Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sử dụng Bổ huyết khí đan

Phiên bản Dịch · 1660 chữ

“19 năm trước, chú và ba mẹ cháu từng thuộc cùng một đội võ giả. Khi đó, chú mới chỉ đạt Võ Đồ cấp 8, ba cháu đã là Võ Giả cấp 8, còn mẹ cháu ở cấp 4..."

"Hôm đó, bọn chú gặp một con tê giác thiết giáp cấp 3 bị thương nặng ở ngoài hoang dã. Nhìn thì có vẻ nó sắp chết đến nơi, mà cháu biết đấy, chỉ cần bán một con yêu thú cấp 3 như vậy, cũng có thể thu về cả triệu bạc."

"Nhưng dù gì cũng là yêu thú cấp 3. Dù đang bị thương, nó vẫn không phải thứ mà bọn chú có thể dễ dàng đối phó."

"Chỉ đến khi nó mất quá nhiều máu, di chuyển dần chậm lại, bọn chú mới có cơ hội xoay sở. Cuối cùng, nhờ may mắn, bọn chú đã giết được nó."

"Nhưng chính vào lúc tất cả đều thở phào nhẹ nhõm, bất ngờ xảy ra."

"Một nhóm võ giả khác vốn đã ẩn nấp xung quanh, bất ngờ tập kích bọn chú. Cả đội năm người, chỉ còn lại ba người sống sót là ba mẹ cháu và chú."

"Dù may mắn trốn thoát, nhưng cái giá phải trả quá đắt."

Nói đến đây, Vương Dũng cười khổ, tiếp tục:

"Chú bị nội thương nghiêm trọng, kinh mạch đứt gãy, từ đó mất hoàn toàn khả năng tiến lên cấp Võ Giả."

"Ba mẹ cháu cũng chẳng khá hơn. Vì bị thương quá nặng, cả hai rơi từ Võ Giả xuống chỉ còn cấp Võ Đồ."

Nghe đến đây, Quách Hiểu bỗng hiểu ra lý do vì sao ba mẹ cậu vẫn mãi dậm chân ở cấp Võ Đồ.

"Sau khi trở về, cả ba người phải mất một thời gian dài dưỡng thương mới có thể đi lại bình thường. Sau đó, bọn chú lập tức đến Công Hội Võ Giả để báo cáo vụ tấn công..."

"Nhưng khi đến nơi, bọn chú mới biết rằng mình đã bị truy nã."

"Trên lệnh truy nã ghi rõ, tội danh của bọn chú là tấn công và giết chết đội nhóm kia từ phía sau."

"Kể từ ngày đó, trừ những lần yêu thú bạo loạn, bọn chú không bao giờ bước chân vào Công Hội nữa. Kể cả giữa ba người cũng dần ít liên lạc."

Quách Hiểu cau mày: "Tại sao lại như vậy?"

Vương Dũng cười lạnh: "Cháu có biết đội trưởng của nhóm đã tấn công bọn chú là ai không?"

Cậu lắc đầu.

"Chính là Lâm Phi Quang, đương kim thị trưởng thành phố Hồng Hải."

"Cái gì?!"

"Sự thật chính là như vậy. Không có chỗ dựa, bọn chú không thể nào đấu lại hắn."

"Nhưng bọn chú lại đánh giá thấp dã tâm của hắn. Có gia thế chống lưng, hắn ngang nhiên ra lệnh lùng sục toàn thành phố để tìm kiếm bọn chú."

"May mắn là nhóm đó không thấy rõ mặt bọn chú trong rừng. Khi vẽ chân dung truy nã, vừa dung mạo vừa cấp bậc đều không khớp, thế nên bọn chú mới thoát được một mạng."

Vương Dũng nhìn thẳng vào Quách Hiểu, ánh mắt trầm xuống:

"Cháu có biết ba mẹ cháu chết như thế nào không?"

Hắn đáp ngay lập tức: "Bị yêu thú giết hại khi làm nhiệm vụ."

Vương Dũng cười nhạt:

"Lần cuối cùng gặp bọn họ, ba mẹ cháu nói rằng họ nhận nhiệm vụ điều tra nguyên nhân yêu thú bạo loạn."

