Người Tốt Thật Nhiều
Chương 116. Người Tốt Thật Nhiều
Cơ Khôn khom lưng chắp tay thật sâu, một tiếng Trần sư thúc này bao hàm quá nhiều cảm tình của hắn, có tang thương, có thoải mái, có kỳ vọng, càng có cảm ân nồng hậu...
"Chúng ta tới đưa Trúc Cơ Đan cho ngươi."
"Mu mu!"
Bọn họ ngự kiếm xuống, trong mắt chứa ý mừng, lấy bình ngọc kia ra, đang định giao cho Cơ Khôn.
Nhưng Cơ Khôn vẫn khom lưng không nổi, Trúc Cơ đan này đối với hắn đã không còn quá quan trọng, cho dù không thể Trúc Cơ, có thể có được bằng hữu như Trần Tầm, đời này không tiếc.
"Mau tiếp lấy."
Trần Tầm dùng một đạo pháp lực nâng hắn lên, nhưng hắn ta đột nhiên cùng Đại Hắc Ngưu hoảng hốt, con mắt đồng thời trợn to.
Cơ Khôn lúc này khóc rống lên, nước mắt chảy ròng ròng, không phát ra một chút âm thanh, nước mũi bong bóng đều chảy ra, hắn hít vào một hơi còn bị đánh vỡ.
Hình ảnh quá đẹp, tha thứ cho Trần Tầm và Đại Hắc Ngưu không nhịn được, bụng bọn họ không ngừng co rúm, nhưng vẫn giữ lý trí và tôn trọng với Cơ Khôn, bọn họ vẫn không cười ra tiếng.
"Mau tiếp tục, nhớ kỹ ngươi còn thiếu ta hai ngàn cống hiến."
Trần Tầm cười nói, từ túi trữ vật còn lấy ra một cái túi gấm:
"Nếu Trúc Cơ thành công, lại mở ra, xem xong thì hủy đi."
"Vâng, Trần sư thúc."
Cơ Khôn thận trọng nhận lấy, không hỏi nguyên nhân, hắn lấy pháp khí từ trong túi trữ vật ra:
"Trần sư thúc, đây là của ngươi, nhưng mấy ngàn cống hiến kia ta tuyệt đối sẽ không khất nợ."
"Ai, chúng ta ở Linh Dược viên có thể dùng pháp khí làm gì chứ, đến lúc đó trả lại cống hiến cho chúng ta là được rồi."
"Mu mu!"
Trần Tầm và Đại Hắc Ngưu đều lắc đầu, trong lòng không thèm để ý chút nào.
Cơ Khôn nhíu mày, hôm nay nhất định phải trả lại pháp khí này cho Trần Tầm, nhưng hắn không ngờ Trần Tầm lại hét lên một tiếng:
"Lão Ngưu, mau rút kiếm!"
"Mu"
Hưu! Hưu!
Một trận bụi mù thổi qua, Cơ Khôn ăn một mảng lớn bụi đất, sững sờ đứng tại chỗ, nhìn Trần Tầm cùng Hắc Ngưu biến mất ở chân trời, im lặng thật lâu, thật sự là bóng lưng thật khoái khoái tiêu sái.
"Ha ha, Trần sư thúc, Ngưu sư đệ, các ngươi rốt cuộc là ai..."
Cơ Khôn nhìn chân trời lộ ra nụ cười nhạt, trong lòng cảm thấy ấm áp.
...
Trần Tầm và Đại Hắc Ngưu không trở lại Linh Dược viên mà đi tới Luyện Đan điện. Nghe nói hôm nay Tả sư tỷ ở đây, người này là một cao thủ luyện đan, Trúc Cơ đan của rất nhiều đệ tử nội môn đều xuất từ tay nàng.
"Lão Ngưu, cảm xúc sung mãn một chút, đúng, bi thương một chút."
