Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chap 14+15: Lí do gặp Thủy Sư Đô Đốc + Huấn luyện địa ngục

Tiểu thuyết gốc · 1522 chữ

Chap 14: Lí do gặp Thủy Sư Đô Đốc

Cả 2 tách ra đi nơi mình cần, lúc này đám người mới nháo nhào bàn luận.

“ Gốc gốc gốc”, “ Vào đi cửa không khoá”.

Nàng bước vào thấy có một người to lớn như Garp đang ngồi vào bàn làm việc, nhìn xung quanh thấy căn phòng khá to lớn, ngoài ra còn có Garp và một bà mặc đồ hải quân:“ Ngài cho gọi tôi có việc gì không?”.

“ Ta là Thủy Sư Đô Đốc Sengoku, cứ gọi là Đô Đố là được, còn người bên cạnh Garp là Tổng Tham Mưu Trưởng( Sĩ quan tham mưu vĩ đại), phó Đô Đốc Tsuru”, Sengoku giới thiệu cô cũng nhìn theo, bà ấy tuy già nhưng đôi mắt lại 10 phần tinh tường. Bà ấy cười khi thấy cô hình qua,“ Tự giới thiệu sơ lược”.

“ Tôi là Inoue Emi, 5 tuổi, sinh ra và lớn lên ở đảo Yono, bị hải tặc xâm chiếm nên được ông ta cứu đem về đây”.

“ Ta gọi ngươi đến để trao đổi về ngươi, ta đồng ý ngươi giai nhập vào hải quân, ta thấy được tiềm năng của ngươi nên không thể để ngươi nhận Garp làm sư phụ”.

“ Này này tôi đã là sư phụ của nó rồi, ông đang nói nhăng nói cuội gì vậy”.

“ Hứ một mầm giống tốt như vậy không thể để cho hỗ đản nhà ngươi phá hủy”.

“ Cả 2 dừng lại đi, xem cô bé quyết định thế nào”.

“ Xin lỗi ngài Sengoku, việc tôi đã nhận Garp làm sư phụ là điều không thể chối bỏ”.

“ Vậy thì ngươi cũng phải nhận ta làm sư phụ, không thì ta sẽ không cho ngươi ở đây”.

“ Này này, rõ ràng ông đang ép buộc con bé, ông đã bảo đồng ý nó giải nhập hải quân, vậy mà lật mặt”.

“ Ta sẽ không để nó vào tay một mình ngươi”. Cả 2 cứ cãi qua cãi lại, không để ý trong đó có người đã nhanh tay hơn: “ Cả 2 trận tự đi, con bé sẽ theo tôi, nó cũng đồng ý rồi, tôi sẽ dạy cho con bé những điều cần thiết, còn về sức mạnh thì cả 2 dạy cho con bé, tôi cũng không yên tâm khi giao hoàn toàn cho Garp”

Sengoku:“ Ít nhất phải vậy”.

“ Nhóc con ngươi quyết định ta cũng không nói gì thêm, còn bây giờ ra sân huấn luyện, ta sẽ đích thân huấn luyện địa ngục cho ngươi”.

“ Này Garp không thấy con bé còn đang bị thương sao, còn bắt nó luyện tập”.Cô thấy vị Tsuru này cũng quan tâm mình, không tệ:“Ngài Tsuru, con không sao, đi thôi sư phụ Garp”.

Chapter 15: Huấn luyện địa ngục

Sân luyện tập, Garp nghiêm túc:“ Bây giờ ngươi chạy 100 vòng sân này, tập xong thì được ăn cơm không thì nhịn, bắt đầu đi”( phải biết 1 vòng sân là 1km).

Đây là Garp đích thân huấn luyện, còn là địa ngục huấn luyện nên cô không quá ngạc nhiên. Emi bắt đầu chạy, 1 vòng... 3 vòng... 5 vòng, dần dần hô hấp cô nhanh hơn, 10 vòng ý thức cô bắt đầu mơ hồ, lồng ngực dần nóng lên, tuy cơ thể cô là nước, cô chỉ không khát còn các bộ phận khác vẫn nóng do cô chưa thể điều khiển nước làm giảm nhiệt độ các cơ quan( hệ tự nhiên không bị thương vật lý còn cơ quan vẫn như thường, trừ khi tìm được cách giúp làm giảm hoặc tăng cường) tốc độ cô dần giảm xuống. 15 vòng lúc này mặt trời đã lên đỉnh đầu, cô chỉ biết phải tiến về phía trước ngoài ra không nhận thức bất cứ thứ gì, giờ chỉ cần một ngọn gió cũng đủ làm cô gục ngã, đôi chân run rẩy bước từng bước, giờ không còn chạy mà là bước từng bước. 16...17...18...19...20 cô gục ngã trên mặt đất, không còn ý thức, không có hơi thể còn tưởng cô trầu trời rồi cơ. Tỉnh dậy thấy bản thân ở căn phòng quen thuộc, Yoko mải chăm sóc cô nên ngủ gục xuống giường lúc nào không hay. Thấy động tĩnh, Yoko liền tỉnh:“ Emi em tỉnh rồi, thật hỗ đãng ngài Garp biết em đang bị thương còn cố tình bắt em chạy đến mực cạn kiệt sức lực nữa chứ”.

