Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sự giúp đỡ của Hứa Bác

Phiên bản Dịch · 2268 chữ

"Nếu như em không có ghi chép mua bán, mà bị phát hiện học trộm, truyền bá, sẽ bị coi là phạm pháp."

"Một khi bị điều tra, sẽ bị Võ Đạo - Văn Hóa liên hiệp xử phạt, phạt gấp mười lần." Hứa Bác lắc đầu nói: "Nếu tình tiết nghiêm trọng, thậm chí còn có thể bị bắt đi ngồi tù."

Ngồi tù sao? Lý Nguyên nín thở.

"Thầy, làm như vậy, có phải là bất lợi cho sự tiến bộ của võ đạo nhân loại hay không?" Lý Nguyên có chút do dự: "Những người nghèo, phải làm sao?"

Không có tiền, chẳng lẽ không có tư cách học tập bí tịch kỹ nghệ cao cấp sao?

"Suy nghĩ của em không sai, làm như vậy đúng là có chút không công bằng với người nghèo." Hứa Bác nói: "Bản quyền bảo hộ là con dao hai lưỡi."

"Bảo hộ quá mức, sẽ kìm hãm sự sáng tạo."

"Nhưng hoàn toàn không bảo hộ, cũng sẽ kìm hãm sự sáng tạo." Hứa Bác nói: "Chính vì vậy, sau khi trải qua rất nhiều thử nghiệm trong xã hội, cuối cùng đã hình thành nên tình trạng như hiện nay."

"Bất kể là tu hành pháp cơ sở hay là cao giai, đều được công khai hoàn toàn, rất nhiều bí tịch nhất giai cũng đều miễn phí."

"Như vậy là đủ để cho những người bình thường có cơ hội tiếp cận võ đạo." Hứa Bác nói.

"Phần lớn mọi người, muốn đạt tới kỹ nghệ tam đoạn đều đã rất khó khăn."

"Nếu như thật sự là thiên tài võ đạo." Hứa Bác nói: "Có thiên phú về kỹ nghệ hoặc thiên phú về thân thể, quốc gia, thậm chí là Thất Tinh Liên Minh, đều sẽ có những cách thức để khai quật nhân tài, cung cấp miễn phí tài nguyên tu luyện."

"Cố gắng khai quật tất cả những thiên tài võ đạo, là mục tiêu của tất cả các thế lực trong nền văn minh nhân loại."

"Như em, việc Võ Điện ký hợp đồng trước với em, cũng là một cách thức để khai quật nhân tài." Hứa Bác cười nói: "Hoặc như những sinh viên của đại học võ đạo, rất nhiều bí tịch nhị giai, thậm chí là tam giai trong 'Võ Học Tri Võng', họ đều có quyền được học tập miễn phí."

"Sinh viên đại học võ đạo, được quốc gia thay mặt chi trả phí bản quyền cho tác giả bí tịch."

Lý Nguyên chợt hiểu.

Hóa ra quốc gia, hay nói đúng hơn là cả nền văn minh nhân loại đã sớm tính đến vấn đề này.

"Có phí bản quyền."

"Dưới sự thúc đẩy của lợi ích, mới có thể khiến cho những võ giả cường đại có thêm động lực để sáng tạo ra những bí tịch, tu hành pháp mới." Hứa Bác nói: "Việc trả phí bản quyền, cũng là để khuyến khích các võ giả chia sẻ những bí tịch mà họ sáng tạo ra, chứ không phải giữ khư khư cho riêng mình."

"Thông qua việc trao đổi lẫn nhau, mỗi võ giả đều có thể học hỏi được tinh hoa trí tuệ của những võ giả khác, từ đó tốc độ trưởng thành cũng sẽ nhanh hơn."

Hứa Bác nhìn Lý Nguyên nói: "Tương lai, nếu như em sáng tạo ra được những bí tịch lợi hại, có thể đăng tải lên Văn Hóa Đường, thu phí bản quyền."

"Chỉ cần ngồi nhà, cũng có thể kiếm được tiền."

