Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đi Học Việc Luyện Đan

Phiên bản Dịch · 1070 chữ

Chương 112. Đi Học Việc Luyện Đan

Trần Tầm đột nhiên chắp tay nói, vì chúc mừng:

"Xem ra Nhạc Phong sư huynh đã tìm được rồi, chúc mừng."

"Ha ha ha..."

Hai người đột nhiên thoải mái cười ha hả, Đại Hắc Ngưu bên cạnh nhìn thấy như lọt vào trong sương mù, các ngươi ở đây lẩm bẩm cái gì.

U tĩnh bước chậm đi, bụi trần phù vân yên.

Hai người chậm rãi đi trong hậu viện, không ngừng bàn tán chuyện cũ, bất giác tâm cảnh rộng rãi, Trần Tầm lần này tương đối có kiên nhẫn, nghe Nhạc Phong lải nhải, nửa ngày sau, Trần Tầm dắt Đại Hắc Ngưu chào từ biệt.

"Sư thúc, Hắc Ngưu, thời gian trôi qua dễ dàng thật đấy, tuyệt đối đừng trầm mê trong đồ chơi nữa."

Nhạc Phong nhìn bóng lưng của bọn hắn hô to, thậm chí sắc mặt còn có một tia lo lắng.

Trần Tầm tiêu sái xoay người, chắp tay cao giọng cười to nói:

"Trần Tầm ghi nhớ!"

"Mu!"

Đại Hắc Ngưu cũng quay đầu kêu một tiếng, nó cũng nhớ kỹ.

Hai người rời khỏi phường thị, Nhạc Phong nhìn hai đạo thân ảnh biến mất đứng lặng thật lâu, cuối cùng nhẹ nhàng thở dài, lại trở về trong Phù Lục điếm chuẩn bị ngẫu nhiên chọn lựa một người may mắn.

Hiện tại có Trần Tầm sư thúc làm gương, hắn xem thằng nhãi con nào còn dám không quý trọng thời gian, không tu luyện cho tốt.

...

Trần Tầm và Đại Hắc Ngưu lại trở về Linh Dược viên, bắt đầu cẩn trọng trồng linh dược, mỗi ngày quan sát nhiều nhất chính là Phù Quang Huyền Tẫn đại trận này, bọn họ không làm bất cứ chuyện dư thừa gì.

Nuôi gà rừng, heo rừng, nhìn 《 Thiên Tài Địa Bảo Đại Toàn 》, mỗi ngày bọn họ đều là thèm nhỏ dãi, trong này đều là đồ tốt.

Canh kim gì đó, có thể tăng thêm độ sắc bén của pháp khí khi luyện khí, bát bảo xích kim gì đó, lại còn có thể tăng thêm độ phù hợp của pháp lực và pháp khí trong cơ thể, khiến uy lực của pháp khí tăng lên rất nhiều.

Còn có Huyền Băng Ngọc Dịch kia, lại có thể lấy ra tu luyện Đồng lực, có hiệu quả phá vọng, ngay cả một ít cấm chế cũng có thể trực tiếp thấy rõ.

Còn có một thứ nữa, gọi là Huyễn Chân Thạch Nhũ, khiến nước bọt Đại Hắc Ngưu chảy ròng ròng, vật này lại có thể luyện thể, nếu dùng để luyện sừng trâu của nó chẳng phải là vô địch, ai cũng không tách ra được...

Một người một trâu đang ngồi trên đồi của dược viên, quan sát bãi cỏ.

"Lão Ngưu, thật sự là ghê gớm, kiến thức tăng nhiều, nguyên lai Tu Tiên giới này còn có nhiều kỳ vật như vậy."

Trần Tầm chậc chậc thở dài, không ngừng chỉ vào thứ trong thư tịch, vật kia, Đại Hắc Ngưu cũng nhìn đến nhập thần, mà đây mới chỉ là thứ cơ sở nhất.

