Ngũ Châu Đại Lục
"Ngũ Châu đại lục được chia thành năm châu, đông nam, tây bắc và trung châu. Mỗi châu bao gồm vô số quận thành tạo thành. Nhiều thành phố hợp lại thành một đế quốc, còn cái gọi là quận chính là các thành trì độc lập với đế quốc. Xem như tương đối đặc thù, chúng ta đang ở chính là Đông Châu quận ở Đông Châu.” Triệu lão đầu tiên bắt đầu nói về sự phân bố của đại lục.
"Ngũ Châu cộng lại chỉ có thể coi là một phần rất nhỏ của toàn bộ đại lục, ngoài Ngũ Châu là vô số núi non thảo nguyên trùng điệp, diện tích so với Ngũ Châu rộng gấp mấy lần, đại đa số núi đều có thượng cổ hung thú trú ngụ, chúng cực kỳ nguy hiểm. Cho đến nay chưa từng có ai có thể đi qua hết những ngọn núi này, chúng được được gọi chung là Thập Vạn Đại Sơn."
Tô Vũ nhíu mày, đây là lần đầu tiên hắn biết đến sự tồn tại của Thập Vạn Đại Sơn, cho nên kết cấu của Ngũ Châu đại lục này rất giống với kiếp trước của hắn, chỉ khác là phần lớn kiếp trước của hắn đều bị đại hải vây quanh, nhưng ở đây được bao quanh bởi Thập Vạn Đại Sơn, trong đại dương có rất nhiều sinh vật biển, trong Thập Vạn Đại Sơn cũng có rất nhiều thượng cổ hung thú.
“Ngay cả Võ Thánh cường giả cũng không thể đi qua Thập Vạn Đại Sơn sao?” Tô Vũ không khỏi hỏi.
Triệu lão lắc đầu cười khổ, khẽ thở dài: “Trong Thập Vạn Đại Sơn, thượng cổ hung thú được thiên địa chiếu cố, không ít hung thú sinh ra đã có năng lực hủy thiên diệt địa, xuất phát điểm của chúng cao hơn nhiều so với con người, ngay cả những võ giả chúng ta, rất nhiều môn võ học được tạo ra là tham chiếu vào các thượng cổ hung thú này.
Tô Vũ hít sâu một hơi, nói như vậy, những thượng cổ hung thú kia quả nhiên sâu không lường được, khó trách nhân loại khó địch.
"Thập Vạn Đại Sơn cực kỳ nguy hiểm, nhưng cơ duyên cũng nhiều, trong đó có vô số thiên tài cùng bảo vật, nếu như có thể tình cờ tìm được, nhất định sẽ một bước lên trời, cho nên, rất nhiều người vẫn sẽ tới Thập Vạn Đại Sơn để lịch luyện và tìm kiếm cơ duyên, thử vận may ở Đại Sơn.”
Tô Vũ sắc mặt càng ngày càng kém, hắn nghĩ đến nhiệm vụ của mình, thu thập linh thảo cùng ma thú ở đại lục này, chẳng phải hắn nhất định phải đến nơi nguy hiểm như Thập Vạn Đại Sơn sao?
“Sư phụ, ngài từng tới Thập Vạn Đại Sơn chưa?” Mộ Tiểu Tiểu tò mò hỏi.
Triệu lão trên mặt hiện lên một tia tự hào, “Ta đương nhiên đã từng đi qua, ta từng cùng mấy người bằng hũu tới nội địa Thập Vạn Đại Sơn hái thánh quả Lục giai thượng phẩm Chu Linh quả."
Linh thảo chia làm năm giai, mỗi giai lại chia thượng phẩm, trung phẩm, hạ phẩm, nếu như đạt tới lục phẩm, liền có thể coi là thánh quả, cực kỳ hiếm thấy.
Nhìn ánh mắt hâm mộ của Mộ Tiểu Tiểu, Triệu lão bản đắc ý vô cùng, nụ cười càng tươi hơn.
Nhưng Tô Vũ vẫn nhìn thấy từ sâu trong đáy mắt Triệu lão một tia sợ hãi cùng kiêng kị, rốt cuộc bọn họ đã trải qua cái gì ở nơi đó?
Triệu lão là Võ Thánh cường giả, bằng hữu có thể yếu sao, đã như vậy còn bị Thập Vạn Đại Sơn làm cho kiêng kị như vậy, vậy hắn dựa vào cái gì đi vào, hệ thống này cũng quá hố cha, ít nhất cũng cho ta đến cái thần công bí tịch gì a chỉ là thả mình đi làm ruộng, đi Thập Vạn Đại Sơn chẳng phải là chết sao?
"Ngũ Châu đại lục đầy rẫy các thế lực cùng tông phái, về sau ngươi có thể tự mình đi xem, ta không nói nữa, tiếp theo ta sẽ nói cho ngươi biết về cấp bậc võ giả."
Tô Vũ sắc mặt trở nên nghiêm túc, võ giả là nền tảng của thế giới này.
"Võ giả phải tu luyện từ ngoài vào trong. Việc đầu tiên là luyện thể, luyện thể có mười tầng, ngoại công từ tầng một đến tầng mười, đến giai đoạn này, thể chất sẽ vượt qua người bình thường rất nhiều, người bình thường, mỗi khi tu luyện một tầng, thể lực sẽ tăng lên mấy lần, đạt đến ngoại công 10 tầng , bắt đầu chuyển hóa thành nội tu. Từ nội tu bắt đầu, võ giả chia làm chín cấp, là Võ Đồ, Võ Sĩ, Võ Sư, Đại Võ Sư, Võ Vương, Võ Tông, Võ Tôn, Võ Thánh, Võ Đế!"
