Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Được Đối Xử Như Quốc Sĩ

Phiên bản Dịch · 1773 chữ

Bước ra khỏi văn phòng của thầy Hứa.

Lý Nguyên không vội đến căn tin ăn cơm, mà về tòa nhà tinh anh trước, vào phòng võ đạo 4011.

Chờ một lát.

Lý Nguyên tính toán thời gian xong, gọi video cho thúc thúc Lý Trường Châu.

Rất nhanh.

Tích —— video được kết nối, Lý Trường Châu đang ăn cơm.

"Thúc." Lý Nguyên mở miệng.

"Tiểu Nguyên, sao đột nhiên cháu lại gọi điện thoại cho thúc?" Lý Trường Châu vừa ăn cơm vừa cười nói: "Cháu ăn cơm chưa?"

"Cháu vẫn chưa ăn ạ." Lý Nguyên lắc đầu nói: "Thúc, thúc nghe cháu nói này, có một chuyện tương đối quan trọng..."

Lý Nguyên nhanh chóng kể lại chuyện chiều nay cho thúc thúc nghe.

Đồng thời gửi văn kiện hợp đồng cấp B cho Lý Trường Châu.

Lý Trường Châu ban đầu vừa ăn vừa nghe, nghe một lúc liền buông đũa xuống, nghiêm túc kiểm tra tài liệu.

Thỉnh thoảng, Lý Trường Châu lại hỏi một số chi tiết, sau đó lại rơi vào trầm tư.

Chờ Lý Nguyên nói rõ ràng tất cả.

"Thúc!"

Cuối cùng Lý Nguyên hơi chần chờ nói: "Vốn dĩ cháu muốn tối nay sẽ gọi điện thoại lại, nhưng cháu cảm thấy, có phải nên quyết định sớm một chút thì tốt hơn."

"Không sai."

"Cháu nghĩ không sai." Lý Trường Châu nhìn Lý Nguyên với ánh mắt khen ngợi, trịnh trọng nói: "Chuyện này đúng là nên quyết định sớm một chút, bây giờ cháu đi tìm thầy Hứa Bác, nói cho thầy ấy biết, cháu quyết định ký hợp đồng với Tinh Hỏa Võ Điện."

"Chờ thầy cháu đồng ý, cháu lập tức nhắn tin cho Vạn Điện Chủ, nói cháu đồng ý, rất hài lòng với hợp đồng cấp B, sẵn sàng ký kết."

"Tối nay cũng được." Lý Trường Châu nói rất dứt khoát.

"Sắp ạ?"

"Tối nay?" Lý Nguyên bị sự quyết đoán của thúc thúc làm cho có chút mơ hồ.

Cậu còn nhớ rõ, trước đó thúc thúc bảo cậu phải so sánh điều kiện của ba bên.

Dường như nhìn ra sự nghi hoặc của Lý Nguyên, Lý Trường Châu kiên nhẫn nói: "Tiểu Nguyên, thành tích ngữ văn của cháu không tệ, cháu còn nhớ câu ngạn ngữ này không?"

"Người kia đối đãi ta như quốc sĩ, ta sẽ báo đáp như quốc sĩ; Người kia đối đãi ta như người thường, ta sẽ báo đáp như người thường."

"Có hiệu trưởng, thầy Hứa bảo đảm cho cháu, thúc tin tưởng bọn họ sẽ không liên kết lừa một đứa bé như cháu."

Lý Trường Châu nhìn Lý Nguyên qua video: "Hơn nữa, thúc cũng biết một chút về việc Tinh Không Võ Điện kiểm soát mạng lưới chiến đấu, chỉ là không ngờ rằng thiên phú tinh thần lực của cháu... Năm đó thúc chỉ là võ giả cấp 12, hiện tại cũng không tính là võ giả chân chính, rất nhiều chuyện đúng là không rõ ràng."

Lý Nguyên lắng nghe.

Cấp bậc võ giả của thúc thúc không cao, nhưng rất nhiều chuyện, quả thật là nhìn thấu triệt.

"Chuyện này..."

"Tinh Không Võ Điện đối xử với cháu không được chân thành." Lý Trường Châu lắc đầu nói: "Chung thúc của cháu là người không tệ, nhưng có tư tâm của mình cũng bình thường... Cũng phải hiểu, ai cũng có cuộc sống của riêng mình."

Lý Nguyên khẽ gật đầu, cậu cũng không trách Chung thúc.

