Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khách tới chơi

Phiên bản Dịch · 1555 chữ

“Bạch tiểu thư, Bạch công tử.” Tô Vũ vừa đi ra ngoài liền nhìn thấy Bạch Tiểu Nhã cùng Bạch Tiểu Long đứng ở bên ngoài, ánh mắt đờ đẫn nhìn vào nhà, không biết suy nghĩ cái gì.

    “Bạch Tiểu Nhã gặp qua Tô công tử, quấy rầy Tô công tử sớm như vậy thực sự là ngượng ngùng.” Bạch Tiểu Nhã chào hỏi, giọng điệu có chút câu nệ, Tô Vũ thực sự là quá thần bí.

    “Không sao, vào đi.” Tô Vũ cười nói.

    Bạch Tiểu Nhã và Bạch Tiểu Long vừa vào nhà liền không khỏi kêu lên, trong nhà Tô Vũ, nền nhà lát gạch men loại nhất từ ​​đời trước, phản chiếu ánh sáng, bóng người rõ ràng. mặt đất hoa văn thời trang cũng được sử dụng trên đó, thoạt nhìn mang lại cảm giác hùng vĩ, rất nhiều các đồ án trang trí bọn họ chưa từng thấy trước đây, nó thực sự giống như bước vào một thế giới mới.

    "Đừng đứng ở cửa, vào đi."

    "Cái này..." Bạch Tiểu Nhã cùng Bạch Tiểu Long liếc nhau, thân là người của Bạch gia coi như bọn hắn đến Quận Vương Phủ cũng chưa bao giờ gò bó như vậy qua , giờ phút này lại cảm thấy bị gò bó, thậm chí bước một bước cũng phải thận trọng, vì sợ bẩn nơi này.

    Tiến vào trong phòng, bài trí bên trong càng thêm thu hút ánh mắt của bọn họ, cửa sổ bằng thủy tinh xinh đẹp, trong phòng khách có chiếc ghế sô pha mềm mại cực kỳ, thậm chí còn có rất nhiều đồ nội thất kỳ quái, tất cả đều lật đổ thế giới quan của bọn họ.

    Tô Vũ không có đủ tiền để nâng cấp lên biệt thự cấp một, nhưng hắn đã bỏ ra 15.000 kim tệ để trang trí lại tân thủ nhà và mua rất nhiều đồ đạc.

    “Tùy ý ngồi.” Tô Vũ nói xong, tùy ý đẩy hai cái ghế tới.

    Dưới gầm ghế có bánh xe nhỏ, có thể đẩy rất êm, thiết kế này lại một lần nữa khiến Bạch Tiểu Nhã và Bạch Tiểu Long phải há hốc mồm, bọn họ cũng là con nhà đại gia tộc nhưng từ khi đi lên Đại Vương Sơn, bọn họ vẫn không ngừng kinh ngạc.

    "Tô công tử khách khí." Bạch Tiểu Nhã khống chế tâm tình, mỉm cười, ưu nhã ngồi xuống.

    Cái ghế này... mềm quá...

    Kích thước của ghế vừa phải, cả mặt ghế và tựa lưng đều được bọc một lớp đệm làm từ chất liệu không rõ nguồn gốc, thậm chí ngay cả phần tay vịn ở hai đầu ghế cũng được bọc một lớp đệm tay mềm mại. ngồi xuống, Bạch Tiểu Nhã cảm thấy toàn thân mềm nhũn, một cảm giác vô cùng mềm mại bao bọc lấy mình, cơ hồ muốn hòa tan bản thân, lấy hàm dưỡng nàng cũng không khỏi vặn vẹo eo mấy cái.

    Bạch Tiểu Long càng thêm không chịu nổi, cả người mềm nhũn ngã trên ghế, thân thể không tự chủ vặn vẹo, trong miệng còn phát ra tiếng rên rỉ khe khẽ.

    Hắn dậy quá sớm, lúc đang buồn ngủ thì đột nhiên tiếp xúc với loại ghế này, thiếu chút nữa đã trực tiếp ngủ thiếp đi.

    "Các ngươi tốt, ta tên là Mộ Tiểu Tiểu."

    Lúc này Bạch Tiểu Nhã và Bạch Tiểu Long mới chú ý tới trong phòng bên kia có người đang ngồi, Bạch Tiểu Nhã ngượng ngùng cười đứng lên, "Mộ cô nương, ngươi tốt, ta tên là Bạch Tiểu Nhã, đây là ta đệ đệ ta Bạch Tiểu Long."

    Sau đó liếc mắt một cái liền thấy Triệu lão còn đang uống cháo, sắc mặt đại biến, cung kính nói: "Bạch Tiểu Nhã gặp Triệu lão."

    Triệu lão gia nhập Linh Dược Các đã nhiều năm, nàng không thể không biết hắn, thân phận của Triệu lão luôn là một ẩn số, tỷ lệ thông qua khảo hạch chỗ hắn là bằng 0, Linh Dược Các các chủ cũng phải lễ nhượng hắn ba phần, mà cho đến bây giờ hắn cũng chưa từng tiếp xúc qua bất kỳ người nào hay đại gia tộc nào, không ngờ sau khi từ chức Linh Dược Các lại xuất hiện ở Đại Vương Sơn.

    Mặc dù không ai biết thân phận của Triệu lão, nhưng bọn họ đều có chung nhận thức, Triệu lão không thể đắc tội, chẳng lẽ hắn là sư phụ của Tô Vũ sao?

