Mất Ngủ Linh Dịch
Bí phương bên trong cuốn sách tuy có công dụng nghịch thiên như vậy nhưng dược liệu cũng không khó tìm, những loại linh dược mà Quốc Việt ăn cắp từ luyện đan công hội hầu như đều có hết mà không chỉ là một phần, còn một số linh dược có tên khá xa lạ thì Quốc Việt bổ sung bằng những loại linh dược có cùng công dụng.
Nếu nói bây giờ Quốc Việt đang trở thành một đan đồ cũng không sai, bởi vì những tên được xưng là đan đồ ngoài kia cùng lắm cũng chỉ biết phối chế một vài loại linh dịch.
Cũng không do dự, Quốc Vệt mang tâm tình chờ mong bắt đầu bắt tay vào công việc:
“Hoàng giai hạ phẩm Khô Mộc Thảo,Hoàng giai hạ phẩm Kim Nguyên Diệp, Hoàng giai hạ phẩm Vạn Huyết Đằng, Hoàng giai trung phẩm Ngọc Am Mộc...”
Vừa bỏ các loại dược liệu vào chiếc thùng gỗ chứa nước, Quốc Việt vừa lẩm bẩm cố gắng ghi nhớ từng tên linh dược và cấp bậc của chúng.
Cũng không khó để ghi nhớ bởi vì qua giai đoạn lột xác không những QUốc Việt được lột xác về thể chất mà còn lột xác về mặt tinh thần, nói cách khác Quốc Việt rất nhạy cảm với những biến hóa trong thiên địa cũng như khả năng ghi nhớ vượt trội.
Mặt khác những loại linh dược trên đa số là hoàng giai hạ phẩm nên cũng khá dễ nhớ công dụng.
Theo quá trình linh dược được phối chế vào trong thùng gỗ thì màu linh dịch cũng chuyển từ trong suốt sang màu tím nhạt và từ từ chuyển sang màu đỏ sậm.
Để Quốc Việt chú ý hơn là tuy không được đun sôi nhưng sau khi quá trình phối chế kết thúc thì bỗng nhiên linh dịch bắt sôi sùng sục và bốc lên mùi khá là gay mũi.
Cũng may âm thanh không quá lớn và mùi bốc ra như bị hư không tiêu thất và biến mất trong thiên địa, nếu không động tĩnh quá lớn có khả năng cao khiến cho người khác phát hiện.
Nhìn vào thùng gỗ như một nồi nước sôi, Quốc Việt có chút chần chờ nhưng sau đó hắn cắn răng một cái không do dự nữa, trần truồng nhảy vào trong thùng.
Quả nhiên, vừa bước vào làn da Quốc Việt bắt đầu chuyển thành màu đỏ sậm, linh dịch như hàng ngàn mũi kim châm đâm khắp cơ thể của hắn.
Quốc Việt cắn răng, nhịn không kêu ra tiếng, hai mắt sòng sọc cố gắng tỉnh táo bắt đầu vận chuyển công pháp vô danh.
Vừa vận chuyển công pháp, hắc động quỷ dị ở vù khí hải bắt đầu xoay tròn, bên trong đó như có như không âm thanh thần ma gào thét, chư phật tụng kinh.
Cùng lúc lỗ chân lông xung quanh cơ thể Quốc Việt mở rộng ra, những luồng dược lực bắt đầu nhận lấy lực hút từ hắc động từ từ tiến vào từng tấc da thịt của Quốc Việt.
Cũng tại lúc này ác mộng với Quốc Việt mới bắt đầu xuất hiện.
Kì kinh bát mạch của Quốc Việt căng phòng lên, từng tấc gia thịt của hắn lúc bấy giờ như vạn Nghĩ phệ thân vô cùng đau đớn.
Gân xanh trên trán Quốc Việt nổi lên như những con dun dài nhỏ, thức hải cũng chịu ảnh hửng của dược lực oanh minh.
Lúc bấy giờ, khuôn mặt Quốc Việt vặn vẹo, hắn dùng một miếng vải lớn cắn chặt ngăn bản thân không gọi ra tiếng.
