Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chìa Khóa Để Sinh Tồn!

Phiên bản Dịch · 1075 chữ

Sau khi cạo một thoáng, hắn khẽ thổi thổi mấy phần thừa thãi trên đó, đang định tiến hành bước tiếp theo, lại trông thấy một thiếu nữ dáng người cao gầy từ xa nhanh chóng đi tới. Nàng đang đi, phía sau có một nam nhân phát hiện ra, lập tức đứng lên đuổi theo.

Cô gái cao gầy kia bước nhanh hơn, nhưng nam nhân đằng sau vẫn một mực đuổi theo không bỏ.

Thiếu nữ chạy, nam nhân kia thoáng sửng sốt, nhưng cũng đột nhiên gia tăng tốc độ.

Thiếu nữ kêu lên, vội vàng dùng tốc độ chạy nước rút chạy về phía đối diện Tống Diên, sau đó ngồi xuống. nam nhân kia có chút sững sờ, đưa mắt nhìn Tống Diên nhưng không dám tới gần.

Khí chất của thiếu nữ này khá là điềm đạm nho nhã, có mấy phần trí thức, thông hiểu lễ nghĩa, khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo, bờ mông đầy đặn, không giống như một người phải bôn ba trong sương gió. Có lẽ trước khi bị bắt tới nơi đây, gia cảnh của nàng rất giàu có.

Tống Diên có chút ấn tượng với thiếu nữ này, nàng cũng là một thành viên trong nhóm tạp dịch mới tới đây cùng hắn.

Lúc này, thiếu nữ nọ khẽ thở hổn hển, hướng ánh mắt nhìn về phía Tống Diên với vẻ đáng thương, vừa khẩn trương vừa mong đợi nói: “Tống ca, bây giờ ngươi chỉ có một mình sao?”

Tống Diên nói: “Đúng.”

Thiếu nữ kia nhanh chóng cầm lấy thẻ bài gỗ màu đen của tạp dịch, vội vàng giơ lên, trên đó hiện ra dòng chữ: Khâu Liên Nguyệt, tạp dịch, Bì Ảnh 517.

“Tống ca, ta muốn đi cùng ngươi.” Thiếu nữ tên là Khâu Liên Nguyệt này vội la lên: “Ta vẫn còn là xử nữ, ta sẽ không để nam nhân khác đụng tới ta đâu.”

Tống Diên nói: “Vì sao lại tìm ta?”

Khâu Liên Nguyệt nói: “Hôm qua có hơn trăm người cùng đi lên khảo nghiệm, nhưng chỉ có năm người thành công hấp thu công pháp trong tấm ngọc giản kia. Tống ca ngươi là một người trong số đó, tương lai ngươi có thể trở thành đệ tử chính thức của Bì Ảnh Phong, ta… ta không có tư chất, cho nên ta muốn đi theo ngươi.”

Hai tay nàng nắm chặt, thân thể mềm mại có chút run rẩy.

Tống Diên gật đầu. Đúng là hắn đang cần một nữ nhân, nếu không một năm sau hắn không thể giải thích được “Vì sao mình có thể dẫn dắt huyền khí thành công”.

Nhận được câu trả lời từ phía Tống Diên, Khâu Liên Nguyệt đã hoàn toàn bình tĩnh lại, cùng thời điểm ấy, nam nhân khác đang đứng ở bên cạnh bọn họ cũng không nhìn chằm chằm vào nữa mà vội vàng rời đi rồi.

Có tư chất trở thành đệ tử chính thức, vậy thì những tạp dịch như bọn họ không thể so sánh được với hắn.

So về địa vị, dĩ nhiên là người trước cao hơn.

Trên thực tế, ngay cả khi phạm tội, đệ tử chính thức cũng sẽ không quan tâm xem ai đúng ai sai mà trực tiếp thiên vị những người có thể trở thành đệ tử chính thức.

Khâu Liên Nguyệt kia, ban đầu vốn ở cùng một phòng với gã. Ở trong phòng, đã mấy lần gã muốn chiếm lấy thân thể đối phương nhưng ngay cả tiếp cận cũng không làm được. Đối phương dứt khoát cầm một hòn đá nhọn mang từ trên vách núi đá tới coi như dao găm, liều chết với gã, không cần biết nói hay làm như thế nào cũng không cho gã đụng vào.

Trước đó, gã còn cảm thấy nữ nhân này tương đối cổ hủ, muốn giữ gìn trinh tiết, nhưng tới bây giờ mới biết, nữ nhân không cho gã chạm vào này lại chủ động đi tìm nam nhân khác muốn nương tựa vào đối phương, hóa ra nàng ta chỉ muốn dùng thân thể để đổi lấy một chỗ dựa khác mà thôi.

Đợi đi xa rồi, nam nhân kia mới thấp giọng mắng một tiếng “con đĩ”.

Hiển nhiên là Tống Diên cũng hiểu được suy nghĩ của Khâu Liên Nguyệt, trong lòng chợt thấy buồn cười.

Thật ra đây cũng chính là lý do vì sao hắn không cần song tu. Nếu là người khác, không phải thiếu nữ trước mặt này sẽ là một con dê béo tự đưa mình tới cửa, tự tìm đường chết sao?

Nhưng liệu cách làm của thiếu nữ này có sai không?

Không có, nàng đã đưa ra lựa chọn chính xác nhất trong mắt nàng rồi, chẳng qua là nàng hơi thiếu thông tin mà thôi.

Tống Diên âm thầm cảm khái một câu.

Thiếu nữ này không nắm được thông tin mới dẫn đến phán đoán sai lầm, thì hắn đương nhiên cũng có thể rơi vào trường hợp như thế.

Nhìn nhiều nghe nhiều thấy nhiều, che giấu nhiều át chủ bài, ít đưa ra quyết định, đó mới là chìa khóa để sinh tồn.

Nhìn thấy Khâu Liên Nguyệt còn đang ở trong trạng thái toàn thân run rẩy, cảm xúc dao động bất ổn, Tống Diên lên tiếng nói: “Làm đi, đừng trì hoãn tiến độ làm Bì Ảnh hôm nay.”

Khâu Liên Nguyệt cười ngọt ngào với hắn, sau đó hít sâu một hơi, nhanh chóng lấy da thú và dao cạo tới, ngồi đối diện với Tống Diên, bắt đầu cạo từng chút một.

【Ngươi đã hấp thu tuổi thọ còn lại của một con lừa xám: 9 năm】

Sau khi Tống Diên hoàn thành tấm da, thông tin này lại xuất hiện, tuổi thọ của hắn cũng theo đó mà tăng lên.

Thấy bản thân thu hoạch tuổi thọ dễ dàng như vậy, cảm nhận được lực lượng Luyện Huyền tầng một đang chảy xuôi trong cơ thể, lại nghĩ đến Quỷ Huyền Căn có thể trợ giúp bản thân không còn sợ hãi sương mù nữa, Tống Diên chợt có một loại cảm giác muốn sống ở chỗ này đến mãi mãi về sau.

Nhưng có một vấn đề hắn nhất định phải giải quyết, đó chính là che giấu khí tức của bản thân.

Bạn đang đọc Chế Da Trăm Năm Ta Trở Thành Ma Môn Cự Đầu (Dịch) của Thị Đào Hoa Tô Nha
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TachTraThanhXuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 79

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.