Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sự Lựa Chọn Của Vận Mệnh 1

Phiên bản Dịch · 1007 chữ

Người đi xuyên thời gian bị lạc trong dòng chảy của thời gian, điều này chẳng khác gì lời tuyên án về thất bại và cái chết của họ.

Nhưng Trần Trùng không phải người dễ dàng nhận thua. Hắn gầm lên một tiếng, dẫn mọi người quay đầu chạy về hướng 3 giờ.

“Cố lên! Nhận diện đường đi, đối chiếu với những gì trong trí nhớ của cậu, có thể chúng ta sẽ tìm được lối thoát!”

Nam Cung cũng lo lắng không kém. Hắn thấy mắt Tào Tam Tuế vẫn mơ màng, thế là nghiến răng rút ra lưỡi dao nhọn và đâm mạnh vào bụng mình.

Ngay sau đó, một luồng ánh sáng trị liệu đậm đặc tuôn trào, chiếu xuống đỉnh đầu Tào Tam Tuế, khiến hắn lập tức tỉnh táo lại từ trạng thái hỗn loạn.

Hắn nhìn ánh mắt đầy kỳ vọng của Nam Cung, gật mạnh đầu:

“Được! Tôi sẽ nhớ lại!”

Thế nhưng ngay đúng lúc này, Trình Thực bất ngờ hét lớn:

"Sai rồi, đây là lần thứ sáu! Hướng 11 giờ, nhanh lên, Trần Trùng, đổi hướng!"

Trần Trùng di chuyển rất nhanh, đã bỏ xa Hạ Uyển ở phía sau. Hắn kinh ngạc quay đầu lại, còn chưa kịp hỏi gì thì đã thấy Hạ Uyển rất nghe lời, lập tức chuyển hướng lao về phía 11 giờ.

Tào Tam Tuế cũng sửng sốt đến không nói nên lời. Hắn hoàn toàn không hiểu sao Trình Thực biết hiện tại là lần thứ sáu.

Làm thế nào mà một tín đồ của Sinh Dục có thể giữ được sự tỉnh táo trong mê cung thời gian?

Thật ra là không thể.

Nói cho cùng, Trình Thực cũng chỉ là một người chơi. Thứ không bị ảnh hưởng bởi mê cung thời gian không phải là hắn, mà là viên xúc xắc trong tay hắn.

Trần Trùng cúi đầu nhìn Tào Tam Tuế vẫn ngây người, sắc mặt trầm xuống, đáp lại:

"Chết tiệt, nghe lời cậu!"

Hắn không do dự, hoặc nói đúng hơn là không có lý do để do dự. Trong nhận thức của Trần Trùng, từ khoảnh khắc Trình Thực bắt đầu tiếp nhận việc chỉ huy, chắc chắn hắn đã có ý tưởng để phá vỡ cục diện này.

Dù gì thì người ta cũng có 2000 điểm.

Mà với 2000 điểm, hẳn không thể là một kẻ vô dụng.

Thực ra Trình Thực cũng không chắc liệu hướng 11 giờ có thể dẫn ra ngoài hay không, nhưng hắn biết họ đã thử qua hết những hướng khác và đều vô ích.

Hắn vuốt nhẹ từng mặt của viên xúc xắc trong tay, rồi lặng lẽ lật xúc xắc về phía 6 giờ.

Đã 6 lần rồi, đây là lần thứ 6.

Nếu còn phải đếm tiếp thì không chỉ đơn giản là xoay mặt theo chiều dọc nữa...

Hạ Uyển cõng Trình Thực chạy như bay, dưới tác dụng của trị liệu liên tục và thiên phú của thợ săn, đôi chân dài của cô mở rộng, vượt qua biển lửa như đang đi trên mặt đất bằng phẳng.

Nhưng vẻ mặt nặng nề của cô nói rõ cho Trình Thực một chuyện: cô không mấy lạc quan về con đường này.

"Trình Thực, anh chắc chắn là hướng này chứ?"

Trình Thực thành thật lắc đầu:

"Không chắc chắn."

"Vậy anh..."

Trình Thực nở một nụ cười rạng rỡ:

"Đây là sự lựa chọn của vận mệnh!"

Hạ Uyển trợn to mắt, đôi con ngươi co lại. Khi cô vừa định hỏi gì đó thì một mảnh thiên thạch cháy rực bắn ra những tia lửa đã giáng xuống từ trên trời.

"Ầm…"

"..."

Trình Thực nhắm mắt lại, siết chặt viên xúc xắc trong tay, chửi thề:

"Mẹ nó."

"...Thời gian...Quay ngược!"

Mọi người lại quay trở lại điểm xuất phát, vẫn là cảnh tượng quen thuộc ấy, Trần Trùng không chút do dự lao về hướng 1 giờ.

Tào Tam Tuế vẫn mơ màng, Nam Cung vẫn căng thẳng, Tống Á Văn vẫn dẫn đầu.

Chỉ có Trình Thực, nhìn chằm chằm vào mặt 6 của con xúc xắc, im lặng không nói gì.

Không thể thoát được. Họ đều đã thử cả 6 hướng, nhưng không có lối thoát.

Trong lòng hắn bỗng cảm thấy khó chịu, nhưng tay vẫn không dừng lại, ngón cái khẽ bật viên xúc xắc lên cao, rồi nhanh chóng duỗi tay bắt lấy khi nó rơi xuống.

Hạ Uyển để ý đến động tác của Trình Thực khi hắn ở phía sau, cô vừa bước vội về phía trước vừa nghiêm túc hỏi:

"Có chuyện gì sao?"

Trình Thực mở lòng bàn tay ra, nhìn thấy viên xúc xắc với mặt 1 hướng lên, hắn thở dài một hơi như đã chấp nhận số phận.

"Chúng ta đã thất bại 6 lần rồi, nhưng chỉ dẫn của vận mệnh vẫn là hướng 1 giờ."

Hạ Uyển chợt cảm thấy rối bời, cô không biết nên buồn vì đã thất bại liên tiếp 6 lần hay vui mừng vì cái gọi là "chỉ dẫn của vận mệnh" mà Trình Thực nói.

"Vậy có nghĩa là, hướng 1 giờ là đúng sao?"

Có vẻ cô đã bắt đầu tin tưởng Trình Thực mà không cần lý do.

Trình Thực mím môi, lẩm bẩm câu chửi thề:

"Nhưng tôi luôn có cảm giác...Vận mệnh đúng là một con đ**!"

Hạ Uyển trợn tròn mắt, quay lại nhìn Trình Thực bằng ánh mắt không thể tin nổi.

Câu nói này, trước khi các vị Thần giáng lâm thì chắc chắn không có vấn đề gì, nhưng sau khi các vị Thần xuất hiện...

Nói thế nào nhỉ, có một vị thần, tên của Ngài là Vận Mệnh.

“Kệ mẹ nó đi, tin vào số phận còn không bằng tin tôi là Tần Thủy Hoàng! Hạ Uyển, quay lại, 7 giờ!”

Trình Thực quyết định đi ngược lại với chỉ dẫn của vận mệnh.

Bạn đang đọc Chư Thần Ngu Hí của Nhất Nguyệt Cửu Thập Thu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 26

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.