Nhanh Gọn Dứt Khoát
Nam Dương phủ không lớn, đám đệ tử này đều quen mặt Lý Tùy Phong.
"Mau đi báo cho Hắc gia!"
Có kẻ nhỏ giọng nhắc nhở.
Một tên đệ tử lẻn đến một tiểu viện bên bến tàu.
Chẳng mấy chốc, một đại hán vạm vỡ như tòa tháp đen từ trong tiểu viện đi ra, dẫn theo mười mấy tên thủ hạ.
"Lý Tùy Phong, ngươi đến đây làm gì?" Trần Hắc Tử thấy Lý Tùy Phong dẫn theo mười mấy người đến, quát lớn.
Trước kia, hắn bị Trần Kỳ đè đầu cưỡi cổ ở bến tàu Lâm Thủy. Giờ Trần Kỳ chết rồi, hắn coi bến tàu này là của mình, định bụng lát nữa sẽ đưa chút bạc cho Tần trưởng lão để lo lót. Không ngờ Lý Tùy Phong lại đến.
[Ting!]
[Nhiệm vụ mới!]
[Chưởng quản bến tàu Lâm Thủy, hoàn toàn nắm giữ bến tàu Lâm Thủy. Phần thưởng: Thiết Đầu Công max cấp.]
'Thiết Đầu Công?'
Lý Tùy Phong lắc đầu. Trước đó hắn đã nhận được Thiết Bố Sam max cấp rồi. Nhiệm vụ này quá đơn giản. Hắn đường đường là thất phẩm cao thủ, nếu không nắm giữ nổi một cái bến tàu, thì sống làm gì nữa!
Lúc này, trên bến tàu đã có không ít người của Tào Bang vây quanh.
Tuy cùng một bang phái, nhưng dù sao cũng là đám ô hợp giang hồ, Tào Bang thành lập chưa lâu, quy củ không nghiêm ngặt như những đại môn phái.
Huynh đệ tương tàn, chỉ cần không giết người, thì cũng chẳng có vấn đề gì.
"Ta phụng mệnh Tề trưởng lão, đến tiếp quản bến tàu Lâm Thủy!" Lý Tùy Phong nhìn Trần Hắc Tử, lấy lệnh bài ra, mắt híp lại, trầm giọng nói.
"Ha ha ha!"
Một tràng cười vang lên từ phía sau gã tháp đen.
"Cứ lấy đại một miếng lệnh bài ra là nói phụng mệnh Tề trưởng lão sao?"
Trần Hắc Tử chỉ liếc qua lệnh bài, cười lạnh: "Cho dù Trần Kỳ chết rồi, thì bến tàu Lâm Thủy cũng không đến lượt ngươi. Cút ngay!"
"Cũng không biết tự lượng sức mình..."
Chưa dứt lời.
Chát!
Một tiếng bạt tai giòn tan vang lên.
Khóe miệng Trần Hắc Tử chảy máu, mặt mày đầy vẻ không dám tin.
Không chỉ hắn, mà tất cả mọi người trên bến tàu đều kinh ngạc.
Trần Hắc Tử dù sao cũng là cửu phẩm trung kỳ, cũng là nhân vật có máu mặt trong phân đà Nam Dương.
Vậy mà bị Lý Tùy Phong tát trước mặt bao nhiêu người?
"Cùng lên, giết hắn!"
Trần Hắc Tử gầm lên.
Vút!
Đại đao rời khỏi vỏ, Trần Hắc Tử xông lên, vắc đao chém xuống Lý Tùy Phong.
Thấy Lý Tùy Phong không tránh né, Trần Hắc Tử mừng thầm:
"Lý Tùy Phong, hôm nay ngươi ra tay trước, cho dù ta giết ngươi, thì Tề trưởng lão cũng không trách ta được!"
Lý Tùy Phong không tránh né, tung một quyền, hậu phát chế nhân.
Kình phong mãnh liệt ập đến, Trần Hắc Tử buộc phải đưa đao đỡ.
