Xuyên không
Trong một căn phòng lộn xộn, đồ đạt bày ra đầy cả đất, căn phòng này vô cùng nhỏ, lại lộn xộn đầy đồ vật và rác thải như một cái chuồng lợn, mà tại một gốc phòng có một cái giường ngủ.
Trong căn phòng này cũng chỉ nơi đặt cái giường ngủ là sạch sẽ một chút, cũng là nơi duy nhất có thể nói là sạch sẽ để người ở, trên giường có một thiếu niên.
Tuổi khoảng 16 đến 17 tuổi, gương mặt của cậu thiếu niên có thể nói là xinh đẹp soái ca, nhưng vì quá ốm yếu, hai má hốc sâu, mắt thì vì thức đêm nhiều tạo thành quần thâm.
Làm giảm độ đẹp trai của cậu thiếu niên xuống, chỉ còn lại mức ưa nhìn bình thường nhất, thân thể tông teo gầy trơ cả xương ra, phảng phất như phía sau làn da chỉ là bộ xương không có thịt quấn quanh.
Thân mặc cái quần rộng, cái áo ba lỗ trắng tinh, cậu thiếu niên mở ra hai mắt đầy mệt mỏi, nhìn lấy xung quanh căn phòng đầy u ám mà phiền muộn chửi thề trong lòng.
Con mẹ, mã cha nhà nó.
Hắn xuyên con mẹ nó không rồi.
Giới thiệu một chút đi, hắn gọi là Nguyễn Kim, Nguyễn là họ đại trà không có gì để giới thiệu, Kim là trong kim cương, ngụ ý hắn sẽ trở nên quý giá như một viên kim cương, tỏ sáng hiện ra giá trị của mình.
Sở dĩ không đặt thẳng luôn tên Kim Cương, là gì mẹ hắn thấy Nguyễn Kim Cương, nghe giống con gái hơn là con trai, cũng như đọc không quen miệng, nên hắn tên bị bà ấy rút gọn, còn lại 2 chữ, để cho dễ đọc, dễ nhớ.
Đây cũng là ý nghĩa cũng như là cái tên của Nguyễn Kim, hắn nguyên lai là một cái người địa cầu, đang làm lập trình viên trong một công ty game, vì là gần tết.
Nên Nguyễn Kim đã tăng ca trong công ty cố gắng hoàn thành công việc của mình nhanh nhất có thể, để về nhà đón tết, nhưng hắn không ngờ tăng ca mấy hôm thì đã tăng xông, đi gặp ông bà tổ tiên luôn.
Hắn con mẹ nó bị đột quỵ ngủm củ tỏi, chỉ là thức khuya vài hôm, vậy mà cũng có thể đột con mẹ nó quỵ được, thở dài, mẹ ơi tết này con không về được rồi...
Linh hồn của Nguyễn Kim đang chuẩn bị ăn tết với tổ tiên, thì cơ duyên xảo hợp mà hồn xuyên qua đây, chiếm xác một thiếu niên cùng tên với mình.
Thiếu niên này cũng gọi Nguyễn Kim, là trẻ mồ côi sống một mình, thường làm những công việc làm thêm, nhưng cũng không đủ tiền ăn, vậy nên mới gầy trơ xương thế kia, công việc lại nhiều, thường là làm đến khuya.
Gương mặt xinh đẹp này, cũng vì thế mà tổn thao đi, vốn dĩ có thể dựa vào gương mặt ăn cơm, nhưng Nguyễn Kim này, lại không biết dùng nhan sắc của mình, nên làm nó úa tàn đi.
Thở dài, kiếp trước Nguyễn Kim là lập trình viên, gương mặt bình thường, nhưng vì làm lập trình viên, nên đầu bị hói đi, còn bị trĩ, gương mặt cứ đụt đụt già trước tuổi, mới 20 mà nhìn cứ như ông chú 40.
Nên bị rất nhiều đồng nghiệp xa lánh, lại rất khó kiếm người yêu, muốn thay đổi thì cũng muộn rồi, nên đối với nhan sắc của bản thân, hắn cũng rất coi trọng.
Cũng may với tình thế này, nhan sắc của cơ thể này vẫn còn cứu được a, thở dài lần thứ N, Nguyễn Kim xuyên không cũng được một ngày rồi.
Hắn còn có gia đình của bản thân, nên thích ứng với thế giới này hơi lâu, bởi vì cứ nghĩ về việc bản thân sẽ không bao giờ gặp lại được cha, mẹ còn có đứa em gái nữa.
Cứ làm tâm trạng của hắn chùng xuống, đầu óc có chút trống rỗng, ngẩn ngơ toàn thân vô lực, loại cảm giác này so với biết người thân chết cũng không sai biệt lắm.
Bởi vì cùng là giống nhau trải nghiệm, đó là sẽ vĩnh viễn không bao giờ gặp được người đó nữa, nhưng lần này càng nghiêm trọng hơn.
Không chỉ là một người, mà là tất cả những người hắn từng gặp, từng quen, đều sẽ không bao giờ gặp lại được nữa, thế giới trước kia của hắn.
Cứ như trăng trong nước, đầy những sự hư ảo không là thật, nhưng nó có thật, cũng chỉ là đã từng mà thôi, giờ thế giới kia, chỉ còn là hư ảo bên trong những ký ức của Nguyễn Kim.
