Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gặp lại con rồng khổng lồ.

Tiểu thuyết gốc · 3600 chữ

Hoàng cung, Đế Đô.

Tin tức về việc bảy mươi vạn quân Liên Minh bị tiêu diệt đã lan tràn khắp nơi, bất chấp nhà vua đã tìm cách giữ bí mật. Đây thật sự ra một đã kích vô cùng lớn với tất cả mọi người. Một số người khổng lồ được gửi đi chinh chiến, không có nhiều kẻ trở về. Số kẻ lành lặng lại đếm trên đầu ngón tay. Quân lính sống sót kể lại trận chiến cho người dân ở thị trấn họ tới. Cứ như vậy, tin đồn xuất hiện ngày càng nhiều. Lần thứ nhất có thể do không hiểu rõ. Lần thứ hai có thể là do quân địch đánh bất ngờ. Còn lần thứ ba thì…

Hiện tại, nghị viện đang nhóm họp. Người tổ chức cuộc họp này không ai khác chính là lãnh chúa Casel, người đã phản đối việc đem quân đánh trận. Với việc đổi bảy mươi vạn binh sĩ chỉ để biết được kẻ thù là một quốc gia tên Việt Nam, Casel trở thành một người sáng suốt vì đã nhìn ra mọi thứ từ đầu. Về phần mình, ông ta muốn đánh phủ đầu nhà vua và giáo hoàng. Dù sao thì Hoar chắc chắn sẽ bị thu hồi binh quyền cũng lãnh địa vì bại trận. Mục tiêu tiếp theo rõ ràng là ông ta.

- Ngươi hãy kể lại mọi chuyện. – Casel nói với một gã kỵ sĩ sống sót ở chiến trường. – Tướng quân Hoar Fury không phải vì bất tài hay chủ quan mà bại trận, phải không?

- Thề có Cựu Thần, kẻ địch thật sự quá đáng sợ. Kẻ địch chỉ có mười vạn trong khi chúng tôi chỉ có bảy mươi vạn. Ai cũng nghĩ là chiến thắng dễ dàng. Hoàng tử Throo và lãnh chúa Alguna đã đi tiên phong trước với hai vạn quân cùng một tốp rồng mà không thông báo cho tướng quân. Kết quả, toàn bộ bị diệt trong khi quân địch không chết một ai.

Bản thân tên này vốn là kỵ sĩ của lãnh chúa Hoar Fury. Tuy nhiên, Casel, được sự cho phép của Hoar đã bị mật mang tên này tới Đế Đô để thuật lại sự việc. Chỉ khi biết sự tình nghiêm trọng thì mọi người mới không tìm cách liên thủ với đám nhà Stark hạ bệ nhà vua.

- Không thể nào! – Một lãnh chúa lên tiếng. – Với lực lượng cỡ đó thì địch quân cũng phải có tổn thất chứ.

- Có phải ngươi sợ quá nên lú lẫn rồi không.

Một lãnh chúa khác nói.

Trong khi đó, nhà vua và cả gã Giáo hoàng không nói gì. Biết mình đang nắm lợi thế, Casel ra hiệu cho gã kỵ sĩ nói tiếp.

- Kẻ địch có những vũ khí kỳ lạ với tầm bắn vượt xa cung tên hay nỏ. Đã có thời điểm, chúng tôi suýt tý nữa là tiếp tận vị trí kẻ địch nhưng lại bị nhưng con quái vật làm bắt sắt thép đẩy lùi. Trước tình thế đó, chúng tôi quyết định tập kích vào ban đêm. Kế hoạch dưới sự chi viện tối đã của các Tu Sĩ, mọi thứ khá thuận lợi. Tuy nhiên, mỗi tên lính phía Việt Nam ngã xuống, quân ta lại chết cả trăm người. Tu sĩ cũng không hoàn toàn miễn nhiễn trước vũ khí của chúng. Dù ngài Fury đã chiến đấu vô cùng dũng cảm nhưng mọi thứ vẫn quá trễ. Cũng may là quân địch không truy kích. Nếu không thì…

Toàn bộ hoàng cùng bàn hoàn. Không ai nghĩ là kẻ thù lại khủng khiếp như vậy. Rõ ràng là Hoar Fury không hề bại trận oan uổng tý nào.

