú rồi.

Vậy mà để cho tiểu tử này hời quá!

“Thi Vận, chúng ta đều là người hơn 40 tuổi, không cần nghe mấy lời tâng bốc của trẻ con.”

“Cậu ta tuổi còn nhỏ, có thể biết gì về máy tính, thân thiết với trẻ con như vậy cũng không phải là chuyện tốt, phải chú ý giữ khoảng cách nam nữ.”

“Nhỡ người ta nhìn thấy, người ta lại dị nghị.”

Bạn đang đọc Bắt Đầu Thổ Lộ Đồng Học Mụ Mụ 41 Tuổi của Lý Tri Mạn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi bach_nguyetquang
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.