Hôm qua tôi buồn !
Ngày hôm qua anh cảm thấy cô thật đáng thương và cũng đã giao cho phía cảnh sát để tìm người thân nhưng vô ích. Tối hôm đó khi anh quyết định ra về thì cô chạy theo nắm lấy tay anh và khóc. " cô muốn đi theo tôi sao "anh hỏi thì cô cũng không hiểu , bên cảnh sát thấy vậy lên tiếng:" anh này có lẽ anh nên dẫn cô ấy đi , anh nhìn đi cô ấy có lẽ không có nơi để đi nữa rồi".Anh nhìn cô gái thương có chút mềm lòng nhưng lại nói:"không được, bất tiện lắm "
-Tại sao ?
-Tôi sống một mình mà
-Anh sợ sao ?
-không ,tại sao phải sợ?
-vậy tại sao không để cô ấy đi cùng?
Anh nhìn cô "thôi được vậy "
Anh dẫn Ôn Nhi từ đồn cảnh sát đi ra và hỏi cô:" Muốn ăn gì không" . Khổ ghê cái anh chàng này người ta đâu có hiểu .
Sáng hôm nay anh lại tiếp tục hỏi chuyện Ôn Nhi :" Cô tên gì vậy ". Ôn Nhi vẫn còn buồn và cảm thấy cô đơn khi không có Nhiên Nhiên , mắt cô lại bắt đầu long lanh sắp khóc. " Này cô lại định khóc nữa sao?" vẻ mặt lại bối rối quay phắt mặt đi bất lực mà gắt lên :" Cái cô này thật là ! hazz ..."
Trưa nay , tại bệnh viện anh xin về nhà trên đường về anh có ghé lại mua cho Ôn Nhi bộ đồ mới thế mới thấy anh thật chu đáo .
-Cô thích không?
Ôn Nhi mở ra với sự thích thú lộ rõ trên khuôn mặt
-Từ hôm qua cô chưa nói câu gì
Ôn Nhi nhìn anh , chỉ nhìn thôi rồi lại chú ý đến đồ mới" thật đẹp" cô vui vẻ nói trong đầu
-Này cô, tôi đang nói chuyện với cô đó
Cô thật sự không hiểu anh đang nói gì nhưng cô có thể cảm ơn bằng hành động của mình. Cô ôm lấy anh nhẹ nhàng rồi nhìn anh cười một cái còn anh cũng đã hiểu được tấm lòng cô
Truyện Đại Dương tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.
Đăng bởi | tiểuvạntuế |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 4 |