Ông ấy cũng không phải là tầng lớp cao của Võ Điện, không có quyền quyết định.

"Nhưng vị Vạn Điện Chủ này, đã cho cháu thành ý lớn nhất, thậm chí nguyện ý tài trợ riêng." Lý Trường Châu trầm giọng nói: "Nếu chúng ta lại đợi Võ Đạo Thính, Tinh Không Võ Điện... Vậy chẳng khác nào chúng ta quá tham lam."

"Có đôi khi, lợi ích rất quan trọng."

"Nhưng đôi khi vẫn phải sống thật với lòng mình." Lý Trường Châu nói: "Đặc biệt là khi cháu sắp bước lên con đường võ đạo."

"Phải nhớ kỹ một câu, võ giả, chú trọng một ý niệm thông suốt, không thẹn với lòng."

"Ý niệm thông suốt, không thẹn với lòng." Lý Nguyên gật đầu, lặng lẽ ghi nhớ.

"Cháu đồng ý đi." Lý Trường Châu tiếp tục nói: "Không chỉ Vạn Điện Chủ, thầy Hứa Bác của cháu, thậm chí là hiệu trưởng Đàm... Đều sẽ cảm thấy cháu làm việc quyết đoán, rất có thành ý."

"Có lẽ tương lai cháu trở nên mạnh mẽ sẽ chẳng còn để tâm đến những điều này nữa."

"Có lẽ cháu đã không nhận được lợi ích trực tiếp."

"Nhưng ba người thành hổ, lời đồn đại có thể giết chết người, làm người phải biết nhìn xa trông rộng... Chờ tương lai cháu b xông xáo tinh giới, trong giới võ giả nếu có danh tiếng tốt, thời khắc mấu chốt nói không chừng cũng có thể cứu cháu một mạng." Lý Trường Châu dặn dò.

"Cháu hiểu rồi." Lý Nguyên gật đầu thật mạnh.

Từ hồi cấp hai, nhất là sau khi lên cấp ba, thúc thúc thường lấy những chuyện nhỏ nhặt ra để dạy cậu về cách đối nhân xử thế.

"Được rồi, đi đi."

"Để thúc nhắn tin cho thẩm thẩm của cháu." Lý Trường Châu nói: "Nếu tối nay muốn ký hợp đồng, thúc sẽ bảo bà ấy đến."

Thúc thúc và thẩm thẩm đều là người giám hộ của Lý Nguyên.

"Vâng ạ." Lý Nguyên gật đầu.

Cúp video.

Chưa ăn cơm, Lý Nguyên đi thẳng tới văn phòng của thầy Hứa Bác, gõ cửa.

"Vào đi." Một giọng nói trầm thấp vang lên.

Đẩy cửa.

"Thầy Hứa." Lý Nguyên đẩy cửa ra, nói thẳng: "Em vừa liên lạc với gia đình, em và thúc thúc đều đồng ý ký hợp đồng với Tinh Hỏa Võ Điện."

"Bây giờ em muốn nhắn tin cho Vạn Điện Chủ, thầy thấy có được không ạ?" Lý Nguyên đi thẳng vào vấn đề.

"Bây giờ đã muốn ký kết rồi sao?" Trong mắt thầy Hứa Bác thoáng hiện lên một tia kinh ngạc: "Không đợi kết quả của Võ Đạo Thính sao?"

"Không đợi nữa ạ."

Lý Nguyên lắc đầu nói: "Điều kiện Vạn Điện Chủ đưa ra, em và người nhà đều rất hài lòng, đều cảm thấy không cần phải chờ đợi thêm."

"Bất cứ lúc nào cũng có thể ký hợp đồng, tối nay cũng được ạ." Lý Nguyên bổ sung.

"Ha ha."

"Cũng được." Khuôn mặt lạnh lùng của thầy Hứa Bác lộ ra nụ cười: "Em nghĩ đúng, được, để thầy gọi video cho Vạn Điện Chủ, chắc là ông ấy còn chưa về nhà đâu."

"Em nhớ đừng lên tiếng."

Lý Nguyên gật gật đầu.

Lập tức, ngay trước mặt Lý Nguyên, thầy Hứa Bác gọi video cho Vạn Điện Chủ.

Vù vù ~ Ánh sáng ngưng tụ thành hình chiếu.

Kết nối.

"Lão Vạn." Thầy Hứa Bác cười nói.

