Chap 41: Chiến đấu với Xà tước
Hoàng hôn cuối cùng đã chìm xuống biển, bầu trời dần chuyển xang màu đen, hòn đảo bắt đầu rung lắc giữ dội, ánh trăng chiếu sáng khắp nơi trên hòn đảo. Một bóng người đứng trên cao với mái tóc trắng tinh khiết, Emi nhìn thẳng vào mắt Xà tước và nó cũng nhình thẳng vào mắt Emi. Cô chỉ nhẹ mỉm cười: “ Geppo”, độ cao đã đủ, cô để bản thân rơi xuống, “ Geppo, Soru” tăng tốc độ rơi khi cách mặt đất còn 50m, “ Susanoo, Haki vũ trang” một lớp màu đỏ dầy khoảng 1cm bao bọc lấy màu đen trên thanh kiếm, đuôi mãng xà cũng phủ một lớp màu đen. Thanh kiếm va chạm với đuôi mãng xà, “ Bùm” tạo ra con sóng xung kích mạnh mẽ thổi bay khói bụi dưới đất. “ Lam cước” cú đá xé gió tạo ra một lưỡi dao gió màu lam bắn về mãng xà, không dừng lại “ Soru, Thương pháp tử huyệt” đạp mặt đất lấy đà bắn đi, đâm liên hoàn về mãng xà. Cứng đối cứng, Haki vũ trang bọc lấy phần đuôi liên tiếp phản đòn, “ Keng keng keng” tia lửa tạo ra không ngừng cả hai đòn va chạm hơn 200 lần không một sơ hở được lộ ra,“ Thủy Pháo” một quả cầu nước nhỏ bằng nắm đấm cô bay về phía mãng xà “ Bùm” tia nước được giải phóng sức sát thương thật kinh khủng quanh bán kính 10m đều bị bắn nát, mãng xà bị choáng khi trúng trực diện đòn vừa rồi nhưng cơ thể nó chỉ hơi sây xước nhẹ ở nơi được bọc Haki thì không bị gì chỉ hơi nhột mà thôi. “ Tử Huyệt” nhận thấy nó bị choáng cô lập tức thi triển tử huyệt, kiếm đâm vào các vị trí tử huyệt nhưng lại bị bật ra không biết có bao nhiêu tác dụng. Mãng xà sau đòn vừa rồi cũng tỉnh táo, dùng chiếc đuôi đập mạnh vào đất nhằm hại chế tầm nhìn, tốc độ nhanh nhất đến sau lưng cô dùng chiếc đuôi đập mạnh xuống. Cô đã thấy đòn tất công nhờ Haki quan sát, “Soru, Geppo” tránh thoát, đạp lên không khí nhắm ngay đến phần đầu, “ Thủy Đạn, Shigan” 5 viên đạn bằng nước chịu một áp lực lớp được bọc bởi Haki và nhận gia tốc từ đòn Shigan, tốc độ quá nhanh dù cho nó đã thấy nhưng đáng tiếc không thể tránh chỉ còn cách dùng Haki trực tiếp đỡ, “ Keng keng keng” chỉ cản được 3 viên 2 viên xượt qua cơ thể, 2 vết máu chảy ra. “ Bùm” trong lúc cô đứng trên không trung tung Đạn Thủy, nó đã dùng đuôi đập mạnh vào người cô, vì đang tung đòn cô chấp nhận thương đổi thương. Đập mạnh vào đất khiến phần đất xung quanh xuất hiện vết nứt, đòn vừa rồi cô lãnh toàn bộ sức mạnh dù cho kịp dùng Takkai cùng Haki vũ trang nhưng cô vẫn bị nội thương, một ngụm máu phun ra, vừa mới gượng dậy đã nhìn thấy chiếc đuôi đang cận kề bản thân“ Susanoo” giải phóng Susanoo ở dạng bình thường, đòn tấn công đập mạnh vào Susanoo, rất kịp thời giải phóng Susanoo, tránh thoát đòn vừa rồi cô mới áp chế để Susanoo trở về dạng bộ giáp, “ Susanoo lưỡi kiếm nguyền rủa” nhắm đến vị trí bị thương tấn công không ngừng, nó không để cô đạt được mục đích, nó cảm nhận được sự nguy hiểm từ thanh kiếm, nó phóng nọc độc về phía cô đáng tiếc nọc độc chỉ làm ăn mòn một chút trên bộ giáp, lưỡi kiếm ngày một nhanh sức mạnh ngày một tăng, chiếc đuôi màu đen vẫn không ngừng phản đòn, “ Thủy Đạn, Shigan” giờ đạn lại được bọc bởi lớp giáp màu đỏ, đạn bắn từ ngón tay trái, kiếm được bọc Haki vũ trang chém liên tiếp từ phía tay phải. “ Keng keng keng....” toàn bộ nó đều cản được, không dừng lại mà cô tiếp tục gia tăng số lượng lẫn tốc độ của cả 2. Đã trôi qua 5 tiếng chiến đấu liên tục, chiến đấu ở cường độ cao, cô đã thấm mệt nhưng không thể dừng lại dù chỉ là 1 giây, nhiêu đó cũng đủ rơi vào nguy hiểm chết người. Giờ cô không còn sức để sử dụng Susanoo và Haki vũ trang, “ Thủy Đạn, Tử Huyệt”, “ Keng keng keng... ” tia lửa tạo ra không ngừng, liên tục tấn công, liên tục phản đòn trận đấu cứ tiếp diễn như vậy dần dần chuyển sang cuộc chiến về thể lực ai trụ lâu hơn kẻ đó sẽ chiến thắng.