Lúc này, cô công chúa với mái tóc hung đỏ của hoàng đế đang bước vào. Phải nói là nếu nó xõa xuống thì trông đẹp hơn như việc buộc phía sau cũng không ảnh hưởng nhiều. Khuôn mặt khá cân đối và mịn màng, bất chấp vượt cô này đã qua luyện tập khắc nghiệt. Toàn thân được bao bọc bởi lớp giáp màu bạc được gia cố bởi ma thuật ôm sát cơ thể thon gọn.

- Không biết phụ hoàng và tổ phụ gọi con tới làm gì?

Cô công chúa lên tiếng.

- Pinya, ta nghĩ có lẽ con nên thử cùng Kỵ sĩ đoàn đi tới đó để xem sao?

Gã Giáo hoàng ở sau bức rèm lên tiếng.

- Con ư? Cả kỵ sĩ đoàn nữa?

- Dĩ nhiên? Bọn họ đều là những cá nhân kiệt xuất với những bộ chiến giáp được rèn bởi những thợ rèn tinh nhuệ và sự ban phước của các Tu sĩ hàng đầu Lục Địa này. – Gã Bradon nói. – Không lẽ chúng đươọc thành lập để chơi sao?

- Theo chỉ ý của ta. Công chúa Pinya Stark sẽ dẫn đại quân tới để chi viện cho lãnh địa Sown, chống lại Quân đội nhân dân Việt Nam.

Đức vua lên tiếng.

- Thần tuân chỉ.

Cô gái xinh đẹp với mái tóc đỏ quỳ xuống tiếp chỉ.

- Cho thần hỏi nói như lần này lại bại trận nữa thì sao? Liệu Đế Đô sẽ nhường bớt quyền lực cho các lãnh địa. Những cải cách mà Hoar đề xuất bao nhiêu lâu nay liêu có được thực thi?

Casel vẫn cố cắn không buông. Gã cần phải tìm cách để hạ uy tính của nhà Stark, một cách để bảo vệ gia tộc của mình.

- Dĩ nhiên.

…………………..

Khu vực kiểm soát của Quân đội nhân dân Việt Nam.

Sau trận chiến với lực lượng Liên Quân, khu vực này được mở rộng khá nhiều với hàng loạt hầm hào, công sự, ụ súng máy hàng nặng, hàng rào kẽm gai. Toàn bộ lực lượng được bố trí phòng thủ để đối phó với lực lượng cỡ một trăm vạn quân.

Hiện tại, người dân làng Coda đang được bố trí ở khu vực cách không xa căn cứ của Quân đội nhân dân Việt Nam. Không phải họ bị bức ép gì mà căn bản là nếu không có bộ đội Việt Nam bảo vệ thì toàn bộ có khả năng trở thành mồi ngon cho lũ cướp. Đó còn chưa kể tới đám yêu ma quỷ quái chuyên môn săn người thường lẫn khuất trong rừng, một thứ phổ biến ở thế giới này. Vốn dĩ dân làng nghĩ mình sắp bị bắt làm phu dịch hoặc phải đóng tô thuế cắt cổ nhưng những người lính bộ đội Cụ Hồ chả những không bắt họ đóng thuế mà còn làm nhà vững chắc, dạy họ cách trồng trọt có năng xuất cao. Đó là thứ mà trong mơ thì những người dân ở thế giới này không dám nghĩ đến. Nhiều người đồng loạt quỳ lại làm mấy anh bộ đội lúng túng không thôi.