Trần Tầm rốt cuộc cũng hiểu được thì ra thiết tinh này chỉ là vật phẩm luyện chế pháp khí cấp thấp nhất, Khai Sơn Phủ của hắn gánh nặng đường xa.

Bọn họ đắm chìm trong đó, lúc thì khóc rống vì vật ấy không phải của mình, lúc lại cảm thấy về sau có thể sẽ nhặt được vật ấy mà cười cạc cạc quái dị.

Một người một trâu càng nhìn càng kích động, không ngừng phát ra tiếng kêu quái dị trong dược viên, dọa cho gà rừng và heo rừng sợ tới mức vỡ mật.

Con đường trường sinh dài đằng đẵng, con đường tương lai đối với bọn họ mà nói, tràn ngập không biết và phấn khích.

"Lão Ngưu, đi, chúng ta đi Luyện Đan Điện nhìn xem, ta thấy những trưởng lão bọn hắn hình như rất cần tu sĩ Trúc Cơ kỳ làm trợ thủ."

Trần Tầm nhìn Đại Hắc Ngưu cười nói: "Chúng ta cũng không cầu hồi báo gì, đi theo các sư huynh học thêm kiến thức luyện đan phổ thông cũng được."

"Mu mu ~"

Đại Hắc Ngưu không ngừng gật đầu, bọn họ ở Linh Dược viên cũng có việc phải làm, những trưởng lão này cũng không giữ lại bọn họ được.

Trần Tầm chuẩn bị một phen, bắt đầu dắt Đại Hắc Ngưu đi về phía Luyện Đan Điện, người thủ hộ bên ngoài đại trận cũng không có quản nhiều, chỉ cần không phải đi xa, đều là việc nhỏ, nơi này cũng không phải ngục giam.

Trần Tầm tìm được Cảnh Hoàng trưởng lão trong Luyện Đan Điện, nói là muốn phụ trợ luyện đan, làm trợ thủ vô điều kiện, có thể học được một chút đồ vật là được.

Cảnh Hoàng quá vui vẻ, không ngừng vuốt râu, nói rằng chỉ bằng tâm cảnh của Trần Tầm, tuyệt đối là kim đan có kỳ!

Đây hoàn toàn là chuyện tốt từ trên trời rơi xuống, tu sĩ Trúc Cơ kỳ còn bận hơn cả đệ tử Luyện Khí kỳ, mỗi người đều lỗ mũi lên trời, huống chi lại không ràng buộc, ngay cả pháp lực Trần Tầm thiếu hụt khi làm cũng không cần trả bằng linh thạch.

Quan trọng nhất là có thể dùng lực lượng thần thức của hắn, cái này còn tốt hơn nhiều so với những đệ tử ký danh kia của hắn, tuyệt đối là tỷ lệ thành đan tăng mạnh.

Nhưng Trần Tầm cũng là ước pháp tam chương, nói rằng mình còn có chuyện dược viên phải làm, không thể thường xuyên đến đây.

Cảnh Hoàng cũng tương đối ngay thẳng, nói chúng ta đều là đồng môn sư huynh của Luyện Đan Điện, nói những chuyện này quá mức khách sáo, tuyệt đối sẽ không cưỡng cầu Trần Tầm làm cái gì.

Trần Tầm cũng cảm thấy cao hứng, quả nhiên ở một chung bộ phận vẫn dễ nói chuyện, nếu mình đi Luyện Khí điện gì đó, đoán chừng có thể bị đuổi ra...

Quy củ của Ngũ Uẩn Tông rất nghiêm ngặt, không thể tùy ý chạy tán loạn như ở thôn núi nhỏ.

Bạn đang đọc Bắt Đầu Trường Sinh Vạn Cổ, Ta Cẩu Đến Thiên Hoang Địa Lão (Bản Dịch) của Tử Linh Phong Tuyết
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi monmeoo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 195

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.