"Cháu nghĩ mà xem, với cấp độ chỉ ở Võ Đồ, bọn họ có thể nào tự nhận một nhiệm vụ nguy hiểm đến thế không? Công Hội có bao giờ giao nhiệm vụ chết chắc như vậy cho Võ Đồ không?"

"Sự thật là, nhiệm vụ đó vốn là một cái bẫy do Lâm Phi Quang giăng ra."

"Hắn tưởng rằng hành động của mình hoàn hảo, không ai phát hiện được. Nhưng trong một lần giao dịch với chú, hắn đã lỡ miệng khi uống rượu."

Cả người Quách Hiểu cứng đờ. Tâm trí hắn như có một cơn sấm sét nổ tung.

"Sau khi biết chuyện, chú đã tìm cách nhận nuôi cháu. Nhưng khi xem danh sách trẻ mồ côi do Công Hội công bố, chú không thấy tên cháu."

"Nhờ vài mối quan hệ, chú mới biết cháu đã bị chính phủ sắp xếp ở một nơi khác."

"Chú hiểu ngay, đây chắc chắn là do Lâm Phi Quang ra tay. Hắn thậm chí còn cho người giám sát cháu."

"Nhưng kỳ thi võ thuật tháng sau chính là cơ hội cuối cùng của cháu."

"Nếu bây giờ chú không giúp cháu, thì thực sự không còn kịp nữa."

"Đó là cơ hội duy nhất để cháu thay đổi vận mệnh."

Vương Dũng đẩy lọ đan dược vào tay Quách Hiểu.

"Viên thuốc này có thể giúp cháu khắc phục tình trạng suy dinh dưỡng. Chỉ trong vòng một tháng, cháu có thể đột phá lên cấp Võ Đồ 5."

"Khi ấy, cháu sẽ có cơ hội thi đậu vào Đại Học Võ Thuật."

"Cầm lấy đi!"

Thấy hắn vẫn ngẩn người, Vương Dũng trực tiếp nhét lọ thuốc vào túi hắn.

Sau đó, ông cầm điện thoại bàn, bấm một dãy số: "Tiểu Lý, vào đây một lát."

Chỉ vài phút sau, một người thanh niên bước vào.

"Đến phòng tài vụ lấy 3.000 đồng mang qua đây."

"Dạ, sếp."

Tiểu Lý liếc nhìn Quách Hiểu một chút, rồi nhanh chóng rời đi.

Nhìn theo bóng Tiểu Lý rời đi, Vương Dũng hạ giọng nói với Quách Hiểu:

"Trên thế gian này, người duy nhất cháu có thể tin tưởng, chỉ có chính mình. Chú cũng không thể giúp cháu nhiều hơn nữa. Nhớ lấy, 3000 đồng này là lò mổ tạm ứng cho cháu."

"Sếp, tiền đã mang đến rồi."

"Đây, 3000 đồng tiền tạm ứng lương, cuối tháng sẽ trừ vào lương của cháu."

"Cảm ơn chú Dũng." Quách Hiểu cúi đầu, giọng đầy sự biết ơn.

"Được rồi, tan ca rồi, cháu về đi."

Vương Dũng quay sang Tiểu Lý: "Chuẩn bị xe, chúng ta cũng về thôi."

"Dạ, sếp."

Nhìn theo bóng Tiểu Lý rời đi, Vương Dũng bất giác cảm thán:

"Thế gian này, đúng là..."

Ở một nơi khác, trong bóng tối có một cuộc điện thoại lặng lẽ được thực hiện.

"Ông chủ lò mổ Vương Dũng, vừa tiếp xúc với mục tiêu khoảng 30 phút. Nguyên nhân: mục tiêu gặp khó khăn tài chính, tạm ứng trước 3000 đồng tiền lương."

"Đã rõ, tiếp tục theo dõi."

Tút... tút...

Tiểu Lý gác máy, ánh mắt thoáng hiện vẻ khó hiểu.

"Chẳng qua chỉ là một thằng nhóc nghèo, có đáng để giám sát chặt chẽ thế này không?"