Phía bộ đội Việt Nam chỉ yêu cầu một số sản phẩm thủ công mỹ nghệ để xem như trao đổi. Những thứ đó khi hoàn thành sẽ được chuyển sang cho Bộ văn hóa thông tin và truyền thông và Bộ công thương để kiểm tra giá và nếu được thì sẽ tiếng hành bán ra thị trường. Dù sao đây cũng là đồ từ thế giới khác, không khác gì đá từ Mặt Trăng hay Sao Hỏa, giá trí chắc chắn không nhỏ. Ở xã hội hiện đại, những sản phẩm thủ công được làm tỉ mỉ vô tình lại có giá trị khá lớn.

Trong khi đó, Bảo Trâm đang dùng ma thuật do thám để tìm Chiến Thắng. Về căn bản, nó chính là một trong những loại ma thuật cao cấp nhất mà không phải Tu Sĩ nào cũng có thể luyện thành được. Về căn bản, ở Đại Lục Westernos, gã Giáo hoàng đang ở Đế Đô chính là một trong số ít người có khả năng này, lại còn tiến hành liên tục bất kể ngày đêm. Đó là lý do mà nhà Stark lại thống trị Đế Quốc lâu như vậy. Bản thân phía Việt Nam cũng có thể có một người như thế, kẻ được người dân đại lục gọi là Vệ Thần.

- Sao không gọi sư phụ của đồng chí cho chắc ăn?

Đại Vương hỏi.

- Tôi đã liên lạc bộ đàm về rồi nhưng ông ấy bảo đây là cơ hội để tôi rèn luyện. – Bảo Trâm nói. – Có Lelei ở đây rồi, đồng chí không cần quá lo đâu.

- Tôi cũng chưa từng thi hành loại pháp thuật nào mạnh như vậy cả.

- Không cần quá lo lắng đâu.

Bảo Trâm nói khi thắm sáng một ngọn nến ở giữa vòng tròn làm bằng tro cốt. Sau đó, hai người năm tay nhau lại và niệm một thứ ngôn ngữ gần giống như tiếng Latin nhưng không phải. Nó giống như một thứ âm thanh kỳ bí

- Cậu đang ở đâu, đồng chí Thắng.

Bằng ma thuật, Trâm đã nhanh chóng biết được chuyện gì xảy ra với người bạn thân của Vương. Dựa theo những gì cô quan sát được thì cậu ta có vẻ khá ổn với tư cách tù binh chiến tranh ở một nên văn minh trung cổ.

Lúc này, ánh sáng chiếu vào căn phòng của Thắng, trực tiếp đánh thức cậu khỏi cơ mê man. Vết thương từ mũi lao bằng băng làm cho chàng trai toàn thân đau nhức, nhất là lại còn bị một đám quân địch tập kích khi cậu cố gắng tìm đi tìm quân tiếp viện do hệ thống liên lạc bị hỏng. Thực ra, Thắng biết rằng Trâm chỉ định hướng dẫn cậu tới nơi an toàn nhưng cô ấy cũng không tính được cậu lại bị quân thù tấn công. Bọn chúng sau đó đã đưa cậu về lâu đài nhìn giống như của châu Âu thời trung cổ trước khi Thắng gã gục vì kiệt sức.

- Cậu tỉnh rồi à!? Tôi là Ruran, hầu gái được chăm sóc cậu.

Một cô gái mặc đồ hầu gái lên tiếng. Cô ta có dáng người cùng thân hình… không tới mức bốc lửa nhưng đúng là đủ để tất cả đàn ông trên đời phải chú ý. Quan trọng nhất, cô ấy đang nói thứ ngôn ngữ mà chàng trai không tài nào hiểu được. Có lẽ thứ bùa thông dịch mà Bảo Trâm đưa cho cậu đã hết tác dụng. Nhìn lại thì rõ ràng ai đó đã tháo nó xuống.

Sau đó, cô gái liền đem một bác súp tới cho chàng trai.

- Có vẻ như cách ăn uống ở đây khá giống ở phương Tây. – Thắng lên tiếng. – Nhớ món cháu lòng quá. Lúc mẹ còn khỏe…

- Nó không hợp không vị của cậu à? – Cô gái hầu gái hỏi. – Để tôi dùng bùa thông dịch để diễn đạt.

