Cửu Vu Dị Biến
"Chậc, phiền phức."
Lạc Thanh Đồng giơ tay, thuận tay viết xuống một phương thuốc, là thay thiếu niên ôn dưỡng thân thể, nhét vào trong ngực hắn.
Đồng thời ghi chú, nếu muốn triệt để giải độc, có thể tìm Tà Y Quỷ Đồng!
Nàng tạm thời rót khí tức của mình vào trong cơ thể thiếu niên, dưới sự quan sát của Đồng Thuật, tạm thời ngăn cách độc trong cơ thể hắn với kinh mạch!
Như vậy trước khi khí tức nàng rót vào biến mất, thiếu niên cũng không cần lại chịu ảnh hưởng của độc tích trữ lâu năm.
Thiên phú hắn nên có, đều sẽ hiển lộ ra.
Chỉ cần người bên cạnh hắn chú ý lực lượng truyền vào trong cơ thể hắn, bảo trì khí tức của mình không biến mất, độc kia đối với thiếu niên sẽ không có bất kỳ tác dụng gì.
Làm xong tất cả, Lạc Thanh Đồng ôm thiếu niên vào trong ngực, chuẩn bị rời đi.
Đúng lúc này, Tiểu Hương Trư đang vểnh mông không lên tiếng trong tay áo nàng dường như nhớ ra cái gì đó, liền kêu lên một tiếng rồi nhảy dựng lên.
"Nguy rồi nguy rồi! Bị ngươi quấy rối loạn hết cả lên, ta quên mất chuyện kia rồi!"
"Mau mau mau! Đi mau! Nếu không rời khỏi nơi này thì đã muộn rồi!"
Bốn cái móng heo nho nhỏ của nó liều mạng nhảy nhót trong tay áo của Lạc Thanh Đồng, giống như kiến bò trên chảo nóng.
"Chuyện gì?"
Nó không lên tiếng, Lạc Thanh Đồng đã sắp quên mất nó, lúc này nghe thấy âm thanh của nó không đúng, lập tức đưa một tay ra túm nó lên.
"Ngươi còn giấu diếm ta cái gì?"
"Cái gì gọi là ta còn giấu diếm ngươi cái gì a! Ta..."
Tiểu Hương Trư còn chưa nói hết lời, ầm ầm!
Toàn bộ Cửu Vu Sơn, bỗng nhiên chấn động.
"Ầm!" Lạc Thanh Đồng bất ngờ không kịp đề phòng, loạng choạng một cái, ngã xuống đất cùng với tiểu thiếu niên trong ngực.
Cả Cửu Vu sơn mạch đều đang run rẩy kịch liệt, phảng phất có thứ gì đó muốn từ dưới nền đất chui lên.
Lạc Thanh Đồng ngước mắt nhìn qua, lập tức ngây ngẩn cả người.
Chỉ thấy cách đó không xa, trên đỉnh núi cao nhất Cửu Vu sơn mạch đột nhiên hiện ra một kỳ cảnh.
Vô số ánh sáng ngũ sắc giống như từ trên trời buông xuống, hoàn toàn bao phủ cả đỉnh núi kia!
Trên đỉnh núi, dường như có hư ảnh khổng lồ gì đó đang chậm rãi bay lên!
Đây là cái gì?
Lạc Thanh Đồng kinh ngạc nhìn cảnh này.
Hư ảnh to lớn gần như bao phủ toàn bộ mấy trăm dặm quanh đỉnh núi.
Từng đạo kim quang từ trong đó chiếu ra.
Một giây sau, một màn Tiên Cung kỳ cảnh làm cho người ta rung động xuất hiện trong mắt Lạc Thanh Đồng.
Trong từng đạo kim quang kia, một tòa tiên cung khổng lồ hoa mỹ như ảo ảnh bỗng nhiên từ trong đó hiện ra!
"Ầm ầm!"
Một tòa cung điện tiên cung to lớn kia, phảng phất như ngưng tụ từ trong hư không, xuất hiện ở bên trong vạn đạo kim quang kia, trong nháy mắt liền kinh động tất cả mọi người của Cửu Vu sơn mạch!
Thậm chí vô số người ở ngoài mấy vạn dặm, cũng đều thấy được một màn cảnh tượng khiến người ta khiếp sợ này.
Cùng lúc đó, thủ đô Đông Ly quốc, Phong Lâm thành.
Vũ Văn Mặc nhíu mày nhìn Thất công chúa Vũ Văn Tuyết đứng ở trước mặt mình, trên khuôn mặt tuấn mỹ phi phàm tràn đầy vẻ lạnh lùng.
"Sao ngươi lại ở đây?"
Ngữ khí Vũ Văn Mặc không tốt lắm.
Hắn trùng hợp đi ngang qua Đông Ly quốc bên này làm việc, liền thấy muội muội mình xuất hiện ở nơi này.
Tính tình Vũ Văn Tuyết hắn hiểu rõ, nàng từ trước đến nay chán ghét và không thích Lạc Thanh Đồng, không hy vọng đối phương trở thành thê tử của mình, làm sao lại đột nhiên vô duyên vô cớ chạy tới nơi này?
Nghĩ đến mình vừa trở thành tân sinh của Thánh Viện, mà mỗi ngày Vũ Văn Tuyết đều nhắc tới Lạc Thanh Đồng không xứng với mình, ánh mắt Vũ Văn Mặc đột nhiên trở nên sắc bén.
"Ta nhớ ta đã nói, không cho phép các ngươi đến trêu chọc Lạc gia đại tiểu thư, tìm nàng gây phiền phức!"
------------
Đăng bởi | BachDa |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 12 |