Ta Thật Sự *** Không Có Nhòm Trộm Gái Tắm! Thề luôn!
"Nói, mày tại sao lại nhòm lén mấy em gái tắm?"
"Oan uổng quá huynh đài ơi, em vừa tỉnh dậy thì..."
"Chu Thanh, mày đang ở Giới Luật Đường, nói năng cho cẩn thận. Khai mau!"
"Em thề là em không biết gì hết! Tối qua uống say bí tỉ, em lăn ra ngủ ở cục đá bên bờ suối, vừa mở mắt đã thấy các chị đang… cởi đồ."
"Ý mày là mười tám em gái xinh tươi, không ai thấy mày?"
"Chắc… chắc vậy á?"
"Cái suối nước nóng bé bằng cái bàn tay, mày nằm chềnh ềnh ngay cạnh, mà mười tám cặp mắt đều coi mày như không khí?"
"Ừm thì… em nghĩ chắc tại mấy chị ấy coi em không ra gì… Ý em là… coi em không ra đàn ông ấy!"
"Chém! Mày nghĩ tụi tao tin à?"
"Bỏ qua chuyện tin hay không đi, ông mà là em, ông có dám nằm phè ra đấy mà nhìn không?"
"Cái này… nghe không thuận tai cho lắm nhỉ? Biết đâu mày gan to, muốn nhìn cho rõ thì sao?"
"Ái chà chà, mấy ông có tầm nhìn rồi đấy! Em là Chu Thanh, đệ tử hạch tâm của Tiểu Linh Phong, mắt mũi tinh tường khỏi phải bàn! Hơn nữa rõ ràng là em hét lên trước, sao lại bắt em?"
"Thế tại sao đến khi mấy em ấy cởi gần hết rồi mày mới la lên?"
"Em đã bảo là em đang ngủ mà!!!"
...
Bên ngoài Giới Luật Đường, mười tám cô gái khóc lóc thảm thiết, rách tả tơi. Mấy anh zai áo đen nhân viên Giới Luật Đường vừa dỗ dành vừa tra hỏi:
"Cái suối nước nóng đấy bình thường vắng hoe, tự dưng hôm nay các cô rủ nhau đi chi vậy?"
"Không ai phát hiện có người theo dõi à?"
"Ai phát hiện ra hắn ta đầu tiên?"
…
Vút!
Một luồng đao khí xé gió, hóa thành một anh chàng mặt tròn, mắt hí, body cuồn cuộn. Anh chàng lo lắng, đáp xuống đất cái xoạch, liếc qua mấy cô gái rồi hừ lạnh:
"Mấy cô em này mà cũng đáng để sư đệ ta thèm nhòm? Đùa à!"
Nói xong, mặc kệ mấy cô gái đang hóa đá, anh ta xông thẳng vào Giới Luật Đường.
Chẳng bao lâu sau, hắn ta vênh váo đi ra, mắt thâm quầng, mũi chảy máu, mặt mày hớn hở, dắt theo Chu Thanh.
Chu Thanh nhìn anh ta, hít một hơi dài:
"Sư huynh ba, ông chơi dại rồi còn gì? Em sắp tự minh oan xong rồi, ông hùng hùng hổ hổ xông vào nói là thằng nào láo toét dám bắt người, mấy vị Đường chủ làm sao mà không nổi đóa?"
Diêm Tiểu Hổ ngượng ngùng gãi mũi, đau đến nhăn nhó. Đôi mắt híp vốn đã nhỏ nay sưng vù chỉ còn một đường chỉ.
"Thì tại ta nóng ruột quá quên béng mất!"
Thái Thanh Môn mười ba Phong, đệ tử chia làm ngoại môn, nội môn, chân truyền và hạch tâm. Chỉ có đệ tử hạch tâm mới được bái trực tiếp dưới trướng các Phong chủ. Nếu bọn họ phạm lỗi, sẽ do ba vị Đường chủ của Giới Luật Đường cùng xét xử.
"Nói thật đi, mày có nhòm không?" Diêm Tiểu Hổ cố trợn mắt nhìn quanh, mấy cô gái lúc nãy giờ đã biến đâu mất tiêu.
"Em thề là không! Nếu có nhòm, em đã gọi ông cùng xem rồi, còn hơn nữa, tối qua hai đứa mình cùng nhau uống rượu ở đấy phải không? Cái suối đấy còn do ông đào lúc say nữa mà, ông quên rồi à?"
Diêm Tiểu Hổ ngẩn người nhìn nước bùn đen kẹt dưới móng tay.