Trần Tầm không ngừng điều chỉnh đầu trâu, Đại Hắc Ngưu thì vểnh cao đầu, trong mắt mang theo vẻ bi thương, không ngừng thấp giọng kêu ò ò.
"Tốt lắm, chính là như vậy."
Trần Tầm ho một tiếng, nói xong lập tức biến sắc, giống như trâu chết trong nhà, hắn dắt Đại Hắc Ngưu khóc tang tiến vào trong đại điện.
Một cỗ thê lương, uể oải quanh quẩn trên người bọn họ, đệ tử đi ngang qua kinh hãi, sư thúc cùng đầu linh thú này là sao...
Tả Dịch Dĩnh nghe nói Trần Tầm cầu kiến, trông thấy bộ dáng bọn họ cũng cả kinh, chẳng lẽ Linh Dược viên bị hủy sao?!
Nào ngờ Trần Tầm lại nói:
"Tả sư tỷ, chuyện này đúng là bất đắc dĩ, cống hiến công pháp trong điện quá mức đắt đỏ, cũng không phù hợp với thể chất của ta, không biết có công pháp Trúc Cơ nát gì hay không..."
Tả Dịch Dĩnh nghe xong kinh ngạc, lần này là thật sự bị Trần Tầm làm cho cười, hai mắt giống như một vũng nước trong, khóe miệng cong lên một độ cong tuyệt đẹp, nàng cười nói:
"Lúc trước nhập tịch ta đã sơ sót, Trúc Cơ ngũ hệ tạp linh căn quá ít, đại điện tông môn cũng không chuẩn bị công pháp bực này."
"Hắc hắc, hắc hắc."
Trần Tầm lúng túng chắp tay, trong lòng biết công pháp bực này quá mức thấp kém, đều không lên được mặt bàn của tông môn đại điện.
"Sư đệ, ngươi chờ ta một chút."
Tả Dịch Dĩnh nhẹ giọng nói, sau đó một làn gió thơm thổi qua, trong chớp mắt biến mất tại chỗ.
Nhưng mà lại làm cho mí mắt của Trần Tầm và Đại Hắc Ngưu giật giật, đây chính là thân pháp sao, bọn họ rất muốn kết hợp lực lượng và tốc độ của mình với pháp thuật Trúc Cơ kỳ, nhưng bây giờ còn chưa tìm được biện pháp.
Không lâu sau, Tả Dịch Dĩnh trở về, nàng cầm một quyển công pháp nói:
"Trần Tầm sư đệ, bản Bách Luyện Ngũ Hành Quyết này liền tặng cho ngươi."
"Trúc Cơ công pháp đều có một số pháp thuật đặc biệt, tủy bản công pháp này không có gì đặc biệt nhưng lại có một môn tiểu thân pháp tên là Ngũ Hành Độn Ảnh."
"Ta cho rằng nó tương đối thích hợp cho người trồng trọt linh dược như Trần sư đệ. Các ngươi mặc dù đấu pháp không mạnh, nhưng nếu ra khỏi sơn môn, có thân pháp phòng thân cũng có thể có thêm một chút sức tự vệ."
Nàng giơ tay chỉ, công pháp lăng không mà đến, không nghiêng không lệch vừa vặn rơi vào trong tay Trần Tầm.
Trong lòng Trần Tầm và Đại Hắc Ngưu cực kỳ cảm động, hắn trịnh trọng nói: "Đa tạ ơn tặng pháp của Tả sư tỷ!"
Tuy rằng nữ nhân sẽ ảnh hưởng đến tốc độ tu luyện của bọn họ, nhưng phú bà cũng sẽ không, bởi vì nàng sẽ cho mình một quyển công pháp tốt hơn...
"Mu mu ~"
Đại Hắc Ngưu cũng cúi thấp đầu, không ngừng cảm tạ Tả sư tỷ, không hổ là phó phong chủ, làm việc đúng là chu đáo.
Đăng bởi | monmeoo |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 173 |