- Không phải, chỉ là tôi nhớ vài thứ thôi.

Để không làm cô gái trước mặt phiền lòng, Thắng liền ăn hết bát súp. Nói thật lòng thì cậu ít khi ăn mấy món theo kiểu Tây do ở trong quân đội khá nhiều với khẩu phần ăn gồm cơm và món phụ. Dù vậy, vì phép lịch sự mà cậu vẫn ăn.

Trong khi đó, gã quản gia, theo lệnh của Mojica đã quan sát kẻ trước mặt. Nhìn cách ăn uống thì có lẽ cậu ta là người sống trong quân đội. Ánh mắt luôn cảnh giác cao độ. Dù vậy, lão vẫn không nhìn ra được với thực lực cỡ này thì làm sao tiêu diệt quân đội của Đế Quốc và cả quân Liên Minh nữa.

Sau đó, người quản gia nhanh chóng ra hiệu cho cô gái tháo lá bùa thông dịch xuống. Khi biết chắc Thắng không hiểu họ nói gì, ông ta mới lên tiếng.

- Tạm thời cứ cởi băng và thay quần áo sạch cho cậu ta.

- Chỉ vậy thôi sao, ngài Sebas!? Bọn chúng đã suýt tý nữa giết chết ngài Fury đó!

Cô gái có vẻ không hiểu.

- Vấn đề là hiện tại chúng ta có quá nhiều vấn đề. Triều đình đang định thu hồi lại quyền tự trị và cho quan viên trực tiếp cai quản. Có hàng ngàn người dân đang lưu vong vì bị con rồng hắc ám săn đuổi. Đám quỷ và quái vật cùng lũ cướp cũng đang nhân cơ hội trỗi dậy. Bản thân ngài Hoar hy vọng có thể hòa hoản với một trong số các phe này.

- Nếu là ý của lãnh chúa thì tôi đã hiểu.

Cô gái nói.

- Còn nữa, tiểu thư đang muốn gặp hắn nên cứ đưa câu ta tới đi.

Sau đó, khi Thắng thay đồ xong thì được dẫn theo một hành lang hẹp tới một căn phòng sang trọng. Ở đây, một cô gái trẻ đang ngồi.

- Đây là con gái của lãnh chúa xứ Sown. Mau quỳ xuống!

Sebas lên tiếng.

- Mấy việc như quỳ gối thì nước tôi đã bỏ từ lâu rồi. Quan trọng nhất, tôi là một người lính bộ đội Cụ Hồ, làm sao có thể quỳ xuống trước kẻ địch.

- Bộ đội Cụ Hồ…!? Không phải người là lính của Quân đội nhân dân Việt Nam sao?

- Đó là một cách gọi khác của chúng tôi, theo tên của Bác… lãnh tụ vĩ đại của dân tộc Việt. Mà cô có thể gọi là bộ đội Việt Nam cho gọn cũng được.

Thật sự Mojica khá giận. Dù là hoàng tộc Đế Đô cũng phải nể cha cô vài phần mà ăn nói nhe nhàng. Không ngờ tên này lại ăn nói kiểu đó.

- Bộ đội Việt Nam, ngươi quên mình đang ở đâu sau.

Lão Sebas lên tiếng. Tuy là quản gia nhưng do phục vụ lâu năm nên lão cũng có uy tính trong binh lính. Hàng loạt tên chỉa kiếm sắt bên về phía cậu.

- Quân đội nhân dân Việt Nam không phải bị dọa mà lớn. Khi gia nhập quân đội, tôi đã thề “… dù phải chịu cực hình tàn khốc thế nào cũng cương quyết một lòng trung thành với sự nghiệp cách mạng, không bao giờ phản bội xưng khai…”

Vương nói với anh mắt làm đám lính thật sự sợ hãi. Nên nhớ một trong số chúng đã tham gia chiến đấu trong Liên Minh. Vốn định cho tên này biết mùi lễ độ nhưng có vẻ nhưng hắn không sợ tra trấn. Một đạo quân có vũ khí hủy diệt lại có ý chí ngoan cường như vậy thì rõ ràng việc chúng chiếm lĩnh Đại Lục đã không còn xa.

