Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiếu Niên Yểu Mệnh 1000 Năm Trước

Tiểu thuyết gốc · 1474 chữ

Ngụp lặn trong nhiều cảm xúc, Kiếm Đình nắm lấy côn thịt, miệng nhô ra thành chữ ô đón lấy tận sâu cuống họng.

Thấy mắt nàng ươn ướt nhiễu ra, Y Nha Tử càng đê mê, cảm giác này lâu lắm rồi hắn mới trải qua.

Muốn biết nữ nhân ngươi giỏi chuyện chăn gối đến mức nào, liền xem cách họ cuốn lấy thân côn thịt hết cỡ vào sâu, đến khi miệng nàng há to rồi sặc sụa theo từng cú nhấp, hắn cũng không kìm được rùng mình bắn ra dòng tinh dịch.

Khuôn mặt thiếu nữ rối bù như tơ nhện, lại được phết tinh lên mặt, nhìn dáng vẻ có phần đáng thương nhưng trong mắt Y Nha Tử lại gợi dục vô cùng.

Kiếm một nữ nhân yêu mình đã khó, kiếm một người cùng sở thích tình dục lại càng khó gấp bội.

“Ta muốn nàng rồi!”

Kiếm Đình hai má đỏ ửng, nhưng vẫn nghe lời. Lần này theo ý hắn, nàng nằm sấp xuống chổng mông lên cao.

“Mau mau… thiếp chịu hết nổi rồi!” - Hơi thỏ thiếu nữ gấp gáp nói.

Như bắt được tín hiệu, từ côn thịt chà chà lên mép âm đạo, dùng một lực đẩy mạnh vào trong

“Ưm… to… quá… chết thiếp mất!” - Kiếm Đình run rẩy rên to giống như vang ra khỏi hang động.

Bạch! Bạch! Bạch!

Tiếng âm thanh va đập dữ dội truyền đến, ở ngoài nếu thật sự nghe không kĩ còn tưởng có ai đó đang luyện công, mấy quyền đấm đấm vào bao cát.

Chúng thô bạo đến nỗi át lun cả tiếng vang xin thảm thiết.

Sắc mặt Kiếm Đình lúc thì trợn lên như lên đỉnh, lúc thì há to họng, rồi cắn răng lại giống như có ai đó đang cuồng dã hành hung.

“...phu quân… đừng…. dừng lại…” - Kiếm Đình bị tiếng ngắt quãng làm nói sai đi vài từ.

Y Nha Tử nghe thế liền hung bạo dập mạnh hơn, thân côn thịt không thương tiếc va vào âm cốc, dùng hết sức bới móc hàng đống dâm thủy bên trong.

Chát! Chát! Chát!

Hắn cầm lấy vỏ kiếm, thứ được bọc theo Cửu Huyền Băng Kiếm, vả chan chát lên bờ mông gợi dục kia.

Chỉ thấy Kiếm Đình rùng mình một cái, cơ thể co giật liên hồi, được một lúc thì ngất đi.

Loại cảm giác sung sướng như thế này, cả đời cũng chưa từng trải qua!

.

.

.

Ở ngoài hang động, một trường lực lượng xa xưa đang bao bọc lấy Ba Vì Sơn, mặc dù rất yếu ớt nhưng miễn cưỡng có thể cản trợ được niệm ý từ Thọ Thần.

Ở giữa hư không bắt đầu xuất hiện nhiều vết nứt, giống như có một cỗ khí tức xa xôi hiển linh tại nhân thế.

Tít đằng xa xăm giữa trời, nhiều tán mây lẻ loi dần tạt ra, để lộ một con mắt đầy huyết tinh, một luồng khí hắc ám bắt đầu toả ra như hàng sương dày đặc như muốn nuốt trọn càn khôn vào trong.

“Rống!”

“Gào!”

Nhiều sinh linh tội nghiệp lâm vào đường cùng, chúng nó không tiếc bản thân đốt đi tinh huyết quyết sống mái với vị cao tầng phía trên.

Bất kể là thực vật hay quái thú có tu vi tiềm lực thâm hậu, cũng trong một khoảnh khắc mà già yếu khô quắc, thân thể nhăn nheo hốc hác mà ngã quỵ xuống đất, sinh cơ tiêu tán.

Thọ Thần hiển uy, vạn linh vô mệnh!

Câu nói mỗi ngàn năm như in sâu vào trong tâm trí những tu tiên giả!

Thọ Lâm ngàn năm sau, mặt dù ở ngoài nhìn vào, khó có thể biết được từ trước tại nơi đây vốn là một vùng đồng bằng núi cao, cây tươi xanh tốt, là nơi ở lý tưởng của những tán tu.

Đã từng có Nhân Tổ hạ thế lịch luyện, ví nơi đây như Đồng Bằng Cửu Long, bởi vì thác nước ngày nào cũng đổ trên đỉnh núi Ba Vì, dựa vào hình dáng uốn lượn của nó mà tạo thành hình cong giống như hình chữ S, vị đó thấy vậy liền liên tưởng tới Cửu Long nên tên này cũng từ đó mà được truyện tụng rộng rãi sau này, chỉ là số người biết rất ít.

