Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mỗi Người Đều Có Sở Thích Riêng 1

Phiên bản Dịch · 1020 chữ

“Ừm, được.”

“Tiền bối nói thế nào thì chúng ta làm như thế.”

“Tôi không có ý kiến gì cả.”

Mọi người nhanh chóng tản ra, Trình Thực lại 1 mình đi xuyên qua khán đài. Hắn cau mày, không đi về hướng khu vực bản thân được phân mà giống như hắn đang tìm mục tiêu nào đó vậy, cúi đầu đi xuyên qua hàng người. Hắn đang tìm “nhóm người lùn giả nữ người thú”. Những lời tổng kết của Phương Thi Tình đã nhắc nhở hắn, nếu như 1 người chưa từng tiếp xúc với "nhóm người lùn giả nữ người thú” kia thì làm sao có thể biết được quá trình nhóm người lùn đó làm thế nào để chui vào lớp da kia được. Chính vì thế nên ký ức bản thể của màn này nhất định đã từng gặp “nhóm người lùn giả nữ người thú” kia, thậm chí hắn còn biết rằng cô ta không phải là “một con người”. Ai sẽ gặp đối phương khi biết rõ đối phương không phải là người làm 1 công việc đàng hoàng cơ chứ? Trình Thực thề, với bộ não của một người bình thường như hắn thì hắn thật sự không nghĩ ra nổi. Nhưng nghĩ không ra không có nghĩa là hắn không tìm ra được. Thế nên hắn bắt đầu đi tìm kiếm dấu vết của nữ người thú. Đoàn xiếc cứ người đến người đi, cũng không theo trật tự gì cả, nhất ở khu vực giữa khán đài bình thường này, đủ các loại âm thanh gào thét hô hào, không có khác biệt lắm so với lúc ở trong quán rượu, vậy nên cũng không có ai chú ý tới hành động của hắn. Không bao lâu sau, Trình Thực liền phát hiện ra mục tiêu mà hắn muốn tìm kiếm, chính là “Người lùn thú nữ” kia. Lúc này "cô ta” đang vặn vẹo làm nũng trong lòng một khán giả. Đúng là vặn vẹo theo đúng nghĩa đen vật lí của nó luôn. Trình Thực nhìn mà trợn mắt há mồm, hắn rất muốn tới gần để quan sát xem rốt cuộc họ đang làm gì, nhưng sau đó hắn nhanh chóng nhìn thấy 1 người quen làm cho hắn cảm thấy rất bất ngờ đang ở xung quanh nữ người thú- Jorque. Đó là 1 tên ranh ma làm nghề đánh xe ngựa của nhà công tước được người trong quán rượu kể, hắn ta đột nhiên trở nên giàu có trong 1 đêm rồi sau đó ngủ với nữ người thú. Khóe môi Trình Thực nhếch lên, hắn cảm thấy hắn đoán đúng rồi.

"Quả nhiên, tìm thấy rồi.”

Lúc này Jorque đang đội 1 chiếc mũ rơm che kín tầm mắt, đôi mắt dưới vành mũ không ngừng liếc trái liếc phải giữa 2 điểm mục tiêu. Thứ nhất là hướng sân khấu, còn nơi còn lại chính là chỗ mà nữ thú nhân đang ở. Thực ra không chỉ mỗi mình hắn ta mà tất cả những người đang xem xiếc xung quanh đều vô thức liếc về phía kia, nhưng mà động tác của nữ thú nhân không quá lộ liễu, tiếng động tạo ra cũng không lớn, thành ra cũng không thu hút sự chú ý lắm. Nhưng mà những khán giả khác đều ngắm ngực, chân, mông của nữ thú nhân, chỉ có mỗi Jorque là ánh mắt luôn nhìn thẳng vào mặt “cô ta”, sự thâm tình trong ánh mắt như muốn tràn ra ngoài vậy.

“...”

Anh này, anh có thể nói cho tôi nghe thử xem tại sao anh lại nhìn trúng 5 cái người lùn đi diễn “múa lân” này vậy? Trình Thực quan sát hắn ta hồi lâu, sự nghi hoặc trong lòng hắn cũng càng ngày càng lớn, tới cuối cùng hắn không nhịn được mà giả bộ thành 1 người bình thường, tới gần Jorque rồi tỏ vẻ như vô tình thở dài nói:

“Vì sao lại chỉ có nữ thú nhân ra phục vụ vậy, có thể mở rộng phạm vi phục vụ về mặt tính cách hơn chút cũng được mà.”

Lời vừa dứt, xung quanh lập tức vang lên những tiếng rì rầm đồng tình.

Jorque quay đầu lại, vẻ mặt ngạc nhiên xen lẫn vui mừng như thể hắn vừa tìm được tri kỷ.

Thế nhưng, chỉ trong khoảnh khắc, ánh mắt hắn lập tức trở nên sắc lạnh, ánh mắt nhìn Trình Thực như đang nhìn tình địch.

"Hừm..."

Rõ ràng người tên Jorque này có không ít câu chuyện thú vị.

Rốt cuộc, phải là một cuộc gặp gỡ thế nào mới có thể tạo ra một câu chuyện… Hay một tai nạn?

Thực ra, Trình Thực không muốn tiếp tục đào sâu thêm. Hắn cảm thấy mình đã tìm được đáp án cho câu đố này.

Tất nhiên, đáp án có chính xác hay không thì vẫn cần phải xác nhận lại.

Nghĩ vậy, hắn quyết đoán đứng dậy, bước tới chỗ Bách Linh đang đứng.

"Cuối cùng tiền bối cũng chịu quan tâm đến tôi rồi à?"

"Đừng đùa nữa, giúp tôi một việc nhỏ này."

Trình Thực còn đang nghĩ cách làm thế nào để nhờ cô thử tiếp cận Jorque mà không làm lộ thân phận, nhưng hắn vừa mở lời, Bách Linh đã mỉm cười gật đầu:

"Được thôi! Muốn tôi làm gì đây?"

"?"

Trình Thực sững người.

"Cô không sợ tôi chơi xỏ cô à?"

"Vậy thì chứng tỏ trên người tiểu nữ vẫn có thứ đáng để tiền bối để mắt tới, không phải sao?"

Quả nhiên, sống đến giờ phút này, bất kể điểm cao hay thấp, chẳng có ai là kẻ ngốc cả.

Nhưng thôi, vậy cũng đỡ phiền.

Trình Thực gật đầu, chỉ về phía Jorque rồi nói:

"Cô đi thử người đàn ông đó đi."

"Tiền bối muốn thử kiểu nào? Thử văn hay thử võ?"

Trình Thực trố mắt ngạc nhiên, hơi bối rối nói:

"Cái này còn có phân loại nữa hả?"

Bạn đang đọc Chư Thần Ngu Hí của Nhất Nguyệt Cửu Thập Thu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.