"Thiết Tháp, có việc gì vậy?" Vạn Điện Chủ đang ngồi trên xe, trong giọng nói mang theo ý cười.

Từ góc nhìn của Vạn Điện Chủ, ông ta không nhìn thấy sự tồn tại của Lý Nguyên.

"Nói cho ông một tin tốt." Thầy Hứa Bác cười nói: "Vừa rồi, Lý Nguyên có liên lạc với thúc thúc và thẩm thẩm của em ấy, vốn dĩ bọn họ còn muốn chờ một chút, xem điều kiện của Võ Đạo Thính thế nào, nhưng Lý Nguyên rất hiểu chuyện, đã chủ động khuyên bảo người nhà, đồng ý ký kết với Tinh Hỏa Võ Điện."

"Cứ theo điều khoản hợp đồng mà ông đưa ra, không cần bổ sung thêm gì nữa."

"Khi nào thì ký hợp đồng đây?" Thầy Hứa Bác cười nói: "Tối nay, hoặc ngày mai đều được, ông thấy thế nào?"

"Quyết định nhanh như vậy sao?" Vạn Điện Chủ cũng cảm thấy hơi kinh ngạc, nhưng nụ cười trên mặt càng thêm rạng rỡ: "Được, xem ra ta không nhìn lầm người."

"Đã như vậy thì ta cũng yên tâm rồi."

"Được."

"Điều khoản hợp đồng giữ nguyên." Vạn Điện Chủ suy nghĩ một chút: "Riêng ta, ngoài việc tài trợ cho cậu bé 1 triệu tệ, ta sẽ tặng thêm cho cậu ấy 1 triệu điểm tích lũy."

"Ha ha, quả nhiên là khí phách của một vị Điện chủ, ra tay thật hào phóng." Thầy Hứa Bác cười nói: "1 triệu điểm tích lũy, ở bên ngoài cũng có giá trị tương đương với 1 triệu tệ đấy."

"Vừa rồi trước khi đi, ông khen cậu nhóc này không ít, có thể khiến Thiết Tháp như ông để mắt đến, ta cũng yên tâm." Vạn Điện Chủ cười nhạt: "Hơn nữa, ông cũng biết, những điểm tích lũy này đối với ta cũng chẳng có tác dụng gì, cho ai mà chẳng được?"

"Được."

"Vậy thì ta thay mặt Lý Nguyên cảm ơn ông trước." Thầy Hứa Bác cười nói: "Ông yên tâm, cậu nhóc này là người biết ơn, sẽ không để ông thất vọng đâu."

Vạn Điện Chủ cười.

"Tối nay, ta còn một bữa tiệc... Thời gian ký kết, vậy thì định vào mười giờ sáng mai đi." Vạn Điện Chủ suy nghĩ một chút rồi nói: "Ông cho học sinh của ông nghỉ nửa ngày, chắc là không thành vấn đề chứ?"

"Không thành vấn đề." Thầy Hứa Bác cười nói.

Sau đó, hai người cúp máy.

"Lý Nguyên, em nghe rõ rồi chứ." Thầy Hứa Bác nhìn Lý Nguyên, cười nói: "Điểm tích lũy là dùng để lưu thông nội bộ trong Tinh Hỏa Võ Điện, có thể đổi lấy không ít thứ tốt, 1 triệu điểm tích lũy, giá trị của nó không thua kém gì 1 triệu tệ đâu."

"Cảm ơn thầy." Lý Nguyên thật lòng nói, cậu đã nghe thấy cuộc trò chuyện vừa rồi.

Nếu không có thầy Hứa Bác cố ý nói tốt cho mình, e rằng cậu sẽ không nhận được phần tốt này.

"Cảm ơn thầy làm gì."

"Là thầy giáo, chẳng phải nên suy nghĩ cho học sinh hay sao?" Thầy Hứa Bác xua tay cười nói: "Nếu không như thế, thầy cần gì phải làm thầy giáo nữa?"

"Muốn giúp em, thì em cũng phải có năng lực." Thầy Hứa Bác cười nói: "Chưa ăn cơm phải không?"

"Đi ăn cơm trước đi."

"Ngày mai ký hợp đồng, em đến trường trước, thầy sẽ cùng em đến đó."

Bạn đang đọc Cao Võ Kỷ Nguyên (Dịch Mới) của phong tiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TrangTran58572
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.