Lạc lão gia tử
Một đạo thân ảnh khôi ngô vội vã từ bên ngoài vọt vào.
Lạc Thanh Đồng còn chưa kịp đứng lên, đã bị một thân hình cao lớn uy mãnh kia ôm vào trong ngực!
"Thanh Đồng! Thanh Đồng của ông nội!"
Lạc lão gia tử nhận được tin tức Lạc Thanh Đồng trở về, áo giáp màu máu còn chưa kịp cởi bỏ đã trực tiếp xông về Lạc gia.
Trong khoảng thời gian này, hắn vẫn luôn ở bên ngoài tìm kiếm tung tích của Lạc Thanh Đồng.
Cửu Vu sơn mạch lớn biết bao, tăng thêm di tích Tiên Tông xuất thế, càng có người nối liền không dứt hướng bên này, căn bản là không dễ điều tra!
Khắp nơi đều là thi thể, Lạc lão gia tử mỗi ngày đều tìm được thi thể cùng tìm không thấy thi thể lo lắng.
Tìm được thi thể, hắn sợ nhìn thấy cháu gái mình thương yêu nhất tử vong.
Không tìm thấy thi thể, hắn lại sợ Lạc Thanh Đồng cuối cùng ngay cả toàn thây cũng không có, hài cốt không còn!
Cứ trằn trọc như vậy mãi.
Lúc này hắn đang ôm Lạc Thanh Đồng, cảm giác được nhiệt độ cơ thể ấm áp của nàng trong lòng mình, lập tức trong đôi mắt hổ, trong nháy mắt nước mắt tung hoành.
"Thanh Đồng! Thật xin lỗi! Là ông nội không tốt! Ông nội không nên để cháu ở nhà một mình!"
Nếu như không phải mình không ở nhà, Thanh Đồng không có khả năng một mình đi Cửu Vu Sơn đột phá!
Nếu như hắn ở nhà, nhất định sẽ ngăn cản nàng!
May mà nàng không sao, nếu không cả đời này hắn cũng sẽ không tha thứ cho mình!
Lạc Thanh Đồng được Lạc lão gia tử ôm, trong lòng không nói nên lời là cảm thụ gì.
Thật ra vừa rồi nàng có thể tránh được vòng tay của Lạc lão gia tử.
Nhưng không biết vì sao, nhìn lão nhân tóc hoa râm hai mắt rưng rưng, hai mắt đỏ như máu, chân một chút liền không dời đi được.
"Ông nội." Lạc Thanh Đồng cúi đầu kêu một tiếng, cảm nhận được thân thể ông lão càng run rẩy dữ dội hơn.
Áo bào trên vai không ngừng bị thấm ướt, có thể thấy được Lạc lão gia tử thương tâm kích động cỡ nào!
Lạc Thanh Đồng nhớ rõ, trong trí nhớ của nguyên chủ, Lạc lão gia tử vẫn luôn vô cùng uy nghiêm.
Nguyên chủ thậm chí còn có chút sợ Lạc lão gia tử, luôn cảm thấy gia gia quá mức nghiêm túc.
Nàng càng thích ở cùng Lạc Tâm Ngưng cùng Nhị phu nhân, bởi vì hai người đối đãi nàng tốt!
Hiện tại xem ra, ai mới là người đối xử tốt với nàng?
Lạc Tâm Ngưng và Nhị phu nhân đối xử tốt với nàng, nhưng sau khi hại chết nàng, không kịp chờ đợi đã cưỡng chiếm thân phận địa vị của nàng.
Mà Lạc lão gia tử là gia gia có chút nghiêm khắc lại hung ác trong lòng nguyên chủ, lại đi khắp núi tìm nàng khắp nơi!
Tình huống Cửu Vu Sơn không nguy hiểm sao?
Lạc lão gia tử chỉ là một Hầu gia tiểu quốc hạ đẳng, chống lại những cường giả quốc gia cường hãn kia, nếu như vô ý chọc giận đối phương, nói không chừng sẽ có nguy hiểm.
Trong nhà này, ai mới là người thật sự đối xử tốt với nàng, nguyên chủ thật sự là quá không thấy rõ!
"Gia gia, đừng khóc, con không sao, người xem con không phải đã an toàn trở về rồi sao?"
Lạc Thanh Đồng buông lỏng thanh âm.
Kiếp trước nàng không có bất kỳ thân nhân nào.
Vừa mới sinh ra đã bị vứt bỏ, bởi vì nàng trời sinh một đôi huyết đồng, quá dọa người.
Lạc Thanh Đồng được một tên ăn mày nhặt rác nuôi lớn.
Chỉ là tên ăn mày kia quá không may, ở Lạc Thanh Đồng rốt cuộc biết năng lực của Huyết Đồng, lúc có thể khiến bọn họ sống tốt, tên ăn mày kia, cuối cùng bởi vì hàng năm đói khổ lạnh lẽo, bị bệnh nặng mà chết.
Từ đó về sau Lạc Thanh Đồng vẫn luôn cô độc.
Nàng quái gở, tà mị, tùy ý, làm theo ý mình!
Bởi vì ở thế giới kia, đã không còn người đáng giá nàng để ý nữa!
Sau khi Lạc Thanh Đồng thành danh, cha mẹ ruột của nàng ta đã từng đến tìm nàng ta, muốn nhận nàng ta!
Đáng tiếc, nàng ta không hiếm lạ!
Nghĩ đến đoạn kinh lịch không thoải mái lúc ấy, sắc mặt Lạc Thanh Đồng bỗng nhiên lạnh một chút, sau đó lại bị hành động ôm nàng khóc rống của lão gia tử kéo về hiện thực.
"Được rồi, gia gia, con thật sự không sao. Từ khi nào người lại trở nên ngây thơ như vậy?" Lạc Thanh Đồng vẻ mặt bất đắc dĩ, trong lòng hơi động một chút.
Nguyên chủ, ngươi không quý trọng phần thân tình này, vậy thì cho ta đi!
Gia gia của ngươi, ta muốn!
------------
Đăng bởi | BachDa |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 10 |