"Đạt đến Võ Vương, liền có thể thành lập thế lực của chính mình, thống lĩnh một phương, Võ Tông thậm chí có thể thành lập phe phái, trở thành một phe thống lĩnh. Võ Tông phía trên có thể coi là một thế lực át chủ bài."
Mộ Tiểu Tiểu nghe vậy mê mẩn, “Vậy sư phụ ở cảnh giới nào?”
“Ha ha ha, hai mươi năm trước ta chính là Võ Thánh.” Triệu lão vuốt chòm râu cười cười, sau đó lắc đầu ra vẻ khiêm tốn: “Đáng tiếc ngàn năm không có Võ Đế, thiếu kinh nghiệm củ tiền bối. Ta sẽ không bao giờ bước vào được ngưỡng cửa của Võ Đế."
Quả nhiên, những lời này càng khiến Mộ Tiểu Tiểu hâm mộ hơn, trong mắt hiện lên vẻ hâm mộ, nàng lẩm bẩm: “Võ Thánh nhất định rất lợi hại.”
"Trở thành Võ Thánh chính là bước vào hàng ngũ cường giả đứng đầu đại lục này, yên tâm đi, ngươi là đồ đệ của ta, sớm muộn gì cũng là Võ Thánh." Triệu lão nói tiếp, trên mặt vẻ đắc ý trở nên mãnh liệt hơn, "Tuy nhiên, Võ Thánh mạnh là mạnh, nhưng cũng chỉ ở trong phương diện võ đạo. Ngoài võ đạo, còn có chức nghiệp khác như luyện khí sư, luyện đan sư, luyện thú sư ở đại lục này. Những chức nghiệp này đều có đặc điểm riêng và cực kỳ quan trọng với đại lục này, mà ta là Đan Thánh!"
Trên đại lục này có rất nhiều chức nghiệp, tôn quý nhất không thể nghi ngờ chính là luyện đan sư, bất kể luyện đan sư đi tới nơi nào, đều sẽ được mọi người tôn kính, bởi vì luyện đan sư có thể dễ dàng phá vỡ võ giả bình cảnh, giảm bớt rất nhiều thời gian tu luyện của võ giả, thậm chí còn hơn thế nữa, họ có thể luyện chế đan chữa thương và đan độc, cứu người lưu danh, cho nên bằng hữu của luyện đan sư có thể nói là trải rộng khắp đại lục, đắc tội với luyện đan sư thì nhất định phải đắc tội vô số võ giả đằng sau luyện đan sư đó. Chờ đến nhất định chính là vô tận trả thù.
"Tiểu tử, có chuyện gì, bái ta làm sư phụ cũng không muộn, chỉ cần ngươi làm đệ tử của ta, luyện công luyện đan ta cũng sẽ không bạc đãi ngươi, ngươi liền thành Đan Thánh trong nháy mắt!" Triệu lão hèn mọn nhìn Tô Vũ, dụ dỗ nói.
Công pháp tu luyện cực kỳ hiếm thấy, bình thường chỉ truyền thụ cho đệ tử của chính mình hoặc là môn phái người, không có công pháp, cho dù thiên phú như thế nào, cho dù chăm chỉ như thế nào, cũng tuyệt đối không có khả năng trở thành chân chính võ giả . Làm Đan Thánh, Triệu lão tự nhiên không thiếu đan dược, có đan dược phụ trợ, tu vi nhất định có thể tiến bộ cực nhanh!
Đáng tiếc cho dù Tô Vũ muốn bái hắn làm lão sư, hệ thống cũng không chịu đáp ứng, lắc đầu: "Triệu lão, ngươi chỉ là Đại Vương Sơn khách khanh của ta, mà ta là Đại Vương của Đại Vương Sơn, nên không thể để ngươi làm lão sư củ ta được”.
"Tiểu tử, ngươi vừa rồi không nghe ta nói sao? Muốn gây dựng thế lực, nhất định phải đạt tới Võ Vương thực lực, ngươi cái này tiểu tử, thật sự không muốn ta làm sư phụ ngươi sao?" Triệu lão có chút bối rối, tiếp tục hỏi, Hắn thật muốn thu Tô Vũ làm đồ đệ, nhưng mà tiểu tử này đầu như có lỗ thủng, làm Sơn đại vương quan trọng như vậy sao?
"Đa tạ Triệu lão có lòng tốt, tiểu tử căn cơ nông cạn, không có cơ hội bái ngươi làm sư phụ."
Lúc này, Mộ Tiểu Tiểu len lén ghé vào tai Tô Vũ thì thầm: "Tô Đại Ca, ngươi đừng lo, khi nào sư phụ dạy dỗ ta sẽ dạy ngươi."
Tô Vũ cùng Triệu lão sắc mặt đồng thời cứng đờ, Mộ Tiểu Tiểu vốn tưởng rằng thanh âm của mình rất thấp, nhưng làm sao có thể thoát khỏi Võ Thánh cường giả lỗ tai, nhưng mà, Mộ Tiểu Tiểu người trong cuộc lại cho rằng không ai để ý và đứng sang một bên, trông giống như một bộ cô gái ngoan.
“Ừm, Triệu lão dạy xong rồi, ta đi trước.” Tô Vũ nói xong, đi thẳng ra sân...
Đăng bởi | unikey124 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 172 |