Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chap 18: Nỗi niềm giấu kín, thức tỉnh Haki

Tiểu thuyết gốc · 933 chữ

Nghe thấy tiếng gió ở trước mặt không chần trừ lăn qua bên phải, nhưng lần này chỉ là tiếng gió chứ không phải Garp tấn công, cô lại trúng một đấm‘ phải tập trung hơn, phải nghe được ông ta ở đâu’, cô cứ nằm bất động để nghe âm thanh: “ Cộc ” tiếng đế giầy chạm đất lần này cô sẽ không sai cô dùng hết sức lăn đi: “ Bùm”. Khoé miệng cô khẽ nhích, phấn khích chưa được bao lâu một cú đá ngay bụng khiến cô cắn răng chịu đựng,‘ khốn khiếp, khốn khiếp, khốn khiếp’, cô như quả bóng bị xì hơi, ‘rõ ràng bản thân đã né được nhưng tại sao bây giờ lại chẳng thể’,( cô bị thương nên tốc độ phản ứng dần chậm đi). Lại trúng đòn, cô lại lăn vòng trên đất máu miệng chảy xuống thấm cả áo, giờ cô chẳng thể đứng nổi. Nước mắt lăn dài trên khuôn mặt, cảm thấy cô đơn, lạnh lẽo, đau đớn‘ ba mẹ ơi con đau quá, con không muốn tập nữa con muốn về nhà, về nơi con từng sinh ra, nơi có mọi người luôn yêu thương con, con nhớ mọi người’. Trên sân tập tất cả mọi người đều im lặng chăm chú nhìn cô bỗng có tiếng khóc vang khắp sân: “ huhu...huhu...huhu” ẩn sâu bên trong là nỗi đau khó có thể nói bằng lời, tiếng khóc ấy như xé tan cõi lòng của những người chứng kiến. Cô lạnh nhạt với mọi người để không hiện mình là một đứa yếu khém đó chỉ là vỏ bọc bên ngoài, bên trong cô lại yếu đuối dễ vỡ như thủy tinh, cô không thể tiếp tục thể hiện bộ mặt khiên cường, nghe cô khóc Garp cũng dừng tay lại‘ liệu mình có ra tay quá không’ Garp bắt đầu hối hận việc ra tay nặng.

Cô gào khóc nức nở:“ Tại sao lại là con, tại sao con phải chịu đựng những điều này, tại sao, tại sao”, bất chợt cô đứng dậy không còn tiếng khóc ấy nữa:“ Phải rồi tất cả tại lũ hải tặc khốn nạn, tại lũ chúng mày mà tao mất đi gia đình, mất đi bạn bè, mất những người mà họ luôn hết mực yêu thương tao, tại chúng mày mà họ phải rời xa tao, tại chúng mày mà tao phải chịu đựng những đau khổ ấy, TẤT CẢ TẠI LŨ KHỐN HẢI TẶC, TAO HẬN CHÚNG MÀY, TAO HẬN CHÚNG MÀY” nghe toàn bộ nỗi đau mà một cô bé 5 tuổi phải hứng chịu, không ai kìm được nước mắt mà khóc lên, họ cảm nhận được sự đau khổ dằn vặt bên trong cô bé. Bỗng nhiên, một sóng xung kích bộc phát từ Emi lan ra khắp Tổng Bộ Hải Quân, một nỗi sợ hãi đột cùng xuất hiện trong toàn bộ binh sĩ hải quân họ cảm thấy một nguồn áp lực khổng lồ đè trên người, ngột ngạt đến mức khó thở mà ngay lập tức ngất đi, tuy rất nhanh nhưng họ biết đó là thứ chỉ có thể suất hiện người của những cường giả của biển cả Haoshoku Haki. Tổng Bộ ngay lập tức rơi vào tình trạng khẩn cấp cao nhất vì Haoshoku Haki rất mạnh có thể tứ hoàng tập kích, khắp nơi truyền đến báo động khẩn cấp nhưng những binh sĩ đều ngất hết, chỉ còn người từ Trung Tá trở lên mới có thể gắn gượng chống đỡ không ngất đi. Thủy sư Đô Đốc Sengoku nhận ra tình hình ngày càng ngẩn cấp, ngay lập tức tới chỗ phát ra nguồn áp lực ấy. Tsuru cũng ngày lập tức đến đó. Đến gần nguồn phát ra áp lực chỉ thấy một bóng người nhỏ đứng gần còn là Garp.

“ Garp chuyện gì đang sảy ra ở đây, mau trả lời” Sengoku hết sức nóng ruột gọi Garp nhưng ông không trả lời.

“ Sengoku hãy nhìn phía kia” Tsuru chỉ về phía bóng người nhỏ bé đang nằm trên sân:“ Không thể nào người làm ra chấn động vừa rồi là cô bé Emi sao”.

“ 90% khả năng là vậy, không thì Garp đã tấn công nếu kẻ gây ra là địch nhân, nhìn vẻ mặt của Garp thì chắc đúng rồi” Sengoku không thể tin được cô bé Emi sở hữu Haoshoku Haki, đã thế còn thức tỉnh chỉ mới 6 tuổi, quan trọng hơn cô bé là hải quân.

“ Haha...haha...haha quá tốt rồi, mầm giống trăm năm có một, phải nó phát triển thành một cây đại thụ, haha...haha, về việc con bé thức tỉnh Haoshoku Haki tuyệt đối chỉ 3 người chúng ta biết, con bé bây giờ chưa đủ sức mạnh để có thể công bố điều ấy”.

Qua lại lúc Emi bộc phát Haki, phần đất quanh Emi lập tức nứt toạc ra, những bức tường xung quanh cũng xuất hiện vết rạn nứt, toàn bộ binh sĩ ngất đi Garp tận mắt chứng kiến tất cả mọi việc, ông cũng không thể tin vào mắt mình cô bé mà mình dậy học sở hữu khi chất vương giả, còn thức tỉnh lúc 6 tuổi. Nhưng ông không hề vui vì ‘do chính mình ép bức mà tạo thành, nhờ mình cô bé mới thức tỉnh nhưng nhỡ không cần tới mình cô bé vẫn thức tỉnh được thì sao, hiện giờ cô bé mới 5 tuổi liệu điều mình làm là đúng hay sai’.

Bạn đang đọc [BH] One piece tôi là Emi sáng tác bởi Ak_sonowa09
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ak_sonowa09
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.