Tiến Hóa! Ma Kháng Chi Giáp!
Nữ thần của ta không hề phản bác…
Điều này khiến hội những ông chồng của Khương Hòa bắt đầu bực tức.
Vốn dĩ biệt hiệu “Trớ Chú Chi Phụ” của Giang Xuyên đã khiến họ khó chịu lắm rồi.
Giờ hắn ngang nhiên gọi Trớ Chú Chi Nữ là nữ nhi, mà đối phương lại chẳng có ý kiến gì!
Chuyện này không bình thường, quan hệ giữa hai người tuyệt đối không bình thường!
"Khốn kiếp, hắn dựa vào cái gì! Đó là nữ thần của ta..."
"Dật Phong, ra tay hạ gục hắn đi, ta sẽ tăng tiền cược!"
"Hôm nay bất kể thắng thua, cứ đánh hắn tàn phế! Đánh tàn phế ta thưởng lớn!"
…
Fan của Khương Hòa như phát điên!
Trên võ đài.
Trọng tài xác nhận hai bên đã sẵn sàng, giơ tay lên…
Bắt đầu!
Giang Xuyên vẫn đứng im, Dật Phong lại nhún nhảy loạng choạng đến trước mặt hắn, mũi gần chạm vào mặt nạ.
"Thức tỉnh lục giai? Ta không nghe nhầm chứ? Thực lực như vậy cũng dám xuống võ đài ngầm?"
"Hi vọng ngươi hôm nay chưa ăn cơm, nếu không lát nữa ta sẽ đánh cho ngươi ói ra hết!"
"Hiện tại đầu hàng vẫn còn kịp, ngươi cũng nghe thấy rồi đấy, bọn họ muốn ta đánh ngươi tàn phế!"
Dật Phong vênh váo khiêu khích vài câu, thấy Giang Xuyên không phản ứng, liền chế nhạo.
Chắc là sợ run rồi?
Hắn không nói nhảm nữa, chiếc quần thể thao ngắn trên đùi bỗng bay phần phật, có thể cảm nhận rõ ràng luồng khí lưu đang xoay quanh chân hắn với tốc độ cao!
Thiên phú Tật Phong!
"Hắc!"
Dật Phong hét lớn, chân mang theo cuồng phong, nhanh như chớp đá vào cánh tay Giang Xuyên.
Tuy không mạnh, nhưng có thể cảm nhận được nguyên tố Phong đang tàn phá trên da hắn!
[Chịu công kích từ Trương Dật Phong, hộ giáp +1! Điểm linh khí +50!]
"Võ giả nhị giai chỉ có chút lực công kích này thôi sao?"
Giang Xuyên thầm nghi hoặc.
Cho dù không có lớp giáp do lời nguyền của Khương Hòa, hắn cũng hoàn toàn chịu được.
"Nhưng mà công kích nguyên tố này cũng thú vị đấy!"
Đây là lần đầu tiên Giang Xuyên thấy võ giả có thiên phú nguyên tố!
Nguyên tố Phong nhìn như mạnh mẽ, nhưng vì da Giang Xuyên quá dày, nên không gây ra thương tổn đáng kể.
Một tháng rèn luyện thân thể xem như không uổng phí!
[Đinh, phát hiện kí chủ bị công kích bằng kỹ năng nguyên tố, nhục giáp tự động tiến hóa!]
[Đinh, tiến hóa thành công, Ma Kháng Chi Giáp đã kích hoạt!]
[Cấp một Ma Kháng Chi Giáp (1/100): Hấp thụ linh khí do người công kích phóng ra, một phần chuyển hóa thành linh khí của bản thân. Phần còn lại chuyển hóa thành điểm kinh nghiệm, dùng để thăng cấp Ma Kháng Chi Giáp, sau khi thăng cấp sẽ mở khóa hiệu ứng mới.]
Tuyệt vời, đúng là thần kỹ!
Từ giờ không cần sợ bị võ giả có linh khí bắt nạt nữa!
Cứ đến một tên là hút một tên, đối thủ yếu đi ta mạnh lên, tạo thành vòng tuần hoàn vĩnh cửu!
Hỏi xem, còn ai nữa!
Đỡ được đòn của Dật Phong, Giang Xuyên thấy đối phương nhanh chóng lùi lại, tốc độ cực nhanh!
"Nhanh vậy sao?"
Giang Xuyên hiểu rõ, Dật Phong là võ giả thiên về tốc độ, nên lực sát thương không cao.
Nếu là Hùng Vương lúc trước, một quyền xuống ít nhất cũng phải cho mình thêm mấy điểm hộ giáp!
Nhưng hắn cũng mừng vì lần này giúp Khương Hòa lên đài.
Đối thủ như vậy, cho dù trớ chú của nàng có bộc phát hết cũng chưa chắc trúng đích, huống hồ chân nàng còn đang bị thương!
Nguyên tố Phong của đối phương cũng không phải trò đùa, nếu không tránh kịp sẽ rất nguy hiểm!
Có lẽ vì số tiền lớn mà fan cuồng của Trớ Chú Chi Nữ hứa hẹn, Dật Phong tấn công như vũ bão!