“ Bùm” sức lực càng giảm Emi lộ ra càng nhiều sơ hở, mãng xà tuy thấm mệt nhưng vẫn duy trì được, nó đã thấy cô lộ ra sơ hở không một chút do dự dùng toàn bộ sức mạnh còn lại dồn vào chiếc đuôi bọc lấy Haki đập mạnh vào người cô. Cô đã không thể sử dụng Susanoo lẫn Haki vũ trang chỉ còn trong đợi vào Tekkai, tuy nhiên Tekkai có một nhược điểm chí mạng nếu đòn tất công mạnh hơn phòng ngự thì nó sẽ không có tác dụng và lần này cô lại thua. Nhận toàn bộ sức mạnh từ chiếc đuôi, cô như một quả bóng bị sút bay trên không trung rồi lăn vài vòng trên mặt đất mới có thể dừng lại. Cơn đau từ lồng ngực truyền tới, mỗi hơi thở đều đau rát chứ đừng nói tới cử động khác, “ Khụ...khụ...” càng ho càng đau máu càng trào ra, cô cảm nhận được bản thân đã gẫy vài chiếc xương sường, đau đớn mà ôm lấy lồng ngực hai hàm răng cắn chặt vào nhau. Con mãng xà cũng đã kiệt quệt sau đòn vừa rồi, nó cố gắng trườn từng chút tới chỗ cô. Càng lúc càng gần con mồi, nó cúi cái đầu xuống nhìn thành quả của bản thân, nó định há miệng ăn lấy Emi thì khựng lại. Trong suốt cuộc đời từ lúc biết đi săn cho tới ngày hôm nay khi nhìn vào đôi mắt ấy nó ngay lập tức sợ hãi, một cảm giác bản thân đang cận kề cái chết, mồ hôi chảy xuống làm sống lưng nó lạnh buốt khi nhìn vào đôi mắt màu xanh lam với đầy hoạ tiết. Chớp mắt nó thấy bản thân đang ở trên một nơi khác, nó đang đứng trên một vùng biển xung quanh không có gì cả, nhận thấy mọi thứ đang chầm chậm thấy đổi. Bầu trời màu xanh dần đổi thành màu đỏ hồng, biển cả màu xanh cũng bị đổi thành màu đỏ, bỗng mùi tanh truyền tới nó mới nhận ra đây là máu một biển máu, từng xác chết, xác thuyền nổi trên mặt biển, phìn xung quanh mặt biển đã bị phủ kín, quay đầu lại nó nhìn thấy một bóng người với mái tóc trắng như tuyết đang ngồi trên một đống xác được chất đống, nó biết người đó là ai đó là kẻ đã từng khiêu chiến với nó, Emi quay người lại nhìn vào nó. Dù cho chiến đấu với bất cứ con vật nào, dù cho có đứng trước cái chết nó cũng chưa bao giờ sợ hãi đến vậy, nhìn Emi trên người cô phủ đầy máu tươi đến nỗi còn đang rỏ xuống, mái tóc trắng, đôi mắt đỏ, miệng nhẹ nhàng mỉm cười. Nó muốn trốn thoát khỏi con người này nó điên cuồng bò trên đống xác, đáng tiếc cô đã đứng ngay trước mặt nó nhẹ nhàng bước từng bước, tiếng bước chân vang vọng khắp nơi, cảm giáp nghẹt thở đè ép trên cơ thể, nó sợ hãi chẳng thể di chuyển dù chỉ 1mm. Càng ngày càng gần, nó càng ngày càng sợ hãi, nó bắt đầu nhỏ đi từ 15m giờ chỉ còn 3m, đứng trước mặt nó, cô mỉm cười:“ Thuần phục hoặc chết” một câu nói nhẹ như lông tơ đang rơi xuống mặt hồ tĩnh lặng nhưng lại đủ tạo ra một gợn sóng. Nó chưa bao giờ thấy ai hay con vật nào có thể tạo ra áp lực, sự đáng sợ như cô dành cho nó, nó cảm nhận nếu quyết định sai lầm bản thân mình sẽ chẳng thể có cái chết dễ dàng.
“ Thần nguyện thuần phục, thần sẽ không bao giờ phản bội dù có phải đánh đổi cả sinh mạng này, thần nguyện phục vụ chủ nhân”, cúi chiếc đầu xuống chân cô như thể hiện sự tôn kính. Nghe được câu trả lời, cô không nói gì thêm chỉ khẽ mỉm cười. Không gian xung quanh bắt đầu tan vỡ, nó dần chìm vào đáy biển.
Lần nữa mở mắt, mọi thứ đã trở lại bình thường, mãng xã cúi đầu nhìn thấy cô đã nằm bất động, nó cứ nhìn cô một cách chăm chú không biết suy nghĩ gì. Bỗng nhiên cả hòn đảo rung chuyển, từng tia nắng ấm áp chiếu rọi vào cô, bình minh đã thức giấc đẩy lùi sự ừ ám lạnh lẽo của hòn đảo, từng dòng nước xâm nhập vào hòn đảo, chứng kiến tất cả nó dường như bất động. Nhìn thấy dòng nước đã gần tới, nó dùng chiếc đuôi quấn lấy cô rồi rời đi.
Đăng bởi | Ak_sonowa09 |
Thời gian | |
Lượt đọc | 1 |