Lý Nguyên mỉm cười, không khỏi nghĩ đến trong lịch sử có rất nhiều tuyệt kỹ, mỗi đời chỉ truyền lại cho một hai người, một khi xảy ra bất trắc, sẽ bị thất truyền.

Nền văn minh nhân loại có thể không ngừng lớn mạnh, chính là nhờ vào việc kế thừa tri thức từ thế hệ này sang thế hệ khác.

Võ đạo cũng vậy.

"Với cảnh giới võ học hiện tại của em, học hai bộ bí tịch nhị giai là đủ rồi." Hứa Bác dặn dò: "Chờ khi nào thương pháp và thân pháp của em đột phá tứ đoạn, hãy học thêm bí tịch nhị giai cũng chưa muộn."

"Vâng ạ." Lý Nguyên gật đầu.

Cảnh giới võ đạo còn chưa đủ cao, ngay cả sở trường của một nhà cũng chưa nắm rõ, mà đã muốn học hỏi sở trường của trăm nhà, đó chẳng khác nào trò cười.

"Đương nhiên."

"Trong kế hoạch tu luyện của em, mỗi tháng không cần phải đi gặp danh sư nữa." Hứa Bác nói: "Ta chỉ điểm cho em là đủ rồi."

"Em mua bản quyền bí tịch, ta chỉ điểm thêm cho em, cũng không tính là vi phạm luật bản quyền."

"Không cần mời Nguyên võ giả đến chỉ điểm ạ?" Lý Nguyên có chút do dự.

Được thầy Hứa chỉ điểm, dĩ nhiên là cầu còn không được, nhưng thầy Hứa mới chỉ là võ giả cấp 19.

Liệu có thể so sánh với sự chỉ điểm của một Nguyên võ giả nhị giai?

"Sao vậy, em xem thường thầy sao?" Hứa Bác nhìn ra suy nghĩ của Lý Nguyên, mỉm cười nói: "Em yên tâm, cảnh giới võ học của ta không hề thua kém bất kỳ một Nguyên võ giả nào, nếu như lúc trước... thôi, những chuyện này không cần nhắc lại nữa."

Hứa Bác bỗng nhiên thở dài, nụ cười trên môi biến mất, dường như có chút ủ rũ.

"Thầy, em sai rồi." Lý Nguyên vội vàng cúi đầu nhận lỗi.

"Không trách em, không liên quan gì đến em cả." Hứa Bác lắc đầu, sau đó nói tiếp: "Sau này, cứ tối thứ tư hàng tuần, đến văn phòng của ta, ta sẽ chỉ điểm thương pháp và thân pháp cho em."

"Không thu thêm phí."

"Em cảm ơn thầy." Lý Nguyên cảm kích trong lòng.

Một tuần một lần sao?

"Đúng là, mỗi tuần rm phải tự mình tìm người luyện tập thực chiến hai lần." Hứa Bác nói: "Ta không có nhiều thời gian như vậy."

"Vâng ạ." Lý Nguyên gật đầu.

Thầy đã dành thời gian để chỉ điểm thương pháp và thân pháp cho cậu, như vậy đã là vô cùng may mắn.

Không thể đòi hỏi nhiều hơn nữa.

Phải biết rằng, nếu như mời một Nguyên võ giả nhị giai đến chỉ điểm, một lần cũng phải tốn mười vạn điểm tu hành.

Đột nhiên.

"Hả?" Hứa Bác cau mày, cắn răng, trên mặt lộ rõ vẻ đau đớn.

"Thầy, thầy sao vậy?" Lý Nguyên giật mình.

"Không sao." Hứa Bác trầm giọng nói, giọng nói có chút run rẩy: "Bệnh cũ trên chiến trường tái phát thôi."

"Vậy được rồi ạ, hôm nay đến đây thôi."

"Tu luyện võ đạo, người khác có chỉ điểm nhiều hơn nữa, thì cũng phải dựa vào bản thân cháu tự mình luyện tập."

"Không cần lo lắng, ta uống thuốc là được rồi, em về trước đi, tự mình suy nghĩ thêm." Hứa Bác cố nén đau nói.