- Ta đã xem thường các ngươi. – Mojica lên tiếng. – Đem ghế cho hắn.

Ở thế giới này, việc đem ghế cho một tên tù binh có ý nghĩa rất lớn.

- Được rồi. Nếu các người muốn giết hay tra trấn đã làm từ lâu rồi. Vậy tiểu thư… Mojica nhỉ? Cô cứ hỏi đi. Nếu không vi phạm nguyên tắc quân nhân thì tôi sẽ trả lời.

Thắng nói một cách lịch sự và điềm đạm.

- Nói mau! Ngươi là lính của Quân đội nhân dân Việt Nam phải không!? Tại sao lại tấn công chúng ta!

- Vậy tại sao các người đem quân qua Cánh cổng, giết hại người dân Việt Nam!? Các người đánh chúng tôi chả lẽ không cho chúng tôi đánh trả. – Thắng nói nhẹ nhàng mà kiên quyết. - Chúng tôi cũng đã để chi huy của các người được mang khỏi chiến trường như một cử chỉ thiện ý rồi mà.

- Các người để cha ta sống sao!?

Mojica ngẩn người ra. Vậy thì còn đánh nhau cái gì nữa. Cũng may là đám người Việt Nam này nói lý lẽ chứ nếu không thì mọi thứ tiêu tùng rồi.

- Tiểu thư cẩn thận! Có kẻ dùng ma thuật do thám.

Gã Sabes lên tiếng với ánh mắt sáng rực.

Ngay sau đó, Bảo Trâm khi đang quan sát mọi chuyện thì bị đẩy ra ngoài, không khác gì bị xe tông. Tuy nhìn bề ngoại không có gì nhưng khuôn mặt nhăn nhó của một quân nhân qua huấn luyện làm Vương khá lo lắng.

- Cô không sao chứ!? Có cần gọi quân y không. – Vương hỏi một cách lo lắng. – Mà thằng Thắng sao rồi!? Nó vẫn còn sống chứ.

- Đồng chí ấy không sao. Có vẻ như lãnh địa Sown có thể thương lượng. Tuy nhiên, bọn chúng cũng có một Tu Sĩ khá mạnh…

Đột nhiên, một âm thanh vang lên ở phía ngoài.

- Chú à! Không được vào!

Một người bộ đội lên tiếng với một người dân. Nhìn ông ta thì có vẻ là dân làng Coda.

- Có chuyện gì vậy đồng chí.

- Ông ta nói có chuyện khẩn nhưng cứ đòi gặp lãnh đạo mới chịu.

Nhìn thấy đám người của Vương, lão ngay làm tức quỳ xuống.

- Đại nhân… cán bộ, mau tới cứu chúng tôi với. Con rồng xác sống khổng lồ lại tấn công nữa rồi! Trưởng làng đang di tản người dân!

Giờ thì Vương đã hiểu tại sao người này lại đòi gặp lãnh đạo. Với con rồng khổng lồ đó thì chỉ vài người lính không có tác dụng mà muốn điều một lực lượng lớn thì chỉ có thể là sĩ quan cấp cao mà thôi.

- Chiến đấu với quái vật sắp thành truyền thống của bộ đội ta rồi!

Ngay sau đó, được sự đồng chí của tướng Hưng, một loạt đơn vị với vài chiếc Zsu-23-4 nhanh chóng lên đường để cứu người. Bản thân Bảo Trâm và Lelei ở lại vì con mệt do mới làm phép thuật cao cấp.

Lúc này, ngọn lửa màu xanh da trời nhanh chóng nuốt trọn những chiếc xe ngựa của người dân. Một số không chạy kịp, bao gồm người già, phụ nữ và trẻ em đã bị nướng chín. Có những đứa trẻ may mắn chạy tìm cha mẹ bị chết trong đám lửa với dòng nước mắt chảy dài trên má.