Toàn bộ những người thân, những người quen của hắn, sẽ không bao giờ gặp lại nữa, loại này khổ đau khó mà chấp nhận được, cũng may hắn đã vượt qua được.
Sống lại một đời này, Nguyễn Kim cũng không muốn như kiếp trước làm công ăn lương rồi chết nữa, mà hắn muốn khám phá thế giới rộng lớn này, đốt lên nhiệt huyết của tuổi trẻ.
Đây cũng không phải một thế giới bình thường, mà là một thế giới linh khí khôi phục, nơi đây bởi vì vậy mà to lớn lên không biết bao nhiêu lần so với trái đất.
Mở ra một thời đại thịnh thế chưa từng có, kéo dài suốt 1000 năm, cao võ thời đại, người người, nhà nhà học võ, lấy võ làm giáo dục, lấy võ vi tôn, lấy cường giả làm đầu.
Nơi đây thế giới rộng lớn vô ngần, có vô số kỳ quan, có vô số sinh vật, những kho báu của tự nhiên cùng với vô vàng nguy hiểm đang đợi những võ giả khám phá.
Còn có yêu thú, dị tộc, ác quỷ đang chập chờn muốn xâm lấn lãnh thổ của nhân loại, một thế giới kỳ bí như vậy, không khám phá quả thật là phí hết cả một đời.
Nguyễn Kim ngồi dậy, ghét bỏ nhìn bãi rác trong căn phòng, chủ trước của thân thể này, là một người bề bộn, vậy nên mới biến cái căn phòng này thành cái chuồng heo.
Đá ra những cái này rác, Nguyễn Kim đi vào bên trong cái phòng vệ sinh chặt hẹp, nói là cái phòng vệ sinh vậy thôi, chứ thật ra là một cái phòng tắm kết hợp với phòng vệ sinh, để tiết kiệm không gian.
Lấy bàn chải ra, hắn tho lên một ít kem đánh răng bắt đầu vệ sinh cá nhân, đánh răng, rửa mặt, mộng tưởng thì rất đẹp, nhưng thực tế lại khắt nghiệt đến đau lòng.
Thế giới này là một nơi nguy hiểm gấp trăm lần thế giới trước kia của hắn, hàng năm có hàng ngàn người chết đi, vừa đi ra bên ngoài thành liền có yêu thú đi đến xé xác.
Không có võ lực, mà đi ra ngoài, cũng chỉ có thể làm mồi cho những con yêu thú to lớn kia mà thôi, thế giới này chính là tàn khốc như vậy.
3 lời 2 câu, cũng không thể diễn tả hết được độ tàn khốc, cũng nguy hiểm của thế giới này, một thiếu niên mới 16-17 tuổi thân thể lại gầy gò không chút võ lực như hắn mà đi ra ngoài, cũng chỉ có chịu chết.
Vậy nên hắn mới nói, thực tế tàn khốc đến đau lòng, muốn ra ngoài xông sáo, thì cần vốn liếng, vốn liếng này không phải tiền tài, mà là thứ giúp mình đảm bảo cái mạng nhỏ của mình.
Ở thế giới này vốn liếng tốt nhất tức nhiên là tự thân lực lượng, trở thành võ giả không nghi ngờ gì, chính là vốn liếng tốt nhất để đi ra khám phá thế giới này.
Tuy nhiên võ giả cũng không dễ tốt làm, nhà nước hàng năm đều đầu tư tài trợ để những người trẻ học võ trong trường, để có được võ giả, bảo vệ đất nước.
Hắn là trẻ mồ côi, tiền ăn còn không có, được đi học cũng có lý do là nhà nước tài trợ, miễn được học phí, tuy nhiên dù như thế tên này cũng không thể trở thành võ giả được.
Võ giả, cũng không phải như vậy hảo như vậy xông vào, muốn làm võ giả, cần phải đầy đủ dinh dưỡng, cùng với thân thể khoẻ mạnh mới có thể nhập võ đạo được.
Rất hiển nhiên, thân thể gầy như bộ xương này, cùng với không có đầy đủ chất dinh dưỡng, thì lấy cái mẹ gì làm võ giả, luyện không chết đã là may.
À, tí quên thằng này quả thật là do luyện võ quá sức mà chết, nếu không hắn cũng không chiếm được cái xác này, thằng chủ cũ này là một người muốn thay đổi cuộc sống.
Hắn cũng biết, thứ duy nhất có thể thay đổi cuộc sống minh ngoài cái mặt ra, là trở thành võ giả, nên đã luyện ngày luyện đêm, để trở thành võ giả.
Mà thân thể thì gầy gò, dinh dưỡng thì cũng chả có bao nhiêu, tức nhiên không ngoài ý muốn luyện đến chết, cái này quả thật là bó tay sự tình.
Bất quá...
Nguyễn Kim đang đánh răng, môi nở ra một nụ cười, hắn cũng không phải như chủ cũ thân thể, không có cái gì vốn liếng, chỉ biết luyện võ, luyện đến chết, ngu muội.
Hắn có bản thân vốn liếng, đó chính là...
Đăng bởi | kim_toxic |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 4 |