"Vâng ạ." Trong lòng Lý Nguyên rất lo lắng.

Nhưng cậu rất thông minh, nhận ra thầy Hứa không muốn thể hiện sự yếu đuối trước mặt mình.

Chờ Lý Nguyên rời khỏi văn phòng.

"Dược hiệu ngày càng ngắn." Hứa Bác cắn răng: "Vừa rồi không nhịn được, dùng nguyên lực biểu diễn cho Lý Nguyên xem một chút, thế mà lại khiến nó tái phát nhanh hơn."

Hứa Bác chậm rãi bước vào phòng nghỉ, lấy ra một lọ thuốc được đóng gói tinh xảo từ trong tủ lạnh.

Mở ra, uống.

Cơn đau toàn thân nhanh chóng dịu bớt.

"Không biết mình còn có thể sống được bao lâu nữa." Hứa Bác lặng lẽ nói, trong mắt lóe lên một tia hung quang: "Nếu như thật sự sắp chết, vậy thì xin được trở về Tinh Giới."

"Hứa Bác ta."

"Chết, cũng phải chết trên chiến trường."

Một lúc lâu sau, Hứa Bác mới hoàn toàn bình phục, đột nhiên đồng hồ thông minh rung lên, có một tin nhắn chưa đọc.

"Hả? Tin nhắn của Lý Nguyên sao? Hỏi thăm tình hình của ta?" Trong lòng Hứa Bác dâng lên một tia ấm áp: "Thằng nhóc này, cũng biết quan tâm đến thầy."

Hứa Bác có thể đoán được, nếu như mình không trả lời tin nhắn, Lý Nguyên chắc chắn sẽ quay lại văn phòng để xem tình hình của mình.

"Hắc Cẩu."

"Trả lời Lý Nguyên, nói ta không sao." Hứa Bác trầm giọng nói.

"Vâng, chủ nhân."

...

"Thầy không sao là tốt rồi." Lý Nguyên đang ở trong phòng luyện võ độc lập của trường, nhận được tin nhắn trả lời của Hứa Bác.

Tắt đồng hồ thông minh.

"Vào mạng ảo thôi." Lý Nguyên bước vào khoang mô phỏng thực tế ảo bên cạnh.

Ý thức được kết nối, trực tiếp tiến vào Tinh Hỏa Không Gian.

"Chủ nhân." Thiếu nữ áo tím lăng không hiện ra.

"Dùng điểm tu hành để mua 'Long Hành Thân Pháp' nhị giai, 'Tinh Thần Thương Pháp' nhị giai." Lý Nguyên nói thẳng: "Sau đó dùng điểm tích lũy, mua một viên nguyên lực tinh đan."

Dược dịch khí huyết cơ sở sao? Trong nhà còn mấy lọ, chưa cần mua vội.

"Xin chủ nhân xác nhận đơn hàng." Tiểu Ngọc phất tay, một màn hình ánh sáng hiện ra trước mặt Lý Nguyên, liệt kê danh sách đơn hàng.

Lý Nguyên liếc mắt nhìn, xác nhận không có vấn đề gì.

"Xác nhận."

Rất nhanh.

"Chúc mừng bạn nhận được quyền sử dụng bí tịch 'Long Hành Thân Pháp', đã được đăng ký tại Võ Đạo Đường, Văn Hóa Đường, mã số tra cứu là... Trừ đi một trăm vạn điểm tu hành."

"Chúc mừng bạn nhận được quyền sử dụng bí tịch 'Tinh Thần Thương Pháp'... Trừ đi một trăm vạn điểm tu hành."

"Chúc mừng bạn nhận được một viên nguyên lực tinh đan, vui lòng điền địa chỉ nhận hàng... Trừ đi mười vạn điểm tích lũy."

Lý Nguyên nhận được ba tin nhắn thông báo từ 'Tinh Hỏa Không Gian'.

"Địa chỉ nhận hàng, điền địa chỉ nhà đi." Lý Nguyên suy nghĩ một chút: "Thời gian giao hàng, mười giờ tối nay."