Nhưng càng ngày, theo tốc độ hắc động ngày càng nhanh thì ý thức Quốc Việt càng mơ hồ.
Không dừng lại ở đó, bên tai hắn vang lên những tiếng thì thầm mê hoặc Quốc Việt từ bỏ.
Mắt hắn mờ dần, mơ hồ xuất hiện những thôn dân trong thôn, có Tiểu Mạn đang mỉm cười với hắn, có bọn trẻ đang kêu gọi hắn đi chơi, có A Bố thúc đang mắng hắn xối đầu.
Quốc Việt mỉm cười nhìn bọn họ định đưa tay bắt lấy tay của họ nhưng bỗng nhiên bên tai hắn như nghe thấy tiếng gào thét của mọi người, tiếng kêu khóc của thôn dân, máu tanh khủng bố.
Bấy giờ Quốc Việt run mạnh một cái, thức hải oanh minh trong nháy mắt tỉnh táo lại.
“lại là ma chướng ư? hừ”
“Đại cừu chưa báo, lời hứa chưa thực hiện ta mặt mũi nào đi gặp mọi người chứ?”
Như tự vấn tâm, cũng như tự nói chuyện với mình, ánh mắt Quốc Việt thanh minh hẳn lên.
Hắn tiếp tục cắn răng chịu đựng nhưng khác với lúc trước, lần này hắn không những dùng bản thân chịu đựng mà dùng lẫn sức mạnh ý chí chống đỡ.
Vừa vận chuyển công pháp, trong đầu lại hồi tưởng lại tình huống vừa rồi, hắn có chút hú người.
Quả nhiên không có quả ngọt nào từ trên trời rơi xuống, mọi thứ đều có cái giá của chúng.
Không phải tự nhiên mà giữa muôn vàn thời đại, thiên kiêu lớp lớp mà người đạt đến cực cảnh lại thưa thớt đến như vậy.
Điều đáng sợ ở đây không chỉ là chịu đựng về mặt thể xác mà còn kích hoạt ma chướng trong lòng võ giả.
Nếu không phải công pháp của Quốc Việt đặc thù trong lúc mấu chốt đánh tan ma chướng thì hắn cũng không dám nghĩ tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì.
Khoảng một canh giờ sau, dược dịch dần nhạt màu, lúc bấy giờ Quốc Việt cảm thấy như có một cổ bí lực gia trì bên trong thân thể, da thịt của hắn cco rút và cứng cáp thêm vài phần.
“Luyện thể tầng 9? ”
Vừa xoay cổ tay tạo nên những tiếng răng răng, Quốc Việt vừa lẩm bẩm.
Cũng không biết vì sao lúc này trong đầu Quốc Việt xuất hiện một thông tin như vậy, ban đầu hắn có chút ngạc nhiên nhưng sau đó hắn đều lý giải.
Đoán không sai thì đó là năng lực đặc thù của võ giả, có thể biết cảnh giới hiện tại của cơ thể mình.
Bỏ qua chuyện này một bên, vừa nhìn vào thân thể săn chắc thêm vài phần Quốc Việt vừa xuýt xoa độ hiệu quả của dược dịch.
Từ một đống dược liệu cấp thấp vậy mà có thể tạo ra một loại dược dịch sánh ngang một số đan dược cấp cao, không những vậy tác dụng nghịch thiên nhất của chúng là có khả năng mở ra cánh cửa cực cảnh mà bao võ giả mơ ước.
Không điều gì để bàn cãi, nếu bí phương này lộ ra ngoài thì ngay cả cường giả Dũng Tuyền cũng tranh nhau máu chảy xối đầu.
Đối với những cường giả này không có tác dụng nhưng con họ thì sao? Nếu vượt qua khảo nghiệm loại bí phương này có thể để 1 gia tộc sau vài chục năm trở nên hùng mạnh.
Nghĩ đến đây, Quốc Việt càng thêm quý trọng Linh Dược Phổ.
Lắc lắc đầu, hắn vệ sinh đi cái thùng gỗ, nhìn về đống dược dịch không có trong danh sách bí phương đang nằm ngổn ngang dưới mặt đất hắn có chút đau đầu.
