Tuyệt vọng
Đứa trẻ mới chỉ có 11 tuổi. Còn ngây thơ, hồn nhiên, trong sáng. Tại sao bố mẹ nó lại đánh đập không thương tiếc vậy.?
Đứa trẻ quỳ trước mặt bố mẹ, hai tay run rẩy van xin:" Bố mẹ ơi con biết sai rồi". Nhưng nó có làm gì sai đâu.
Là bố mẹ nó cho rằng nó là gánh nặng trong gia đình: " Tao nên bóp mũi mày từ lúc mày sinh ra mới phải. Tại sao tao lại đẻ ra cái loại ăn hại như mày chứ.?"
Nó buồn lắm. Chỉ tại bố mẹ nó ham mê cờ bạc, đâm ra nợ nần chồng chất, tan nhà nát cửa.
Nhưng đứa trẻ có liên quan gì đâu.? Tại sao người lớn cứ trút giận lên nó.?
Bố mẹ nó cứ đánh, đánh bằng roi, rồi tát lên tát xuống, khiến cái mặt nó dị dạng, bầm dập. Nó khóc, khóc rất to, gào thét khản cổ, bố mẹ nó càng đánh.
Đứa trẻ ấy ngất lịm đi.
Tỉnh dậy. Nó thấy bố mẹ nó đi vắng. Nó lết cái chân đau của mình vào trong phòng băng bó vết thương.
Tay nó run rẩy lấy thuốc xức lên vết thương. Khắp người nó chi chít vết lằn. Cái mặt ngày càng sưng to. Trông thật đáng sợ.
Ở trên lớp nó còn bị bạn bè trêu đùa, thậm chí bị đánh dã man. Nó âm thầm chịu đựng, cố nuốt trôi nỗi đau mỗi ngày.
Có ai quan tâm đến nó đâu. Những người xung quanh thấy bộ dạng thảm thương lúc bị đánh của nó lại mặc kệ, thờ ơ thậm chí còn cười nhạo, khinh bỉ.
Nó rơi vào tuyệt vọng
Đăng bởi | tunguyenminh |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 9 |