"Hèn gì trưa nay ngón tay tao cứ nhức nhối. Nghe mày nói hình như cũng đúng. Mà khoan, tao nhớ mày đã đi rồi mà, sao còn ngủ ở đấy?"
Chu Thanh bực bội: "Rượu vào lời ra, ông cũng biết tửu lượng em cùi bắp mà. Ông chuốc em say rồi phủi mông bỏ đi, giờ ra nông nỗi này!"
Diêm Tiểu Hổ hối lỗi, rối rít xin lỗi.
Chu Thanh giả vờ giận dỗi, nhưng trong lòng lại mừng rơn khi bảng thông tin hiện lên trước mắt hắn.
【 Tên: Chu Thanh 】
【 Tuổi: 19 】
【 Tu vi: Luyện Khí tầng 7 】
【 Công pháp: Thái Thanh Huyền Khí Quyết 】
【 Kỹ năng thiên phú: Giảm Tồn Tại Cảm 】
【 Cấp độ: LV1 (36/100) 】
【 Mảnh vỡ kỹ năng: 1/3 (chưa thể tổng hợp) 】
Nhìn mảnh vỡ kỹ năng mới toanh, Chu Thanh mừng rơn. Giảm Tồn Tại Cảm, skill bá đạo hết chỗ nói!
Thử tưởng tượng xem, giữa đám đông, người người nhà nhà đều lờ mày đi, coi mày như không khí. Lúc đấy tha hồ mà nghe lỏm, nhìn trộm… thiên đường hạ giới là đây chứ đâu!
Như vụ này chẳng hạn, bao nhiêu cô gái xinh tươi mà chẳng ai thấy hắn, còn hơn cả Ẩn Thân Phù nữa.
"Giảm Tồn Tại Cảm LV1 chỉ có tác dụng với Luyện Khí kỳ thôi, xác suất bị lờ cũng chỉ có 30%, còn 70% là bị phát hiện. Hôm nay may mắn vãi chưởng, được mấy chị coi như không khí hết."
Chu Thanh thầm nghĩ, rồi lại nhìn vào bảng thông tin.
Còn thiếu 64 điểm nữa là lên LV2, lúc đấy có khi Trúc Cơ kỳ cũng không thấy hắn đâu chừng.
Mà muốn kiếm điểm, cũng dễ thôi, cứ chui vào mấy chỗ nguy hiểm, đông người, càng ít bị để ý thì điểm càng cao.
Như tối qua chẳng hạn, đêm thanh vắng, cảnh đẹp như tranh.
Nghe tiếng ting ting của điểm cộng, hắn nào nỡ bỏ dở giữa chừng.
Mắt thấy chỉ còn hai món đồ nữa là… à mà thôi. Hắn định chuồn êm thì… trượt chân té chỏng gọng.
Tất cả ánh mắt đổ dồn về phía hắn.
Lúc đấy hắn chỉ muốn độn thổ.
Bất đắc dĩ, đành phải chơi bài “Các cô dám sàm sỡ tôi sao?”, hô lên một tiếng “Phi lễ!” cho oách.
Ai ngờ trong lúc hoảng loạn, hắn lại nhặt được một mảnh vỡ kỹ năng mới.
Một cái Giảm Tồn Tại Cảm đã bá cháy bọ chét rồi, Chu Thanh hóng hớt muốn xem nếu đủ ba mảnh ghép lại, nó sẽ thành cái quái gì nữa.
...
Chu Thanh và Diêm Tiểu Hổ vai kề vai, hí hửng trở về Tiểu Linh Phong. Từ xa đã thấy một người trung niên chắp tay sau lưng, mặt hầm hầm.
Hai người mặt mày tái mét, vội vàng chạy đến, đồng loạt quỳ xuống:
"Sư phụ, tụi con sai rồi!"
Phong chủ Tiểu Linh Phong – Mạc Hành Giản hừ lạnh:
"Giỏi lắm! Đệ tử hạch tâm mà đi nhòm gái tắm, được voi đòi tiên à?"
Chưa kịp để Chu Thanh lên tiếng, Diêm Tiểu Hổ đã nhanh nhảu:
"Sư phụ, lần này ông hiểu lầm sư đệ con rồi! Giới Luật Đường đã điều tra rõ ràng, mấy ẻm mù mắt không thấy sư đệ con ngủ bên suối. Con lại nghĩ, mấy ẻm cố tình dàn cảnh gài bẫy lão tứ!"
"Tại sao?"