    Triệu lão gật đầu đáp ứng.

    “Không biết Bạch tiểu thư sao lại tới đây?” Tô Vũ tò mò hỏi.

    “Thật ra ta chỉ muốn đi thăm Tô công tử mà thôi.” Bạch Tiểu Nhã nói xong lại hơi do dự, “Nhưng ta vừa mới nhìn thấy gạo nước bên ngoài... liền có ý muốn cùng Tô công tử bàn bạc. .."

    “Bạch tiểu thư cứ nói đừng ngại.” Tô Vũ nói xong liền sai Mộ Tiểu Tiểu rót hai ly Linh Tuyển đặt trước mặt bọn họ, nói tiếp: “Nơi hoang dã, không có gì hay để chiêu đãi, Bạch tiểu thư xin thứ lỗi.”

    Bạch Tiểu Nhã mí mắt khẽ động, mím môi dưới khăn che mặt, trên mặt hiện lên một tia ủ rũ, ta thừa nhận ngươi rất lợi hại, nhưng ngươi không thể coi thường người như vậy, ta làm sao cũng có thể nói là Đông Châu quận người của Bạch gia, thân là người giàu có nhất Đông Châu quận, thứ gì chưa từng uống qua , không có rượu cũng không sao, ít nhất cũng có thể pha một bình trà, chẵng lẽ bọn họ cũng chỉ đáng giá một bình nước sôi để nguội này chiêu đã sao? Còn nói cái gì sơn dã chi địa, rõ ràng là đang coi thường người.

    Hơn nữa, không biết có phải ảo giác hay không, nhưng nàng lại nhìn thấy trong mắt Tô Vũ hiện lên một tia đau lòng, có nhầm lẫn gì không, chỉ là một cốc nước lạnh mà thôi, ngươi đau lòng cái rắm a, dù sao nàng cũng là mỹ nhân mà. Nam nhân hoàn nhìn thấy nàng mà không đại hiến ân cần, đến chỗ ngươi liền một cốc nước đều cảm thấy không lỡ? Nhỏ mọn nhue vậy, ngươi còn là nam nhân không! Coi như ngươi mời ta uống ta còn khinh thường uống nha!

    Tô Vũ thực sự đau lòng, một chai Linh Tuyền trị giá một nghìn kim tệ, vì lần trước đánh bạc, nhất thời suýt chút nữa mất sạch tài sản, sau đó trang hoàng lại nhà ở, bây giờ 1.000 kim tệ đối với hắn là rất lớn, sao hắn có thể không cảm thấy đau lòng?

    "Ta vừa rồi nhìn thấy gạo Tô công tử trồng ở bên ngoài, xin hỏi... có phải là gạo lần trước Tô công tử bán không?" Bạch Tiểu Nhã nén giận bình tĩnh nói, nhưng giữa chừng lại thêm ra rất nhiều khoảng cách không khó nghe ra được.

    “Ừ.” Tô Vũ gật đầu, “Ta trồng loại lúa này.”

    "Xin hỏi... loại gạo này... Tô công tử trồng được bao nhiêu?" Bạch Tiểu Nhã thăm dò hỏi.

    "Rất nhiều, chỉ cần có ta ở chỗ này, loại lúa này có thể sản xuất vô tận." Lúa chỉ là cơ bản nhất của cây trồng, có tiền liền mua đất tự nhiên sinh trưởng nó vô thời hạn.

    "Vậy loại gạo này của Tô công tử có thể bán cho Bạch gia chúng ta được không? Bạch gia cam đoan, tuyệt đối sẽ không để Tô công tử phải chịu thiệt thòi."

    “Giao cho các ngươi bán?” Tô Vũ kinh ngạc nhìn Bạch Tiểu Nhã, nữ nhân này lợi hại a, quả nhiên là nữ nhi của nhà giàu nhất Đông Châu quận, nhìn thấy cơ hội làm ăn nhanh như vậy, lập tức tìm tới. , rồi thảo luận với chính mình, có thể thấy được sự quyết đoán của nàng.

    "Tô công tử, ngươi yên tâm, loại gạo này là độc nhất vô nhị ở Ngũ Châu đại lục, chỉ cần giao cho ta quản lý, nhất định có thể để nó phát triển giống như linh tửu của linh tộc." " Bạch Tiểu Nhã nói tiếp, Bạch gia bọn họ là thương nhân gia tộc, tự nhiên có phương thức làm ăn của mình.

    Linh tửu của Tinh Linh tộc, Tô Vũ tự nhiên cũng có nghe nói qua, theo như lời của kiếp trước, chính là nhãn hiệu quốc tế, nguồn cung khan hiếm, chẳng những giá cao chót vót, hone nữa có tiền chưa chắc đã mua được, thu vạn người truy phủng.

    Tinh linh tộc tọa lạc tại Bắc Châu, là một chủng tộc ôn hòa, chịu ảnh hưởng của tự nhiên, bẩm sinh đã có khả năng gần gũi với thiên nhiên, cũng là chủng tộc có khả năng sinh ra mỹ nam mỹ nữ cao nhất.

    Nhưng mà, tham vọng của Tô Vũ không chỉ đơn giản như linh tửu của Tinh Linh tộc, hắn muốn biến toàn bộ Đại Vương Sơn trở thành thương hiệu số một của Ngũ Châu đại lục!

Bạn đang đọc Chiếm Cái Đỉnh Núi Làm Đại Vương (Bản Dịch) của Mộc Hạ Trĩ Thủy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi unikey124
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 146

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.