Là thành viên cấp 3 của Võ Điện, cậu được hưởng dịch vụ giao hàng 24/24.

"Chủ nhân, nguyên lực tinh đan sẽ được giao đến tận nhà vào ngày mai." Tiểu Ngọc cười nói: "Luật bản quyền quy định, tất cả những bí tịch từ nhị giai trở lên, đều phải học tập trong không gian ảo, không có bí tịch thật."

"Chủ nhân đã nhận được toàn bộ nội dung của bí tịch, có thể lựa chọn tiến vào không gian cá nhân để học tập."

"Được." Lý Nguyên khẽ gật đầu.

Nếu như có bí tịch thật, việc truyền bá lậu sẽ trở nên vô cùng dễ dàng, còn nếu truyền bá trong mạng ảo?

Toàn bộ mạng ảo, đều nằm dưới sự giám sát của cả nền văn minh nhân loại.

"Xem ra phải xem thử bí tịch nhị giai lợi hại như thế nào." Trong lòng Lý Nguyên tràn đầy mong đợi.

...

Lúc này, tại văn phòng của Tống Yến, trên tầng mười hai của Tinh Không Võ Điện - phân điện Quan Sơn.

"Rầm!"

Chiếc cốc thủy tinh trong tay lập tức bị bóp nát, nước trà bắn tung tóe.

Nhưng Tống Yến với bộ trang phục tinh xảo lại không hề quan tâm, những mảnh vỡ thủy tinh không thể làm tổn thương đến ngón tay của cô.

Ánh mắt Tống Yến vô cùng sắc bén, lạnh lùng nói: "Anh nói gì? Lý Nguyên từ chối cuộc gặp mặt ngày mai? Tại sao?"

"Vâng."

Chung Thành mặc một bộ đồ đen, đứng cúi đầu, cười khổ nói: "Buổi chiều tôi mới nhận được tin nhắn của Lý Nguyên, nhắn tin cho cậu ta, nhưng cậu ta không nhận."

"Sau đó tôi liên lạc với chú của cậu ta, mới biết được, cậu ta đã được Tinh Hỏa Võ Điện ký hợp đồng trước rồi." Chung Thành nhỏ giọng nói.

"Tinh Hỏa Võ Điện?"

"Giành người với tôi sao?" Trong mắt Tống Yến lóe lên một tia giận dữ: "Rõ ràng là chúng ta gửi lời mời trước, Tinh Hỏa Võ Điện làm như vậy là sao?"

"Còn có cả Lý Nguyên nữa!"

"Chúng ta đã hẹn trước rồi, cậu ta lại đột ngột từ chối, cũng không cho chúng ta một lý do." Ánh mắt Tống Yến lạnh lùng: "Đây chính là người không tệ mà anh nói sao?"

Lúc này, trong lòng Chung Thành dâng lên một tia bất mãn.

Rõ ràng là kế hoạch do cô tự mình vạch ra, bây giờ lại đổ hết trách nhiệm lên đầu tôi?

"Tống điện chủ." Chung Thành nhỏ giọng nói: "Theo tôi được biết, việc Lý Nguyên trực tiếp từ chối chúng ta, cũng là chuyện dễ hiểu."

"Dễ hiểu? Anh đang đứng về phía ai vậy, hả?" Tống Yến nhìn chằm chằm Chung Thành, ánh mắt sắc bén đến cực điểm.

"Tinh Hỏa Võ Điện, đưa ra hợp đồng cấp B." Chung Thành vội vàng nói.

Đồng tử Tống Yến hơi co lại.

Trong phòng, một mảnh tĩnh mịch.

Nửa ngày sau.

"Đi ra ngoài." Tống Yến chợt quát lớn.

"Vâng." Chung Thành gật đầu, xoay người rời đi, ngay cả cửa cũng tựa hồ quên đóng.

Bạn đang đọc Cao Võ Kỷ Nguyên (Dịch Mới) của phong tiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TrangTran58572
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.