Nắm đấm nện lên trường đao.
Choang!
Một tiếng vang giòn tan.
Trường đao gãy làm đôi, nắm đấm của Lý Tùy Phong nện thẳng vào người Trần Hắc Tử.
'Thực lực của tên này đột phá rồi?'
"Phụt!"
Trần Hắc Tử phun máu, vừa kịp nghĩ đến điều đó, đã ngã nhào xuống đất.
Hắn cố gắng đứng dậy.
"Phụt!"
Lại một ngụm máu tươi phun ra, Trần Hắc Tử ngã xuống, bất tỉnh nhân sự.
"Hắc gia... Hắc gia... chết rồi!" Một tên tiểu đệ của Trần Hắc Tử sờ thử hơi thở của hắn, sợ hãi ngã ngồi xuống đất.
Chuyện này...
Tất cả mọi người trên bến tàu đều kinh hãi.
Trần Hắc Tử là người của Tần trưởng lão, lại là cửu phẩm hậu kỳ, vậy mà không đỡ nổi một chiêu của Lý Tùy Phong.
Tuy Lý Tùy Phong là cửu phẩm đỉnh phong, nhưng cũng không thể một chiêu giết chết cửu phẩm hậu kỳ được!
Chẳng lẽ hắn sắp đả thông kinh mạch, bước vào bát phẩm cảnh?
Hay thậm chí... đã là bát phẩm cảnh rồi?
Bát phẩm và cửu phẩm trong Tào Bang là hai đẳng cấp hoàn toàn khác nhau. Cả phân đà Nam Dương chỉ có năm vị bát phẩm.
Lý Tùy Phong không quan tâm đến suy nghĩ của bọn chúng, liếc nhìn đám đệ tử, thản nhiên nói:
"Trần Hắc Tử coi thường mệnh lệnh của Tề trưởng lão, lại còn ăn nói hỗn xược, đã bị ta chém giết!"
"Từ hôm nay trở đi, bến tàu Lâm Thủy ta làm chủ."
"Ai đồng ý, ai phản đối?"
Đám đệ tử Tào Bang trông coi bến tàu nhìn nhau.
Trần Hắc Tử đã chết, bọn chúng mất đi chỗ dựa.
"Nếu là mệnh lệnh của Tề trưởng lão, chúng ta tự nhiên tuân theo."
Một gã trung niên ria mép, cười nịnh nọt nói.
"Đúng vậy!"
"Chúng ta nhất mực ủng hộ Phong gia."
"Xin nghe theo lệnh của Phong gia!"
Có kẻ dẫn đầu, những kẻ khác cũng nhao nhao phụ họa.
Ngoại trừ vài tên tâm phúc của Trần Hắc Tử, những kẻ khác đều quy phục.
Bọn chúng đều là người Tào Bang, đi theo ai cũng như nhau.
Hơn nữa, khi Trần Kỳ quản lý bến tàu, bọn chúng cũng chẳng được lợi lộc gì.
Giờ Lý Tùy Phong mạnh hơn, lại ra tay tàn nhẫn hơn Trần Kỳ, đi theo hắn, biết đâu ngày sau sẽ tốt hơn.
"Các ngươi không phục?"
Lý Tùy Phong nhìn mấy tên tâm phúc im lặng của Trần Hắc Tử, lạnh lùng hỏi.
"Chúng tôi sẽ xin Tần trưởng lão chuyển đến nơi khác."
Cuối cùng, một tên đệ tử lên tiếng.
"Ừ!" Lý Tùy Phong gật đầu:
"Các ngươi có thể cút!"
"Từ nay về sau, các ngươi không còn là người của bến tàu Lâm Thủy nữa!"
Nhanh gọn dứt khoát. Hắn mượn cớ giết Trần Hắc Tử để lập uy, nhanh chóng nắm giữ bến tàu Lâm Thủy.
Đăng bởi | Snowagle90 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 30 |