Trước tình hình này, một vài chiếc xe BRDM đã đi trước nả đạn 12 ly 7 vào con quái vật để cứu người. Tuy nhiên, nó dường như không có hiệu quả.

- Đạm 12 ly 7 không có tác dụng với nó. Độ cơ động sinh vật này còn hơn cả trực thăng chiến đấu nữa. – Vương lên tiếng. – Đúng là chỉ có Zsu-23-4 mới tạm đối phó được sinh vật này. Nếu mà có vài chục còn thì phải thỉnh S-300 tới đánh rồi.

Lúc này, những cỗ pháo tự hành phòng không nhanh chóng phát huy được tách dụng, gây đau đớn cho con quái vật khổng lồ. Dù vậy, nó vẫn không đủ để chống lại kẻ địch trước mắt.

Trong khi đó, con quái vật hình rồng đang hít một hơi thật sâu để chuẩn bị tấn công kẻ thù của nó, cũng chính là bộ đội Việt Nam. Bất chấp loạt đạn đan xuyên thủng lớp da, nó nhất quyết tìm cách phải triệt hạ toàn bộ những chiếc Zsu-23-4 có mặt ở đây.

- Đừng có đùa!

Vương nói rồi lấy một khẩu B41 nhắm vào kẻ thù đang lao tới.

Tuy nhiên, với kinh nghiệm từ lần giao chiến trước. Nó đã nhanh chóng né tránh. Vụ nổ tuy làm quân địch thương tích tầm trọng nhưng không đủ để chống lại sinh vật này. Nó nhanh chóng hướng mục tiêu từ những khẩu pháo cao xạ tự hành sang nhóm người của Vương.

- Có ta ở đây!

Một giọng nói vang lên.

Lúc này, một cái rìu di chuyển với vận tốc cận âm lao thẳng vào mặt đất. Toàn bộ khu vực nứt nẽ vì va chạm mạnh. Lực va chạm rõ ràng không thua nếu không muốn nói là mạnh một loạt đạn súng máy phòng không

- Bắn thêm…. B41 phải không? Đúng vậy, bắn nó đi. – Người phụ nữ nhìn giống như một đứa nhóc tuổi teen lên tiếng. – Chính Medivh, còn được gọi là Vệ Thần, nhờ ta tới giúp đám bộ đội Việt Nam các người đó.

Cô ta có gương mặt trắng hồng như trứng gà mới bóc vỏ và một bộ đồ mang đâm chất gothic.

- Được rồi.

Ngay sau đó, một loạt B41 được bắn ra nhắm vào con quái vật. Tuy nó không đủ giết được sinh vật này nhưng đúng là nó bị trọng thương, như người khác bị doa đâm trúng tay hay chân. Dù không chí mạng thì cũng vô cùng đau đơn. Ngay làm tức, sinh vật đó nhanh chóng bỏ đi.

- Xong rồi nhỉ, đồng chí trung đội trưởng? – Một người lính lên tiếng. Cơ thể anh ta thấm đẫm mồ hôi vì hồi hộp.

- Chắc vậy. Cũng may là lần này không có đồng chí nào hi sinh. – Vương nói rồi nhìn vào người con gái đang đứng trên nóc một chiếc BRDM. – Xem ra mấy chiếc Mi-35 chưa kịp công bố thì đã phải tham chiến rồi.

- Chúng ta có Mi-35 sao? – Một người lính hỏi.

- Vốn định phổ biến mà xảy ra nhiều chuyện quá nên tôi chưa kịp nói cho các đồng chí. – Người trung đội trưởng nói. – Có lẽ đúng là phải dùng nó ở chiến trường này rồi.

Bạn đang đọc Cánh Cổng Và Bộ Đội Việt Nam Đã Chiến Đấu Ở Đó sáng tác bởi kamenridersaber2021
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kamenridersaber2021
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 169

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.