Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 822 chữ

Diệp Phù Lưu đứng trước cái bể nước, cúi đầu nhìn vào trong.

Trong bể nước chắc chắn đã từng nuôi hoa sen, nhưng giờ hoa sen đã chết, mặt nước chỉ nổi vài cái đầu sen khô.

Dưới hiên treo một chiếc lồng chim nhỏ. Có lẽ trước đây đã nuôi một con chim sáo. Bây giờ chim sáo không còn, chỉ còn lại chiếc lồng trống rỗng.

Diệp Phù Lưu vừa đi vừa nhìn, dần dần phát hiện ra cảm giác không đúng từ đâu mà ra—

"Ngôi nhà này lại không có một sinh vật sống nào?"

Nàng vừa mới bước vào đã cảm thấy yên tĩnh. Giờ nhìn lại, không chỉ yên tĩnh vì không có ai di chuyển. Đầu hạ, trên cây không có tiếng ve kêu, trong sân không có bướm bay lượn, xung quanh toàn loại tùng bách xanh tươi, tầm nhìn không thấy một nụ hoa rực rỡ nào.

"Nhà chúng ta cũng đủ hoang vắng, dưới mái hiên còn có hai tổ chim yến bay qua bay lại suốt ngày."

Diệp Phù Lưu quan sát kỹ xung quanh, những thân tùng bách cao lớn che khuất ánh sáng mặt trời, trong sân có nhiều chỗ râm mát, gió lùa qua người, đột nhiên cảm thấy lạnh lẽo, nàng không tự chủ được mà ôm chặt cánh tay.

"Vị Ngụy lang quân này có vẻ như trên người có chút số thiên sát cô tinh. Ta nhìn hắn có ba phần giống như người trời sinh tính tình cô độc..."

Tiếng bước chân từ xa vọng lại.

Tố Thu kéo tay áo nàng, Diệp Phù Lưu lập tức im lặng, tựa như không có gì xảy ra mà trở về phòng khách, ngay ngắn ngồi xuống.

Một lát sau, Ngụy Đại với vẻ mặt ảm đạm bước vào phòng, nén cảm xúc lại đến chào một cái, cố gắng bình tĩnh nói cảm ơn, "Đa tạ Diệp tiểu nương tử đã cho bánh canh. Lang quân nhà ta đã ăn rồi."

Tại cửa vào có ánh sáng, Diệp Phù Lưu liếc một cái đã thấy hốc mắt Ngụy Đại đỏ hoe. Hắn ta lại khóc? Một nam tử cao lớn từ phương Bắc, sao cả ngày cứ khóc lóc như vậy.

Nàng hỏi, "Có phải Ngụy lang quân không thích bánh canh nhà ta hay không? Mang vào vô ích à?"

Ngụy Đại lắc đầu, "Lang quân đã ăn. Trước mặt ta đã ăn năm miếng bánh canh... rồi để đũa xuống."

Diệp Phù Lưu ngạc nhiên nói, "Lang quân nhà ngươi sao một bữa lại chỉ ăn năm miếng? Khẩu vị nhỏ hơn cả chim chóc, từ trước đã như vậy sao?"

Có lẽ bị hỏi trúng chỗ đau, sắc mặt Ngụy Đại trở nên khó coi, cố gắng giữ bình tĩnh nói, "Nương tử có điều không biết, năm miếng đã là nhiều lắm rồi. Kể từ khi chuyển đến thị trấn, lang quân mỗi bữa ăn thường chỉ dùng ba miếng rồi dừng lại, có khi không ăn miếng nào. Mỗi bữa ăn có thể dùng năm miếng... đã là hợp khẩu vị rồi. Còn hơn là không ăn miếng nào."

Nói đến đây, Ngụy Đại quyết tâm, cúi người chào, nghiêm túc nói, "Có một việc không tiện nhờ. Có thể xin Diệp tiểu nương tử cho mời đầu bếp của quý phủ—"

"Khoan đã." Không để hắn ta nói hết yêu cầu, Diệp Phù Lưu lập tức vẫy tay, "Đừng vội nói tiếp. Ta vẫn chưa hiểu rõ."

Nàng suy nghĩ một chút, "Lang quân nhà ngươi ăn năm miếng bánh canh đã là lượng rất hiếm thấy rồi?"

Ngụy Đại gật đầu. "Đồ ăn phương nam thiên về khẩu vị ngọt và béo, lang quân không quen ăn, thường chỉ nhìn một cái rồi bỏ đi."

Diệp Phù Lưu nghe càng không hiểu.

"Hôm nay gửi bánh canh qua, hợp khẩu vị, Ngụy lang quân ăn năm miếng. Đồ ăn bán trong thị trấn ngọt, không quen ăn, Ngụy lang quân không ăn. Xin lỗi nói thẳng, lang quân nhà ngươi... sao sống lớn đến được như vậy?"

Một câu nói chọc trúng chỗ đau, cổ họng Ngụy Đại nghẹn ngào nấc một tiếng, đưa tay lau khóe mắt.

"Lang quân nhà ta bệnh rồi. Trước đây lang quân không phải như vậy."

Diệp Phù Lưu nghe Ngụy Đại nói lấp lửng vài câu.

Nghe giọng điệu của Ngụy Đại, lang quân nhà hắn ta từ trước đến nay không phải là người chú trọng ăn uống.

Quân tử đọc vạn cuốn sách, đi vạn dặm đường. Ngụy lang quân từng đi khắp nửa vùng triều Đại Ung, chịu đựng thiếu thốn, khổ cực nơi hoang dã còn ăn uống được. Từng dựng lều tạm trong những cơn bão sấm sét, quần áo ướt sũng, trong nồi chỉ có rau dại nhạt nhẽo, vẫn bình thản như không.

Bạn đang đọc Chiêu Diêu Quá Cảnh của Hương Thảo Dụ Viên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi chauuyvu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.