Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Loan đao

Phiên bản Dịch · 1012 chữ

Nghe đồn Kim Đao Liễu Phong sau khi bước vào Ngũ Phẩm, mới có thể trong nháy mắt chém ra ba mươi sáu đạo đao khí, nhưng giờ Hồ Minh còn chưa tới Ngũ Phẩm đã làm được.

"Tốt tốt tốt!"

"Chỉ với một đao này, ngươi đã vượt qua Ba Hổ không biết bao nhiêu lần!"

Đối mặt với một đao này, Lý Tùy Phong mặt không biến sắc.

Hai tay hắn đã chuyển sang màu xanh đen ánh vàng, hai tay xuyên vào trong ánh đao, mười ngón tay liên tục điểm ra, mỗi một kích đều điểm vào chỗ yếu của đao khí, trong nháy mắt, ba mươi sáu đạo đao khí vỡ vụn.

"Nhưng, nếu ngươi chỉ có vậy... vậy thì hãy chết đi!"

Lý Tùy Phong còn chưa tới gần, kình khí đáng sợ đã xé gió ập đến.

"Giết!"

Sắc mặt Hồ Minh khó coi, hắn vốn định trước mặt bao nhiêu người này, một đao đánh Lý Tùy Phong trọng thương, lập lại thanh danh của mình ở Nam Châu.

Nhưng giờ một đao này lại bị Lý Tùy Phong dễ dàng hóa giải như vậy.

Giờ cho dù bắt được Lý Tùy Phong, giang hồ truyền ra cũng chỉ là hắn, một tên Lục Phẩm hậu kỳ, ước chiến tân tú Nhân Bảng Lý Tùy Phong, phải vất vả lắm mới thắng được, đây không phải kết quả hắn muốn.

Keng!

Keng!

Keng!

Trong nháy mắt, Lý Tùy Phong và Hồ Minh đã giao thủ hơn mười chiêu, đao khí tứ tán, kình khí cuồn cuộn.

Ầm!

Vô số đá xanh nứt vỡ, mảnh đá bắn ra tứ phía, để lại những vết lõm nhỏ trên tường.

Lý Tùy Phong điểm ra một chỉ, Hồ Minh trong lòng cả kinh, vội vung trường đao chắn trước ngực.

Keng!

Một chỉ điểm lên trường đao.

Phụt!

Hồ Minh phun ra một ngụm máu tươi, bị lực đạo đánh bật ra mấy mét mới đứng vững.

"Sao có thể?"

Hai mắt hắn trợn tròn, vẻ mặt không dám tin.

Nội công mà Lý Tùy Phong thể hiện đúng là chỉ ở Thất Phẩm đỉnh phong, nhưng lực lượng trên người thật sự mạnh đến đáng sợ, mỗi lần va chạm đều khiến khí huyết trong người hắn sôi trào.

Đáng sợ hơn là mỗi một chỉ của Lý Tùy Phong đều điểm vào chỗ yếu trên đao pháp của hắn, như thể hắn còn hiểu đao hơn cả hắn.

"Hồ huynh lại bị thiệt?"

Hứa Thiên Nhất vẻ mặt không dám tin, hắn cũng là Thất Phẩm hậu kỳ, tự thấy ngay cả một đao của Hồ Minh cũng không đỡ nổi, nhưng giờ Lý Tùy Phong cũng là Thất Phẩm lại đang áp chế Hồ Minh?

"Quá mạnh!"

"Phong gia uy vũ!"

"Giết tên khốn kiếp này!"

Trong đám đệ tử Tào Bang vang lên những tiếng hoan hô, vừa rồi tên này còn dám khẩu xuất cuồng ngôn, muốn huyết tẩy phân đà Nam Dương của bọn họ, giờ chẳng phải đang bị Phong gia đánh cho te tua như chó rơi xuống nước sao?

"Xem ra Nhân Bảng trước kia, cũng tầm thường thôi!"

Lý Tùy Phong thản nhiên nhận xét, nhưng tay không ngừng nghỉ.

Tay phải biến thành chưởng, vỗ về phía Hồ Minh.

Đại Lực Kim Cương Chưởng!

Không khí xung quanh như bị chưởng lực này ép nổ!

Kình lực cuồng mãnh đánh úp về phía Hồ Minh.

"Ngươi..."

Hồ Minh vung trường đao, trong nháy mắt chém ra bảy đao.

Ầm!

Đao khí bị đánh tan, những luồng kình khí nhỏ bắn ra, đục thủng những lỗ lớn trên các tòa nhà xung quanh.

Phụt!

Hồ Minh lại phun ra một ngụm máu, mượn lực đạo của chưởng, thân hình hắn vội vàng lùi lại, rơi xuống bức tường, sau đó... không thèm quay đầu lại mà bỏ chạy về phía xa!

Lúc này trong mắt hắn đã hiện lên vẻ kinh hãi, hắn vốn định nhân lúc Lý Tùy Phong đang oai phong nhất, đánh bại Lý Tùy Phong, để dương danh lập vạn.

Nhưng giờ... tình thế đã khác!

Hắn có linh cảm, nếu đánh tiếp, kết cục của hắn e là sẽ giống Ba Hổ!

"Đừng để chúng chạy, ta đi giết Hồ Minh!"

Lý Tùy Phong nói lại một câu, thân hình nhảy lên, đuổi theo hướng Hồ Minh chạy trốn.

"Hồ huynh bỏ chạy rồi?"

"Chuyện này..."

Huynh muội Hứa gia chết đứng, bọn họ không dám tin.

Vừa rồi Hồ Minh còn thề son sắt sẽ đánh bại Lý Tùy Phong lúc hắn đang oai phong nhất, giờ bao nhiêu cung nỏ đang chĩa vào bọn họ, Hồ Minh lại tự bỏ chạy trước?

Giờ bọn họ không dám nhúc nhích, bọn họ không phải Hồ Minh, Hứa Y Y chỉ là Bát Phẩm, Hứa Thiên Nhất cũng chỉ là Thất Phẩm, giờ có hai cao thủ Thất Phẩm ở bên cạnh nhìn chằm chằm, lại còn nhiều cung nỏ như vậy... Bọn họ căn bản không chạy thoát.

"Ôn huynh... kính xin giơ cao đánh khẽ!"

Thấy Ôn Bất Noãn đi về phía mình, Hứa Thiên Nhất vội vàng chắp tay, đưa ra một xấp ngân phiếu: "Chúng ta xin thề, sau này tuyệt đối sẽ không đặt chân vào Nam Dương phủ nữa."

Bốp!

Ôn Bất Noãn một cái tát vào mặt Hứa Thiên Nhất, cười lạnh nói:

"Các ngươi chê ta sống quá lâu rồi sao?"

"Các ngươi muốn động thủ với Phong gia, ta dám nhận ngân lượng của các ngươi sao?"

...

Một đuổi một chạy, hai người đã ra khỏi thành Nam Dương, đến ngọn núi gần đó.

Vút!

Một tiếng ám khí xé gió vang lên, bức Hồ Minh phải quay đầu lại, đao khí tung hoành, đánh nát mấy ám khí hình mảnh băng.

Chỉ trong chốc lát, Lý Tùy Phong đã đến cách Hồ Minh ba trượng.

"Ngươi đã đắc tội Vạn Hoa Cốc, còn muốn đuổi cùng giết tận ta?" Hồ Minh quát.

Bạn đang đọc Bắt Đầu Vô Địch Từ Max Cấp Thần Công của Tưởng Thảng Bình Đương Hàm Ngư A
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Snowagle90
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 208

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.