Nếu ngươi đứng dưới chân núi Ba Vì Sơn nhìn lên thác nước sẽ thấy ở trên đó luôn luôn mơ hồ xuất hiện một hình bóng mờ ảo, thoắc ẩn thoắc hiện trong rất đáng sợ.

Từ xưa tới nay chưa từng có ai trèo được lên đó, chẳng biết phong cảnh từ trên ngó xuống sẽ như thế nào.

Nằm trong địa bàn Việt Thần Đạo, một thế lực cổ xưa, chỉ là một cái tên nhưng nội tình không ai thấu, chỉ biết rằng Nguyễn Vũ thời trị thế khi chưa lấy hiệu Sơn Tinh đã ở đây, sau khi ông đạt tới cảnh giới Đăng Tiên Cảnh, liền bỏ lại nhân thần mà biến mất.

Sau khi ông biến mất, Ba Vì Sơn cũng được liệt vào danh sách cấm.

Đã có người từng thử tới đó lập tông phái kết quả không hoài nghi cửu tử vô sinh.

Vì ở Ba Vì Sơn, ở nơi đó có một thiếu niên yểu mệnh.

Bóng mờ ẩn hiện trên đỉnh núi, cũng là thiếu niên đó.

Sau khi đánh bại Tài Hoàng Thương, phế đi đan điền, thiếu niên này cũng biến mất.

Có người cho rằng hắn là ấu tử của Thánh Nhân Sơn Tinh, được chính tay Cổ Cô Lâu nuôi dưỡng nên sau sự kiện đó, gia chủ Tài Hoàng Đạo cũng không dám truy cứu.

Có người còn nói, đây căn bản không phải sự thật. Thiếu niên không có tu vi, sống tận 1000 năm, căn bản chết chắc không hoài nghi. Đây chỉ là lời nói dối để che đậy một điều gì đó, có thể là ân oán giữa Lục Gia và Tài Gia.

Nhiêù giả thuyết còn cho ràng chính thiếu niên này thật sự là Thánh Nhân Sơn Tinh sau khi chuyển thế.

Ngay tại Lĩnh Nam Sơn.

Gã trung niên kể xong, một lúc lại bồi hồi xao xuyến.

“Vô lý, quá sức vô lý!”

“Đúng vậy, lão bản lời ngươi nói có bằng chứng không?”

“Chẳng phải lúc đó Tài Hoàng Thương gia chủ đã tới Cực Cảnh Tụ Lực rồi sao? Làm sao có thể bị phế bởi một tên phàm nhân!”

Tụ Lực Cảnh giai đoạn Cực Cảnh cũng không phải chỉ là hư danh, nhiều người thường bỏ qua giai đoạn này vì muốn tu cực cảnh cực kì tốn thời gian và tâm huyết.

Lực lượng 1 vạn 7000 cân đã có thể coi là cực cảnh! Phải biêt yêu nghiệt như Lục Viêm lực cân cũng chỉ 1 vạn 3000.

Nhiều thiếu niên trẻ tuổi bàn tán xôn xao, có người tò mò cũng có người tức giận chất vấn vị trung niên trước mắt.

Lão bản giơ khăn lạnh, ở giữa cửa tiệm tươi cười nói : “Cực cảnh cũng có Chung Cực, Địa Đạo cũng không cao bằng Thiên Đạo, lời ta nói hoàn toàn là sự thật. Có Chân Thần Viêm Tượng để lại cố sự, tuyệt không dám giả dối!”

Cả đám nghe vậy giật mình, sắc mặt lộ ra vẻ kinh ngạc tới cực điểm, chuyện này có liên quan tới Thánh Nhân Sơn Tinh, ông tổ của Việt Thần Đạo.

Thấy bọn thiếu niên trẻ người non dạ chưa hiểu chuyện, gã cũng chỉ cười nhạt không biểu lộ ra gì.

Tinh Hoa Lam ta đã lấy trong tay, các ngươi không tin cũng phải tin hắc hắc! Còn chuyện có thật hay không lão tử cũng chả quan tâm.

Tiền tệ cũng chia thành : Bạch Tinh, Tinh Hoa Lam, Tinh Hoa Cam,

“Được rồi! Lão gia hoả ngươi thắng, còn chuyện về sự tích Sơn Tinh, Thủy Tinh thì sao?”

Nghe đến đây, cả đám tự động im thin thít!

Chuyện truyền kì như thế này không ai là không biết, nhưng sự thật có phải thế không?

Tại sao Thánh Nhân Sơn Tinh lại xé rách Tiên Lộ bất chấp Đăng Tiên như vậy.

Gã trung niên tóc ngắn hai màu đen trắng, dần hiện ra trong bóng tối khù khụ lạnh giọng nói :"Chuyện của những Thánh Nhân, các ngươi không cần phải hiểu, nhưng theo tin tức ta nhận được, Thủy Thần Thủy Tinh sau khi trải qua trận chiến vạn năm thì cướp lại được Mị Nương, lưu đày Sơn Tinh ở núi Tản Viên sau này là Ba Vì Sơn, nhiều năm sau đó..."

Bạn đang đọc Bị Nhốt 1000 Năm Khi Ra Ngoài Ta Muốn Xưng Thần sáng tác bởi munahg
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi munahg
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 138

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.