Chương 44
"Ai, đáng tiếc." Mạc Chí Huân bước tới, vẻ mặt đầy cảm thán.
"Hắn sẽ bị xử lý thế nào?" Sở Thiếu Kiệt tò mò hỏi.
"Tạm thời cách chức ba tháng để tự suy xét. Tuy nhiên, hồ sơ sẽ bị ghi vết nhơ. Với điều này, đời hắn trong Cảnh Tư xem như rất khó thăng tiến."
Sở Thiếu Kiệt khẽ gật đầu. Đây đã là một kết cục tốt. Có lẽ cấp trên cũng nhìn vào khả năng phá án của Trần Quốc Vinh nên mới để lại con đường cho hắn. Nếu không, việc điều tra cách chức là điều chắc chắn.
"Lần này ngươi thật sự đã tỏa sáng." Nhìn Sở Thiếu Kiệt, Mạc Chí Huân vừa tán thưởng vừa hài lòng: "Bao nhiêu người cả đời cũng không có cơ hội ra mặt trước tổng Cảnh Tư Tây Cửu Long. Ngươi thậm chí còn được nhất ca chú ý đến quá trình phá án, quả thật hiếm có."
"Ngày mai ta có thể được thăng chức đôn đốc không?" Sở Thiếu Kiệt bất ngờ hỏi, ánh mắt lóe sáng đầy hy vọng.
Mạc Chí Huân nhất thời á khẩu, không biết nên nói gì. Tên này có phải đầu óc đang suy nghĩ lệch không?
"Mới tốt nghiệp ba tháng đã được đề bạt làm cảnh trưởng, đó đã là kỳ tích rồi. Cả Tây Cửu Long này ngươi thử hỏi xem, còn có ai được như thế không?"
Nhìn vẻ thất vọng của Sở Thiếu Kiệt, Mạc Chí Huân vỗ vai động viên: "Nhưng lần này Vương Vĩ Nghiệp cũng lập được không ít công lao. Việc hắn được đề bạt cảnh trưởng chỉ là vấn đề thời gian."
Sở Thiếu Kiệt bĩu môi: "Hỗn mười bảy năm chỉ làm cảnh trưởng, nói ra thật xấu hổ. Thôi, dù sao toàn bộ giá trị diệt tội lần này đều về tay ta, xem như không lỗ."
Tăng cường bản thân
Sau khi trở về nhà, Sở Thiếu Kiệt thư thái tắm rửa, rồi nằm dài trên giường, bắt đầu thích thú nghiên cứu thêm. Nhìn giao diện số liệu, hắn bắt đầu phân vân.
Lần trước khi gia tăng trí nhớ, hắn nhận thấy rõ ràng đầu óc mình như sáng hơn. Những ký ức trước đây mơ hồ nay lại trở nên cực kỳ rõ ràng. Đặc biệt là những chi tiết trong các cốt truyện, điều này giống như một niềm vui ngoài dự đoán.
"Trước tiên hãy tăng trí nhớ." Sở Thiếu Kiệt quyết định.
Sau một trận mát lạnh sảng khoái, trí nhớ của hắn lại được đẩy lên một bậc. Cảm giác như từ một chiếc xe gia dụng cũ kỹ bỗng biến thành siêu xe thể thao, tốc độ và sự nhạy bén đều đạt đến một cấp độ mới.
"Không lãng phí chút nào!"
Tiếp theo, Sở Thiếu Kiệt tăng cường thể lực. Đêm nay vừa phải đối phó với súng tự động, vừa có thuốc nổ, làm hắn cảm thấy bản thân cần thêm nhiều năng lực để đối phó tốt hơn.
Ký chủ: Sở Thiếu Kiệt
Thể lực:
Trí nhớ:
Diệt tội giá trị: 0
Sở Thiếu Kiệt hài lòng. Với một ma cảnh và một A Tổ, hắn đã đạt được những nâng cấp đáng giá. Từ phần cứng đến phần mềm đều vượt xa người thường, ít nhất là tăng gấp bội.
Chỉ tiếc rằng không có thời gian để so tài với đội phi hổ tinh anh, nhưng nghiền áp được họ cũng nhờ vào sức mạnh, tốc độ vượt trội, cùng với sự bất ngờ của đối phương. Nếu phải đối đầu chính diện, e rằng cần ít nhất năm năm luyện tập mới có thể áp đảo hoàn toàn.
Dù gì, những người đó cũng là tinh anh được tuyển chọn kỹ lưỡng, trải qua quá trình huấn luyện quân sự khắc nghiệt trong thời gian dài. Thể chất của họ dù thua kém hắn, nhưng kinh nghiệm thực chiến thì hoàn toàn nghiền nát.
"Cần tìm cơ hội tăng cường kỹ năng thực chiến." Sở Thiếu Kiệt tự nhủ.
Ngoài ra, hắn cũng muốn nâng cao khả năng bắn súng. Nếu có thể tham gia một khóa huấn luyện quân sự toàn diện, tốt nhất là được vào đội phi hổ để học hỏi, chẳng biết có cơ hội nào không?
"Chúc mừng đại anh hùng!"
"Lần này, bộ môn chúng ta thật sự nở mày nở mặt rồi!"
"A Kiệt, sự nghiệp của ngươi thật sự rất tốt, làm vô cùng xuất sắc!"
"Đại gia, an tĩnh một chút, như vậy đi, tối nay có phải hay không cần ai đó mời khách nhỉ?"
Ngày hôm sau, khi trở lại cục cảnh sát, Sở Thiếu Kiệt và Vương Vĩ Nghiệp nhận được sự hoan hô nhiệt liệt. Không chỉ các tuần cảnh, ngay cả đồng nghiệp từ các bộ phận khác cũng kéo đến xem náo nhiệt.
Sở Thiếu Kiệt còn giữ vẻ điềm tĩnh, nhưng Vương Vĩ Nghiệp thì hoàn toàn khác. Người trước nay chưa từng trải qua những trường hợp như thế, trong phút chốc lại lúng túng không biết nên làm thế nào cho phải.
Quách Bội Quỳnh bước ra giữa đám đông, lớn tiếng tuyên bố:
"Được rồi, đại gia bắt đầu làm việc thôi, tối nay cứ tính vào ta."
"Thank madam!"
Không khí náo nhiệt dần lắng xuống, mọi người trở lại làm việc. Sở Thiếu Kiệt và Vương Vĩ Nghiệp đi theo Quách Bội Quỳnh vào văn phòng, nhìn vẻ mặt hớn hở, đắc ý của vị nữ đôn đốc cấp cao, cảm giác không khỏi buồn cười.
"Vừa rồi đại sir đặc biệt gọi ta qua, khen ta có mắt nhìn người!" Quách Bội Quỳnh đầy hứng khởi nói. Tuy là đôn đốc cao cấp, nhưng muốn được Chu Quốc Uy – người đứng đầu khen ngợi, quả thật là cơ hội hiếm có.
"Đây là điều madam xứng đáng nhận được." Sở Thiếu Kiệt chân thành đáp.
Đăng bởi | minhtuan149 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian |