Tuyệt Cảnh 2
“A…Bốp…”
“Bùm...bùm...bùm…”
Đại quân Khủng Ma lao tới tập kích như bóng tối che khuất bầu trời, liên tiếp đâm vào tường thành được hình thành từ màn sáng của cự thuẫn, tiếng va chạm vang lên như sấm rền, nhưng màn sáng vẫn không hề lay động, nhóm người bên trong vẫn an toàn như núi.
Sắc mặt Trần Trùng nghiêm trọng, trên cánh tay nổi lên gân xanh, hắn giữ chặt tấm thuẫn không dám nhúc nhích dù chỉ một chút.
“Số lượng Khủng Ma quá nhiều, Trường Thành Thánh Quang chỉ có thể duy trì được 5 phút, có hai mục sư hỗ trợ thì cùng lắm cũng chỉ kéo dài thêm được 15 phút. Mau nghĩ cách đi, nếu không, đừng nói là 24 tiếng, chỉ 15 phút nữa thôi chúng ta cũng phải bỏ mạng ở đây đấy!”
Nghe ra được Trần Trùng rất lo lắng, nhưng lúc này có lo cũng vô ích, kẻ địch thật sự quá đông.
Nam Cung ở bên cạnh đang hồi phục tinh thần lực cho Tào Tam Tuế, thuật trị liệu của cô rất hiệu quả, Tào Tam Tuế đã thoát khỏi trạng thái suy nhược.
“Dòng dõi mục sư có lượng trị liệu lớn, chỉ cần kiểm soát tốt ‘sinh linh mới’ trên người cô, chắc là có thể cầm cự thêm một quãng thời gian nữa.”
Mặc dù Tào Tam Tuế đang động viên đồng đội, nhưng trong lòng hắn lại lạnh toát.
Hắn không ngờ nhịp độ chạm trán địch trong thí luyện lần này lại nhanh đến vậy, hành động của địch lại mãnh liệt đến thế, thậm chí so với những lần thử luyện trước đây ở mức 2000 điểm cũng chưa từng khốc liệt như vậy.
Trong trận thí luyện lần này, người có điểm cao nhất là mình, những cũng chỉ khoảng 1900.
Người thấp nhất thậm chí còn chưa tới 1400, mình lấy tài đức gì để dẫn đến một đội quân Khủng Ma quy mô lớn như vậy?
CMN, người ngoài không biết còn tưởng đây là trận thí luyện 2100 điểm mất.
Tất cả mọi người đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng, có Trường Thành Thánh Quang bảo vệ, Hạ Uyển không tiếp tục bắn tên nữa, mà tập trung hồi sức.
Sắc mặt Nam Cung thì hơi tái nhợt khác thường, cô nhíu mày rồi lại tung ra thuật trị liệu lên người Hạ Uyển.
Hạ Uyển có chút ngạc nhiên, bèn gật đầu cảm ơn Nam Cung, cảm nhận dòng hồi phục mạnh mẽ trong cơ thể, cô đưa tay ngưng tụ thêm vài mũi tên bào tử.
Trái lại, nhìn sang mục sư còn lại là Trình Thực, hắn chỉ ngồi ngẩn ra, ánh mắt lơ đãng nhìn xung quanh, trông chẳng khác gì một kẻ ăn không ngồi rồi.
Nói thật, Trình Thực cũng hơi đau đầu, không phải là hắn chưa từng đối mặt với cảnh tượng thế này, nhưng đúng là chưa từng thấy khi đồng đội lại toàn người điểm thấp như vậy.
Hắn đang cố gắng suy nghĩ xem làm thế nào để tận dụng những quân bài sẵn có trong tay, thoát khỏi tuyệt cảnh này.
Trong những trận đấu điểm cao trước đây, chiến lực của tất cả người chơi đều rất vượt trội, khi gặp tình thế nguy hiểm thì bọn họ luôn có thể nghĩ ra vô số cách độc đáo để thoát hiểm, mỗi người một chiêu trò khác nhau.
Không chỉ vì bọn họ có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, mà quan trọng nhất là bọn họ có đủ tự tin và năng lực!
Đây cũng là lý do vì sao điểm số trên “Con Đường Thành Thần” (Con Đường Thành Thần) lại quan trọng đến vậy.
Bởi vì mỗi cuối tháng, “Con Đường Thành Thần” đều sẽ tiến hành tổng kết một lần, người chơi ở các mức điểm khác nhau sẽ nhận được những phần thưởng tương ứng.
Những phần thưởng này đa dạng vô cùng, từ vật tư, trang bị, đến thiên phú và kỹ năng.
Hơn nữa, điểm càng cao, xác suất nhận phần thưởng cao cấp càng lớn.
Bởi vì các kỹ năng cơ bản giữa các nghề nghiệp tương đồng gần như không có sự khác biệt, điều duy nhất có thể phân biệt các trường phái của người chơi chính là cách người chơi xây dựng sức mạnh chiến đấu của bản thân thông qua việc lựa chọn kỹ năng thiên phú, trang bị và đạo cụ.
Thuẫn kiếm của Trần Trùng, công thủ toàn diện, có hiệu quả tăng cường đặc biệt đối với kỹ năng phòng thủ của màn sáng, chính là phần thưởng cấp A đến từ Con Đường Thành Thần.
Cầm thuẫn trong tay, Trần Trùng nhìn ra ngoài, thấy bầy Khủng Ma gần như bao vây ngăn chặn mọi hướng bên ngoài màn sáng, không gian được che chắn bởi thuẫn như bị bóng tối hoàn toàn nuốt chửng, sắc mặt hắn càng thêm phần căng thẳng.
Những người khác cũng nhíu chặt mày, lặng lẽ siết chặt dây thần kinh, chuẩn bị tinh thần cho tình huống xấu nhất.
Lúc này, cả nhóm đã rơi vào tuyệt cảnh.
Mà thí luyện chỉ mới bắt đầu chưa đầy 1 tiếng đồng hồ.
“Chúng ta...sẽ chết sao?”
Nam Cung siết chặt nắm tay đến mức các khớp tay trắng bệch.
Không ai trả lời cô, thậm chí Trần Trùng cũng chỉ đủ tinh thần tập trung duy trì Trường Thành Thánh Quang, cố gắng kéo dài thêm chút thời gian để mọi người tìm cách phá vỡ cục diện.
Thế nhưng, vài phút đồng này giống như những khoảnh khắc cuối cùng của cuộc sống, chẳng khác gì bọn họ đang hấp hối.
Không khí trùng xuống đáy.
Tất cả mọi người đều chìm trong suy nghĩ, nhưng vẫn chẳng có ai nghĩ ra được cách nào để thoát thân, cả không gian bên trong thuẫn bảo hộ trở nên im lặng nặng nề.
Đăng bởi | Buu.Buu |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 33 |