"Còn tại sao nữa? Mấy ẻm là đệ tử ngoại môn, muốn trèo cao á!" Diêm Tiểu Hổ vỗ đùi cái đét.
Mạc Hành Giản trừng mắt: "Mày im cho tao nhờ! Lão tứ gây họa là do mày xúi bậy!"
Diêm Tiểu Hổ ấm ức, đứng phắt dậy phân trần: "Liên quan gì đến con? À, vụ đó hả? Thì đúng là con có xúi lão tứ đi thật, nhưng con có ngờ đâu mấy bà cô già đó lại đi tắm…!"
Chu Thanh vội vàng kéo Diêm Tiểu Hổ xuống, rối rít thanh minh: "Sư phụ, con biết lỗi rồi, nhưng con không phải cố ý nhòm…!"
Mạc Hành Giản xua tay: "Thôi thôi, chuyện này đến đây chấm dứt. Nói thêm nữa chắc lão ba đấm tao mất!" Ông liếc xéo Diêm Tiểu Hổ đang nắm chặt tay.
Diêm Tiểu Hổ uất nghẹn. Từ sau vụ đánh cược hôm nọ, sư phụ cứ đem chuyện đấy ra châm chọc hắn.
Mấy bà cô già… À không, mấy vị Thái Thượng Trưởng Lão đó, chắc chắn là cố tình!
Thi thoảng hắn vẫn còn gặp ác mộng về làn da nhăn nheo, chảy xệ của họ, ám ảnh kinh hoàng!
"Đệ tử không dám!" Diêm Tiểu Hổ nghiến răng quỳ xuống.
Mạc Hành Giản thấy Diêm Tiểu Hổ ấm ức, như chợt nhớ ra điều gì, khóe miệng nhếch lên. Nhưng rồi lại nhanh chóng trở lại vẻ mặt lạnh lùng, nhìn Chu Thanh, giọng ôn tồn:
"Dù sao, đã lỡ thấy gì không nên thấy thì phải chịu trách nhiệm. Con gái người ta quý giá lắm, đừng để sau này người ta nói Tiểu Linh Phong chúng ta ỷ thế hiếp người, hiểu chưa?"
Chu Thanh gật đầu: "Sư phụ dạy phải, con hiểu rồi ạ."
Mạc Hành Giản lại nhìn Chu Thanh từ trên xuống dưới: "Có bị thương ở đâu không?"
Chu Thanh lắc đầu, biết cửa ải đã qua. Sư phụ hắn tuy miệng lưỡi đanh đá nhưng lòng dạ lại rất mềm mỏng.
Mạc Hành Giản ngạc nhiên: "Mấy cô đó không ai cào cấu gì mày à? Tao nghe nói có mấy ẻm Luyện Khí tầng 9 đấy!"
Chu Thanh: "..."
Khoan, sao sư phụ có vẻ… tiếc nuối vậy?
Con về lành lặn không tốt à?
Hay là ngày xưa ông cũng từng đi nhòm rồi bị… cào cho te tua nên giờ thấy con không sao thì gato?
Thấy ánh mắt dò xét của Chu Thanh, Mạc Hành Giản ho khan: "Được rồi, đứng dậy hết đi. Vừa hay theo ta đến chỗ Chưởng giáo sư bá một chuyến."
Nói đoạn, ông phẩy tay, hai chiếc hộp ngọc bằng Tử Tinh thạch xuất hiện, trên nắp hộp có buộc một dải ruy băng vàng kim thắt hình Như Ý.
Hai người tò mò nhận lấy hộp ngọc, đứng dậy.
Diêm Tiểu Hổ nhanh chóng quên béng chuyện vừa rồi, mắt híp tò mò: "Sư phụ, mình đi tặng quà cho sư bá à?"
Chu Thanh thì lắc lắc chiếc hộp, cạch cạch, không biết bên trong chứa gì.
Mạc Hành Giản vuốt râu, nói: "Chưởng giáo sư bá của các con mới thu nhận một đồ đệ, hôm nay chính thức ra mắt. Lão đại bế quan, Nhị sư tỷ ra ngoài rồi, chỉ còn cách dẫn các con đi thôi, để sau này khỏi có va chạm gì."
Hai người cuối cùng cũng hiểu chuyện.
"Nam hay nữ vậy sư phụ?"
"Hình như là nữ."
"Vậy là mình có sư muội rồi, còn chờ gì nữa sư phụ, đi thôi!!!"
Chu Thanh trong lòng cũng rộn ràng. Loại trường hợp này chính là dịp may để kiếm điểm giảm tồn tại.
Đăng bởi | Thang1119 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 2 |