Nghĩ vậy nhưng hắn ta cũng không dám nhiều lời, chỉ lẳng lặng lái xe đến cổng lò mổ, đợi Vương Dũng lên xe.

Về đến nhà, Quách Hiểu đứng lặng rất lâu trước di ảnh của ba mẹ.

Sau một hồi trầm mặc, hắn siết chặt nắm tay, giọng nói tràn đầy quyết tâm: "Con không biết tại sao Lâm Phi Quang nhất định phải giết ba mẹ. Nhưng ba mẹ cứ yên tâm, con nhất định sẽ tìm ra sự thật. Và con sẽ báo thù."

"Con thề." Nói xong, hắn quay trở lại phòng mình.

Lấy từ trong túi ra lọ Bổ Huyết Tăng Khí Đan, hắn khẽ thở dài.

"Chẳng trách chú Dũng lại chăm sóc mình như vậy..."

"Món nợ ân tình này, lớn quá rồi."

Hắn thoáng do dự:

"Hay là... ngày mai đi làm, mình bớt hấp thụ kinh nghiệm lại một chút?"

"Haiz..."

Nghĩ một hồi, hắn cũng không nghĩ nữa, mở nắp lọ, đổ viên thuốc ra tay.

Ngay khi viên Bổ Huyết Tăng Khí Đan vừa chạm vào da, hắn có thể cảm nhận rõ ràng từng tế bào trong cơ thể như đang gào thét đòi hấp thụ nó.

Cảm giác này rất quen thuộc, giống như cơ thể hắn đã chờ đợi loại năng lượng này từ rất lâu rồi.

"Mới chỉ cầm trên tay đã có cảm giác như thế này... Không hổ danh là đan dược cấp một."

Hắn lẩm bẩm, rồi không chần chừ thêm nữa, đưa viên thuốc vào miệng và nuốt xuống.

Tất nhiên, hắn không ngu đến mức hấp thụ viên thuốc này để đổi lấy kinh nghiệm.

Nhưng khi viên thuốc vừa trôi xuống cổ họng, hắn còn chưa kịp cảm nhận gì thì bỗng dưng…

"AHHH!!"

"AHHH!!"

Tiếng kêu đầy sảng khoái bất ngờ bật ra từ miệng hắn, đến mức chính hắn cũng hoảng sợ.

Hắn vội lấy tay bịt miệng, nhưng không thể ngăn được cảm giác khoan khoái lan khắp cơ thể.

"Ahh!"

"Ahh!"

Khi viên thuốc tan ra trong dạ dày, một dòng năng lượng thuần khiết lan tỏa khắp cơ thể.

Từng tế bào tham lam hấp thụ năng lượng, hắn có thể cảm nhận được rõ ràng cơ thể mình đang được chữa lành, tái tạo, mạnh mẽ hơn từng giây.

Đến khi các tế bào hấp thụ đủ năng lượng, cảm giác căng tràn sức sống khiến hắn không thể kìm nén mà phải bật ra tiếng rên đầy thoải mái.

"Cũng may phòng này cách âm tốt... Nếu không, chắc mình đã bị hiểu lầm thành..."

Một tiếng sau.

[Thông tin cá nhân]

Tên: Quách Hiểu

Cấp bậc: Võ Đồ cấp 4 (1265/4000)

Công pháp: Bắc Minh Thần Công (max cấp)

Kỹ năng:

-Bài quyền 18 thức (Sơ cấp: 663/1000)

-Kỹ thuật cận chiến cơ bản (Sơ cấp: 15/1000)

Kiếm pháp cơ bản (Sơ cấp: 310/1000)

-Thân pháp cơ bản (Sơ cấp: 5/1000)

-Điểm kinh nghiệm: 3927 (Mỗi phút tự động tăng 4 điểm kinh nghiệm)

Hắn đã chính thức bước vào Võ Đồ cấp 4.

Bạn đang đọc Cao Võ, Ta Có Thể Hấp Thu Điểm Kinh Nghiệm (Bản Dịch) của Hạo Trần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TửKhuynhNhưMộng
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.