Thẩm Chanh không nói câu nào, trực tiếp ôm lấy eo của anh.
Hai người dính sát ở một chỗ, nhiệt độ nhanh chóng lên cao.
Nhưng Thi Vực lại đột nhiên đẩy cô ra, lạnh lùng nói: "Quần áo ướt, đi đổi bộ mới."
"Em không đổi."
Thẩm Chanh nói xong, lại ôm lấy anh lần nữa.
Hai tay dùng sức ôm eo của anh, còn ôm chặt hơn vừa rồi.
"Phiền toái."
Thi Vực hết cách với cô, nhướng mày, cúi người bế cô lên, ôm cô đi ra phòng tắm, thả đến trên giường.
Thẩm Chanh còn ôm lấy cổ của anh không chịu buông, đồ ngủ ướt nhẹp dán trên thân thể, lộ ra hai điểm mê người.
Thi Vực chỉ nhìn cô một cái, trong mắt đã nóng rực một mảnh.
Anh vô cùng khắc chế, rất nhanh sẽ đè khô nóng trong lòng xuống, lấy tay Thẩm Chanh từ trên cổ anh ra, xoay người đi cầm một bộ đồ ngủ trong tủ quần áo tới đây, đưa cho cô, giọng nói lạnh đến mức không có một chút nhiệt độ: "Thay!"
"Anh thay giúp em."
Thẩm Chanh nhìn anh, giọng nói trầm thấp mang theo một loại cảm giác hấp dẫn khó diễn tả bằng lời.
Cô cứ nằm ở trên giường lớn như thế, tóc dài rối loạn, quần áo nửa lộ, gợi cảm đến kỳ cục.
Thi Vực nhẹ nghiêng mắt liếc nhìn cô, trong máu đột nhiên dâng trào một cổ tà hỏa, anh nhíu mày: "Tự thay."
Thẩm Chanh vẫn nhận lấy quần áo, sau đó đứng dậy.... Bắt đầu cởi quần áo....
Nhìn thấy cử động của cô, Thi Vực lập tức ngăn động tác của cô lại, giọng nói âm lãnh mang theo một loại dục vọng đè nén: "Thẩm Chanh Tử, càng ngày càng cởi mở, hửm?"
Đăng bởi | Xovic |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 10 |