“Nếu không cậu gọi điện hỏi gì thử xem.” Thẩm Linh Dao không yên lòng nói, không có gió làm sao có khói, loại tin tức này có thể truyền ra, khẳng định rõ ràng có nguyên do nào đó, Thẩm Linh Dao cũng không hi vọng những lời nói bất lợi với Tô Nghênh Hạ tiếp tục bị truyền đi.
“Không cần đâu, tối nay tớ về nhà hỏi lại thử, buổi chiều còn phải làm việc nữa, tranh thủ thời gian ăn cái gì đi đã.” Tô Nghênh Hạ đáp.
Thẩm Linh Dao cảm thấy xác suất việc này không có khả năng, nếu Tô Nghênh Hạ đã không vội, cô làm thái giám còn gấp thay Hoàng thượng gì chứ.
Ăn cơm xong quay về công ty, Tô Nghênh Hạ vẫn luôn không tập trung được tinh thần, luôn cảm thấy giống như là có chuyện gì sắp xảy ra.
Rốt cuộc nhịn được đến giờ tan làm, đến cổng công ty cũng không thấy Hàn Tam Thiên đâu, trong lòng Tô Nghênh Hạ trống rỗng, chỉ có thể tự an ủi trong lòng rằng gần đây Hàn Tam Thiên cũng bận nhiều việc, đại khái là không có thời gian tới đón cô mà thôi.
Về đến nhà, Tô Nghênh Hạ phát hiện hai người Tưởng Lam và Tô Quốc Diệu đều ở nhà, mà lại cùng ngồi ở phòng khách,
dáng vẻ giống như là đợi cô.
“Mẹ, mẹ có biết không, hiện tại bên ngoài bây giờ đang truyền miệng cái gì, lại có người nói con và Tam Thiên sẽ ly hôn, hơn nữa còn nói là mẹ nói ra chuyện này, mẹ nói xem có buồn cười hay không.” Tô Nghênh Hạ vừa cười vừa nói.
“Các con thật sự đã ly hôn, ngay cả thư thỏa thuận ly hôn đều đã ký, chẳng lẽ cậu ta không có nói cho con biết sao?” Vẻ mặt
Tưởng Lam bình tĩnh.
Nụ cười trên mặt Tô Nghênh Hạ dần dần ngưng lại, ngữ khí cũng xảy ra biến đổi: "Con ký thư thỏa thuận ly hôn lúc nào, mẹ, mẹ đừng nói đùa với con.”
“Đây chính là thư thỏa thuận ly hôn, chính con tự xem đi.” Tưởng Lam đáp
Tô Nghênh Hạ vội vã chạy đến bên cạnh bàn trà, cầm lấy thư thỏa thuận ly hôn,
phía trên hoàn toàn chính xác có chữ ký của cô và Hàn Tam Thiên ký lên, mà chữ ký này tuyệt đối không phải là giả.
Làm sao có thể, cô ngay cả giấy ly hôn cũng không hề nhìn thấy, sao có thể ký được kia chứ.
Hôm qua......
Đoàng một tiếng, trong đầu Tô Nghênh Hạ nổ vang như cái sâm.
Tối hôm qua cô ký một hợp đồng, lúc ấy cô cũng không có nhìn xem nội dung hợp đồng là cái gì, chẳng lẽ đó chính là thư thỏa thuận ly hôn sao?
“Không thể nào, không thể nào, tối hôm qua con ký chính là hợp đồng, thế nào lại là hiệp nghị ly hôn." Sắc mặt Tô Nghênh Hạ tái nhợt mà lắc đầu, con ngươi tan rã.
“Hợp đồng là giả, chỉ dán nhãn mà thôi, xem ra Hàn Tam Thiên muốn ly hôn với con, cũng tốn không ít tâm tư.” Tưởng Lam thản nhiên nói, ý tứ lời nói này rất rõ ràng muốn đem tất cả trách nhiệm đổ lên người Hàn Tam Thiên.
Tô Quốc Diệu ở bên cạnh lộ ra vẻ cực kỳ không tự nhiên, việc này rõ ràng chính là do Tưởng Lam sắp xếp, nhưng hiện tại bà ta lại muốn Hàn Tam Thiên gánh chịu trách nhiệm, cái này thật sự là mặt dày vô
si.
“Tại sao có thể như vậy, anh ấy tại sao
muốn ly hôn với con, con không tin, Hàn Tam Thiên đâu, anh ấy ở đâu.” Tô Nghênh Hạ gần như sụp đổ mà hỏi Tưởng Lam.
“Cậu ta đã đi rồi.” Vẻ mặt Tưởng Lam không hề thay đổi.
Tô Nghênh Hạ hoảng loạn mà chạy về phòng, mở tủ quần áo ra, quần áo của Hàn Tam Thiên, một bộ cũng không có làm cô chết trân tại chỗ.