“ Thôi chị Yoko, dù gì ngài ấy cũng muốn rèn luyện cho em nhân cao thể lực và em cũng đồng ý chị đừng nói ngài ấy nữa, giờ em đói quá”.

“ Vì em nên chị mới tạm gác qua đó, lần sau mà gặp biết tay chị, để chị cõng em xuống”.

“ Thôi để em tự đi cũng được” vừa bước xuống cô liền ngã xuống vòng tay Yoko:“ Đó thấy chưa để chị cõng không nghe, với đôi chân đó em bước còn không xong nói chỉ đi xuống phòng ăn”.

“ Nhờ chị vậy”.

Xuống phòng ăn, nàng vẫn đút cho cô ăn dù cô từ chối nhưng nàng nhất quyết không đồng ý nên đành phải chấp nhận, người ở phòng ăn vẫn chưa thể quen với cảnh này‘ tại sao thần tượng của tôi lại thay đổi chóng mặt như vậy chứ’ họ thắc mắc trong lòng thôi chứ không giám đi hỏi, nàng đang cười đùa vui vẻ biết đâu qua hỏi một cái làm nàng nổi giận thì như ngày tận thế.

3 giờ sáng, hiện Emi đang ngủ, bị một tiếng động lớn làm cô lớ mớ tỉnh dậy, chưa kịp hiểu chuyện gì thì đã bị Garp đấm một cái lên đầu: “ Giờ này còn ngủ, mau đi ra sân tập”, cơn đau truyền tới làm nàng tỉnh dậy, nhìn đồng hồ mới 3 giờ mà bị bắt đi luyện tập, ngoài mặt vẫn lạnh lùng nhìn Garp nhưng trong lòng đã đầy hắc tuyến‘ hôm qua hành tôi còn chưa đủ, nay còn bắt tôi dậy sớm, được lắm món thù này tôi nhớ ’, vscn mất khoảng 15' cô mới tới sân huấn luyện.

Garp vứt cho cô 2 cái băng đeo: “ Đeo thứ này lên chân và kể từ giờ không được tháo xuống, chạy 10 vòng sân, dù đề ra 100 vòng nhưng nhóc còn hoàn thành được một nửa nên giảm xuống, nhóc nên biết ơn ta đi haha...haha ”, cô đeo lên chân sức nặng làm cô ngã, nhìn nó nhỏ gọn tưởng đâu nhẹ nào ngờ khoảng 10 kg mỗi chân.

Cô khó khăn bước từng bước, một vòng lúc trước cô mất khoảng 10' (1,6m/s), giờ cô mấy tận 40''. Từng vòng trôi qua, giờ cô chỉ mất 39' cho mỗi vòng. 8 giờ mặt trời đã chiếu sáng khắp sân các binh sĩ tập hợp để rèn luyện thì thấy một bóng người nhỏ con đang lết từng bước chạy, nhìn kĩ mới thấy đó là cô bé mà Yoko hay quan tâm, lúc cô chạy ngang qua, bọn họ mới thấy rõ cô, quần áo đầy vết bẩn lưng áo đẫm mồ hôi còn ướt hơn cả đi tắm. Họ không khỏi khít ngụm khí lạnh khi dưới chân cô còn có vòng tạ, một cô bé chưa tới 5 tuổi mà phải chịu những đợt huấn luyện còn thê thảm hơn họ. Lúc này có một tiếng nói kéo họ quay lại: “ Nhìn cái gì, mau đi tập luyện cho tôi ”, nghe giọng của huấn luyện viên ai cũng vắt chân lên mà chạy đi tập luyện. Trong lúc luyện tập họ vẫn lén nhìn cô chạy: “ Còn mất tập trung thì chạy 50 vòng sân” lúc này bọn họ mới không giám nhìn nữa, huấn luyện viên cũng chỉ có thể lắc đầu‘ ngài Garp thật quá tay cô bé mới 5 tuổi mà ép nó tập nặng quá’. Khi hoàn thành 10 vòng thì cô gục ngã, cô trên sân thở hổn hển, nhưng lần này cô đã không bị mất ý thức, bụng cứ kêu sùng sục, cố lết cái thân tàn đi tới nhà ăn. Ăn xong chưa kịp nghỉ ngơi cô lại bị Garp xách đi tập chung với các binh sĩ, hiện giờ họ đang tập kiếm nên cô cũng không cần di chuyển quá nhiều. Cứ tập vậy như cho tới gần chiều cô và họ đều đi nhà ăn, ăn xong cô lại phải qua chỗ ngài Tsuru học các kiến thức cần thiết. Tới tận 6 giờ tối cô mới được đi tắm, tuy vậy cô không hề quên việc rèn luyện trái ác quỷ, lên chiếc giường êm ấm đi ngủ cũng đã 10 giờ tối. Hằng ngày của cô cứ diễn ra như vậy sáng 3 giờ thì bị Garp lôi đi tập, chiều thì học ở ngài Tsuru, tối thì luyện trái ác quỷ, lâu lâu thì được chị Yoko tới thăm.

Bạn đang đọc [BH] One piece tôi là Emi sáng tác bởi Ak_sonowa09
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ak_sonowa09
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.