Mỗi đòn đều nhắm vào những bộ phận trọng yếu của Giang Xuyên.
Là một đấu sĩ chuyên nghiệp, Dật Phong không giống Tạ Viên, chỉ biết đánh vào hạ bộ!
Tuy nhiên, trừ những đòn nhắm vào đầu bị Giang Xuyên dùng tay đỡ được, còn lại hắn đều không tránh.
Năm phút tiếp theo, trên võ đài diễn ra cảnh tượng như sau…
"Bốp!"
"Dùng sức! Đánh bằng tất cả sức lực của ngươi đi!"
[Chịu công kích từ Trương Dật Phong, hộ giáp +1! Điểm linh khí +70! Kinh nghiệm Ma Kháng Chi Giáp +1!]
"Xoẹt —— Phập!"
"Sao thế, mấy hôm nay nhà không cho ăn cơm à? Hay là ngươi đi vệ sinh ăn chút gì rồi quay lại? Ta đợi!"
[Chịu công kích từ Trương Dật Phong, hộ giáp +1! Điểm linh khí +70! Kinh nghiệm Ma Kháng Chi Giáp +1!]
"Phập phập phập phập phập!"
"Trên người ta treo khúc giò chả, chó Poodle cắn còn đau hơn ngươi!"
[Chịu công kích từ Trương Dật Phong, điểm linh khí +70! Kinh nghiệm Ma Kháng Chi Giáp +1!]
Thấy lợi nhuận linh khí khả quan, Giang Xuyên cứ thế nằm im chịu trận.
Dật Phong nhảy lên nhảy xuống, nhưng không cách nào gây ra bất kỳ thương tổn nào cho Giang Xuyên!
Điều này khiến hắn, một võ giả nhị giai, vô cùng uất ức!
Hắn không hiểu, mỗi lần mình đều gia trì linh khí vào công kích, nhưng hiệu quả vẫn quá nhỏ!
Khán giả phía dưới thấy vậy cũng sốt ruột:
"Dật Phong ngươi làm cái gì vậy! Mau hạ gục hắn đi! Tiền của ta đều đặt cược vào ngươi đấy!"
"Đồ bỏ đi! Một tên thức tỉnh lục giai mà đánh lâu vậy!"
"Khốn kiếp, tao lên tao còn đánh được, chẳng qua là diễn trò khỉ thôi!"
…
Cuối cùng, Dật Phong cạn kiệt cả thể lực lẫn linh khí, chống chân thở dốc.
Ánh mắt nhìn Giang Xuyên như nhìn quái vật, còn cứng hơn cả Hùng Vương lúc trước!
Khi đấu với Hùng Vương, công kích của hắn ít nhất còn khiến đối phương kêu la.
Nhưng tên Thức Tỉnh Giả đeo mặt nạ này lại chẳng hề hấn gì!
Công kích của hắn như bão táp mưa sa trút xuống mặt hồ, nhưng chẳng hề nổi chút gợn sóng!
Thấy Dật Phong không động đậy, Giang Xuyên thản nhiên nói:
"Đánh xong rồi? Đến lượt ta."
Nói xong, trên tay hắn lóe lên ánh sáng vàng.
Thuẫn Công!
Đơn giản, thô bạo, không hoa mỹ!
Một quyền đánh vào bụng Dật Phong.
Dật Phong quỳ sụp xuống, cảm thấy bụng đau quặn thắt, ruột gan như đảo lộn.
Không nhịn được, cửa sau bật tung.
"Phụt —— xì xì xì..."
Tiếng động khe khẽ phát ra từ phía sau Dật Phong.
Lúc này, trên khán đài không còn ai ồn ào nữa, âm thanh cũng theo màn hình lớn phát ra.
"Tsk, xem ra tối nay ngươi ăn uống no nê lắm, canh còn kèm cả nước nữa~"
Giọng nói hài hước của Giang Xuyên vang lên bên tai Dật Phong trước khi hắn bất tỉnh, chói tai vô cùng!
Nhưng khán giả không hề vui vẻ vì màn hài kịch ngắn này…
Lần này người dẫn chương trình không còn ngây người nữa, vội vàng tuyên bố:
"Người chiến thắng trận đấu này là… Trớ Chú Chi Phụ!"
Hiện trường không hề bàn tán vì kết quả này, mà tiếp tục im lặng.
Kết quả này quá khác so với dự đoán của họ!
Một người mới hoàn toàn trên võ đài, lại dễ dàng hạ gục một lão làng chỉ có một trận thua trong sự nghiệp?
Sự im lặng kéo dài hàng chục giây.
"Dật Phong thua rồi, tiền của ta thì sao..."
"Gian lận, chắc chắn là gian lận! Hắn không phải thức tỉnh lục giai! Ngay cả Hùng Vương cũng không làm được dễ dàng như vậy!"
"Ta không phục, hôm nay ban tổ chức phải đưa ra lời giải thích hợp lý cho kết quả này!"
Khán đài lại một lần nữa rơi vào hỗn loạn!
Đăng bởi | bach_nguyetquang |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 2 |
Lượt đọc | 36 |