Lúc này Tưởng Lam đi đến cửa phòng nói với cô: “Hàn Tam Thiên thay đổi văn kiện muốn cùng con ly hôn, nhất định cậu ta đã có dự tính từ sớm, sao con lại phải đau lòng vì loại đàn ông này chứ?”
Am!
Tô Nghênh Hạ trực tiếp đóng cửa lại.
Hàn Tam Thiên đối xử với cô như thế nào, cô rất rõ ràng, anh tuyệt đối không có khả năng vô duyên vô cớ làm ra loại chuyện như vậy, hơn nữa hiện tại tình cảm hai người bọn họ cực kỳ ổn định, càng ngày càng trở nên tốt hơn, Hàn Tam Thiên sao có thể ly hôn với cô vào lúc này được?
Trong đầu Tô Nghênh Hạ nhão thành một đống, ôm đầu khóc rống, tối hôm qua bầu trời vẫn còn óng ánh, hiện tại thế giới của cô trở thành một vùng tăm tối, cô không rõ tại sao Hàn Tam Thiên lại muốn làm như
vậy.
Tưởng Lam ở ngoài cửa khẽ thở dài, có điều phản ứng này của Tô Nghênh Hạ, bà đã sớm liệu trước được.
“Bà xem bà làm được chuyện tốt gì.” Tôi Quốc Diệu trách Tưởng Lam.
“Tôi cũng là vì muốn tốt cho nó, hơn nữa, chút chuyện nhỏ này qua mấy ngày sẽ tốt, ông khẩn trương cái gì?” m thanh Tưởng Làm lạnh lùng.
Tô Quốc Diệu thở dài nặng nề, trở về phòng ở tầng hai.
Đến bây giờ Hà Đình mới hiểu được xảy ra chuyện gì, Hàn Tam Thiên ký giấy ly hôn với Tô Nghênh Hạ!
Mặc dù bà không biết nguyên nhân, nhưng mà bà có thể khẳng định chuyện này có quan hệ với Tưởng Lam.
Đều là làm mẹ, bà thật sự không hiểu được vì sao Tưởng Lam lại muốn huỷ hoại quan hệ của Hàn Tam Thiên và Tô Nghênh Hạ.
Nghe tiếng khóc của Tô Nghênh Hạ
truyền từ trong phòng ra, Hà Đình không khỏi đau lòng, đợi một lúc lâu Tưởng Lam không quay lại, bà đi đến cửa phòng.
“Nghênh Hạ, dì Hà có thể đi vào không?” Hà Đình hỏi.
Đợi trong giây lát, Tô Nghênh Hạ mở cửa, nước mắt giàn giụa khiến cho người khác tan nát cõi lòng.
“Di Hà, Tam Thiên lúc nào thì dời đi?" Tô Nghênh Hạ hỏi.
“Sau khi con đi làm không lâu thì cậu ấy liền rời đi, trước khi đi cậu ấy còn dặn dì.
chăm sóc con thật tốt, mặc dù dì không hiểu cuối cùng là chuyện gì xảy ra, nhưng mà dì tin Hàn Tam Thiên sẽ không đối xử với con như vậy, cậu ấy làm như vậy, khẳng định là có nguyên nhân.” Hà Đình sốt ruột nói, sợ Tô Nghênh Hạ sẽ hiểu lầm Hàn Tam Thiên
Sau khi Tô Nghênh Hạ tỉnh táo lại, cũng hiểu rõ được chuyện này, Hàn Tam Thiên vô duyên vô cớ ly hôn với cô, tất nhiên là có nguyên nhân, mà nguyên nhân này, chắc chắn có liên quan đến Tưởng Lam.
“Con biết, anh ấy là vì bảo vệ con.” Tô Nghênh Hạ nói.
Hà Đình nhẹ nhàng thở ra, không có hiểu lầm là tốt: “Con hiểu là tốt rồi.”
“Nhưng bọn con nếu như đã là vợ chồng, tại sao không thể đồng cam cộng khổ đối mặt với khó khăn chứ?" Tô Nghênh Hạ không ngốc, nguyên nhân đột nhiên ly hôn cô có thể nghĩ được, Hàn Tam Thiên nhất định là bởi vì tập đoàn họ Hàn cho nên mới đưa ra lựa chọn thế này, mà lựa chọn này, khả năng rất lớn là do Tưởng Lam đề nghị.
“Có lẽ là khi cậu ấy đối mặt với khó khăn
sẽ không có gì để lo lắng, có thể hoàn thành chuyện này tốt hơn.” Hà Đình nói, bà cái gì cũng không biết, cho nên chỉ có thể dùng cách này để an ủi Tô Nghênh
На.
Đăng bởi | KhanhLy2308 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 44 |