Để thời gian dài thì linh dược sẽ dần mất đi dược tính, vứt đi thì tiếc mà bán đi thì hắn sẽ có nguy cơ lộ ra thân phận tiểu thâu.
Trầm tư một hồi bỗng nhiên ánh mắt Quốc Việt sáng lên, hắn nhanh chóng lật ra linh dược phổ tìm kiếm một số loại bí phương trong đó.
Cũng không lâu sau, Quốc Việt bỗng nhiên dừng lại tại một trang sách, ánh mắt hắn lúc bấy giờ càng ngày càng cổ quái.
“Tráng dương thảo, huyết linh tham... “
Vừa đọc tên dược liệu Quốc Việt vừa kiểm tra đống dược liệu, quả nhiên vừa đủ.
Nhưng điều đáng để nói ở đây là cái tên và công dụng của linh dịch.
“Mất Ngủ dược dịch, lấy tráng dương thảo làm chủ dược kết hợp hơn 20 loại dược liệu khác, chiết xuất tinh hoa tạo ra vô thượng đại dược làm cho người dùng có thể kéo dài thời gian, có công dụng giữ hạnh phúc gia đình”
Càng niệm ra Quốc Việt càng cảm giác là lạ, sau khi nhìn vào tên chủ dược kết hợp với thâm ý của người viết ra trên cuốn sách thì hắn có ngốc cũng biết dược dịch này có tác dụng gì.
Cụ thể là loại dược dịch này giúp những kẻ có cậu nhỏ yếu ớt có thể tăng thời gian lên đến 12 canh giờ mà không có tác dụng phụ.
Lật qua những bí phương khác thấy không đủ dược liệu, QUốc Việt đành thở dài lẩm bẩm:
“Thôi thôi, xem như ý trời,vớt vát được đồng nào hay đồng ấy”
Cũng không do dự, Quốc Việt tiếp tục bắt tay vào quá trình phối chế linh dịch.
...
Thời gian cứ thế trôi qua, bề ngoài tất cả đều diễn ra bình thường nhưng bên trong sóng ngầm lại nổi lên cuồn cuộn.
Biết mình tạm thời chưa có nguy hiểm nên Quốc Việt ban ngày thì dùng những linh dược còn lại để phối chế dược dịch tiếp tục tích lũy, đánh vững căn cơ cũng như điều chế loại linh dịch mất ngủ cổ quái kia.
Ban đêm hắn cũng không hề rảnh rổi tận dụng tinh hoa của nhật nguyệt, hấp thu chúng vào cơ thể, một phần tiêu thất trong vòng xoáy, một phần rèn luyện thân thể.
Qua thời gian này, tuy cảnh giới dường như không còn tăng lên nhưng Quốc Việt vẫn kiên trì đánh chắc căn cơ, hắn tin sẽ đến một lúc sẽ có một thời cơ để hắn đột phá cực cảnh.
Mặt khác, hiện tại Quốc Việt cũng không thể bước vào tụ nguyên cảnh vì chưa có linh căn.
Bên cạnh đó còn một số thời gian rảnh Quốc Việt nghiên cứu các loại dược thảo trong luyện đan công hội.
Vì thân phận đặc thù nên Quốc Việt không cần phải xin phép những tên đan đồ và người hầu kia.
Có đều khi thấy hắn, mọi người nhìn về phía Quốc Việt với ánh mắt không che dấu sự khinh bỉ dường như muốn nói:
“Đúng là làm ra vẻ, đan đồ cũng không phải muốn thành là thành được đâu”
----------------------------------------------------------------------
Cảm ơn các bạn đã theo dõi, để viết một tập truyện thì mình dành khoảng 2 đến 4 tiếng để lên ý tưởng và đề bút.
Nên nếu thấy hay thì hãy đánh giá và đề cử giúp mình nhé.
Mình xin chân thành cảm ơn các Đậu Hủ
Truyện Bỉ Ngạn Thương Thiên tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.
Đăng bởi | Chicken03 |
Thời gian | |
Lượt thích | 6 |
Lượt đọc | 59 |