Hệ Thống, Còn Cách Nào Khác Không?
Chương 15: Hệ Thống, Còn Cách Nào Khác Không?
Ầm! Ầm! Ầm!
Địa đạo đột ngột rung chuyển dữ dội, một luồng khí tức đen tuyền truyền vào trong huyết nhục.
Hoàng Kim Tước dáng vẻ ngạo nghễ vẫn thường bao bọc lấy hắn giờ đã hoá thành Hắc Hoả Tước.
Từ sau đuôi nó dài ra thêm mấy trượng, ở lông đuôi có mấy chấm màu trắng, từng sợi lông đen tuyền mượt mà như hiện ra trước mắt hắn, phải biết trước đó Hoàng Kim Tước chỉ có một khí tức nhỏ mà thôi, nhưng từ sau khi tiến đến cấp bậc Vô Ngã bóng dáng như ẩn như hiện đã thành hình.
Một luồng sinh mệnh dồi dào điên cuồng quấn vào nhục thể, chúng ra sức cọ rửa từng thớ thịt xương cốt của Y Nha Tử.
Phừng phực!
Gáy!
2 đoàn Hắc Diệm hiện lên nhanh chóng!
Bây giờ trong bản mệnh hắn đã có 5 đoàn Hắc Diễm, tương ứng với 50 Hoả Tinh.
Y Nha Tử nhắm mắt, linh khí cuồn cuộn bắt đầu truyền vào, hắn muốn nhân cơ hội này mở ra Chu Tinh.
Một thời gian sau.
Y Nha Tử dần mở mắt, từ trước ngực lộ ra tinh quang. 50 khoả Chu Tinh hiện ra giữa không trung.
Khai Mạch, Nhân Mạch, Địa Mạch thành công!.
Y Nha Tử hài lòng mở mắt, kiểm tra sơ bộ.
Khai Mạch cần 3 khoả, Nhân Mạch 17, Địa Mạch 30.
Bây giờ chỉ còn Thiên Mạch!
Nhưng con số 77 này, tìm đâu ra mới có?
Trong thời gian ngưng tụ, hắn cũng đã cố hết sức nhưng không thể làm gì hơn.
Tạm gác lại ý định này, bởi vì hiện giờ hắn cảm thấy có muốn cố cũng không được nữa rồi.
Tinh Lực tiêu hao quá nhiều, trong thời gian Thọ Thần giáng thế, Thiên Tinh Đại Lục giống như bị áp chế dữ dội, không có cách nào tạo ra Tinh Hoa. Căn bản không đủ để hắn có thể hồi phục.
Y Nha Tử nhắm mắt lại một lần nữa trong chiếc quan tài màu đồng cổ.
[Keng!]
[Nhiệm vụ cầu cứu: Vào Mộng Cảnh Chi Tinh, tìm hiểu kĩ về ngọn nguồn của hệ thống, giúp hệ thống khôi phục lại chức năng]
[Thời hạn: Vô hạn]
[Phần thưởng: Không có phần thưởng, bởi vì sau khi hệ thống mạnh hơn, ký chủ cũng sẽ được lợi nhiều hơn. Đây cũng là một loại phần thưởng]
[Thất bại: Sinh mệnh của Hệ Thống sẽ tận diệt]
Y Nha Tử trừng mắt, đầu óc ong ong như muốn vỡ ra, từng dòng chữ liên tục hiện lên trước mắt rồi biến mất.
Mãi một lúc sau, hắn mới hoàng hồn tỉnh dậy?
Mộng Cảnh Chi Tinh? Sinh mệnh của hệ thống?
Hắn hơi nhíu mày lâm vào suy tư, hệ thống cũng không hề cho hắn biết thêm một chút thông tin nào thêm.
Trong khoảng thời gian đó.
Từ sau trong hang, tuôn trào một luồng lực lượng cực kì nồng hậu.
Từ sau các lỗ chân lông bắt đầu tràn ra rất nhiều tạp chất kì dị, chúng có màu tím đen cực kì doạ người.
Kiếm Đình mở mắt, mày liễu hơi cong , nhãn cầu dần trong veo trở lại, thân thể rõ ràng bài trừ gần như hoàn toàn khí tức thôn phệ.
Ở trước cổ, một sợi hàng băng lạnh lẽo nhô ra như viên pha lê trắng tinh khiết.
Nàng hờ hững ngắm nhìn lại từng chi tiết thay đổi nhỏ nhặt nhất trên từng thớ thịt, cơ thể mình.
Một bảng thông tin kì lạ bắt đầu hiện ra.
Kiếm Đình không nói gì, tay ngọc rút ra tấm phù rồi bóp nát, thân thể cũng biến mất ngay lặp tức.
Ngoài Ba Vì Sơn
Màu lam huyền trong trẻo của bầu trời dần bị nhuộm bởi hắc ám kì dị.
Từ sau cái kén, từ lúc nào vẫn còn bất động dường như thoáng rung một cái, một cánh tay đầy máu tanh trồi ra.
Cả người hắn nhầy nhụa chất lỏng tanh hôi, từ trong đống bùn nhão huyết tinh đột ngột mở mắt.
“Đại ca! Không thể đi sớm như vậy được!”
Người có khuôn mặt non choẹt, tướng mạo phi phàm lợi hại hai tay kết lấy giới vực, tay còn lại điểm lên trán niệm chú.
“Đúng vậy! Ngươi đi rồi, cũng không có ai chỉ ta nuôi Dược!” - Kế bên một ngốc tử chừng 15 tuổi, khuôn mặt như đắp ra từ bột đang cầm mấy đoạn Dược trong tay nói
Đại Hùng thấy cảnh này, hai mắt thoáng gợn sóng, vị trí của bọn hắn đang ở nằm ngay giữa trung tâm của cơn Hạo Kiếp, đương nhiên sinh mệnh càng bị hung bạo hút ra.
Từ nhỏ đã trải qua không biết bao nhiêu thăng trầm trong cuộc đời, đây là lần đầu tiên mắt hắn lại có một tí day dứt.
Trong một cái nháy mắt, hắn cảm thấy hai tên cuồng tử này dần già đi nhanh chóng, rõ ràng Trận Giới này vẫn còn khiếm khuyết, chưa đủ để chịu nỗi sức mạnh của Thọ Thần.
“Các ngươi có thể chống cự được bao lâu?”
Tiểu tử hoà đồng ngày nào, chỉ mới mấy giây giống như biến thành gã trung niên từng trải.
“Haha đại ca lo lắng cái gì, hai huynh đệ ta trước khi chết được nhìn thấy ngươi lần cuối cũng đáng!”
“Cái tên Tiểu Kê ngươi, nó đúng còn nói quá. Haha!”
“Tiểu Kê con mẹ ngươi a!”
Trong đầu hắn bắt đầu loé lên suy nghĩ kì dị, nhãn cầu Đại Hùng dừng lại trên vũng sinh mệnh trước mắt. Nó ở ngay cạnh cái kén, tên nam tử cùng với một tiểu la lỵ trước đó để lại sao?
Đại Hùng hít vào một hơi thật sâu, ánh mắt hắn trong thoáng chốc thay đổi, từ khoan mũi dần sọc đến một khí tức đen tuyền rùng rợn, hắn cảm nhận được chỉ mấy giây nữa thôi mọi thứ sẽ tan biến.
Nhìn lấy hai người, cuối cùng hắn mới chậm rãi thở ra… tinh thần dần tắt.
“Hệ thống, có cách nào để thoát ra khỏi đây không?”
Đăng bởi | munahg |
Thời gian | |
Lượt thích | 2 |
Lượt đọc | 84 |