Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cmn! Cái Thằng Nhỏ Này Ngưu Bò Vãi Lìn!!

Phiên bản Dịch · 1381 chữ

Năm huynh đệ rúm ró ở góc tường sau vườn, hóng chuyện như mấy bà tám.

"Ê, mày nói có khi nào là thật hơm?"

"Tao biết cmn nào được! Nhưng mà nhìn hai mẹ con nhà nó cứ sao sao ý."

"Tâm lý cmn thôi. Sư phụ có nói bóng gió dò hỏi rồi, bà Huyền U này có chồng con gì đâu. Ông Tư Không Diễm bám dai như đỉa đói mà vẫn chưa tóm được cổ."

"Ủa? Có chồng mà nói xạo là chưa có hửm? Cái này khó nói lắm à nhe."

"Thế sư phụ hỏi con Dao Dao, nó nói gì?"

"Con bé bảo từ lúc biết ị đái đã lang bạt kỳ hồ, cha mẹ là ai đíu biết luôn, nghe mà tội vl."

"Tao vẫn thắc mắc, con Dao Dao tâm sự với bà kia thì thôi đi, lôi thằng mặt l-n kia ra làm đéo gì? Mời nó ăn sáng hử? Mấy món ngon bổ cmn thận đấy, tụi mình có thèm được ăn đâu. Cay vl!"

"Đúng rồi! Lúc con bé nhờ mày gọi thằng Chu Thanh nó nói sao?"

"Con bé bảo…”

“Nó ăn như lợn ý! Nhìn mà tức á!!" Thằng nào đó gào lên, cắt ngang lời kể của thằng sư huynh.

...

Lúc này, Chu Thanh đang tận hưởng tiệc buffet sáng. Nào ngờ lại gặp vận may, được chén đồ ăn tiên gia sớm thế này. Cũng phải thôi, được bà tông chủ đích thân tiếp đãi mà!

So với đồ ăn của Dao Dao hôm qua, bữa nay linh khí ngập cmn tràn. Phải tranh thủ nạp năng lượng mới được.

Đáng tiếc, hai mẹ con người ta ăn vài miếng rồi dừng đũa. Kêu là giữ dáng! Thật là… phí của giời!

Thế là Dao Dao với bộ mặt “ngây thơ vô (số) tội”, gợi ý mời Chu Thanh “giải quyết nốt”.

Giải quyết nốt!?!?!

Một phần trong Chu Thanh nhảy cẫng lên vì sung sướng. Cơ mà vẫn thấy hơi quê quê. Này có khác gì xử lý đồ thừa đâu trời??

May mà mấy đĩa đồ ăn hầu như chưa động đũa, vậy nên cũng chẳng phải ăn đồ thừa của ai! Chu Thanh tự an ủi.

“Bà tông chủ nhìn trẻ vl ra! Ai ngờ lại dễ gần như vậy chứ.” Chu Thanh cảm thán, ban đầu cứ tưởng bà ta già khú đế rồi.

Còn con Dao Dao thì thân cmn thiện hết sức. Mới gặp hôm qua mà nay ríu rít với bà Huyền U như chim sổ lồng, không chút e dè. Thân vl!

"Chị ơi! Em biết bí quyết trẻ mãi không già nè! Công thức cổ xưa cmnr! Đảm bảo độc nhất vô nhị!" Dao Dao cười khẩy.

Bà Huyền U mắt sáng như đèn pha: "Nói mau!"

Dao Dao hắng giọng: "Chắc chị cũng nghe danh đan Trú Nhan rồi hén? Công thức này là nguồn gốc của nó luôn đó! Nguyên liệu thì hơi hiếm thôi… Ví dụ như Bùn Mặc Bảo ý! Cái này hình thành từ cây cổ thụ ngàn năm mục rữa, nằm sâu dưới đất cỡ 10 mét, càng sâu càng tốt…"

Hai mẹ con thao thao bất tuyệt về chuyện làm đẹp. Chu Thanh thấy lạc lõng vl, lại còn chán ngắt nữa. Chẳng hiểu cmn gì hết!

Thôi dẹp! Chu Thanh lặng lẽ đứng dậy chuồn êm.

Đi được hai bước, thấy hơi áy náy, nên quay lại bê nốt mấy cái đĩa. Ai lại để người ta dọn dẹp chứ? Mất cmn lịch sự.

"Tưởng nó đến ăn sáng thật hả? Ngây thơ vl." Vừa ra khỏi vườn hoa, cũng chả thấy ai gọi, Chu Thanh đắc ý cười thầm. Mấy món này mà ngày nào cũng được ăn thì…hú hồn!

Bỗng thấy sống lưng lành lạnh. Quay đầu lại thấy năm cái đầu lắc lư trên tường, mặt mũi ai cũng như đưa đám. Cmn…

Nghĩ thế nào lại lê bước đến chào: "Chào mấy sư huynh!"

Năm thằng nhảy phốc xuống. Vây quanh Chu Thanh, mặt mày dữ tợn, tay nắm chặt. Bốp bốp!! Chu Thanh toát cmn mồ hôi.

【Điểm Tâm Giám +5】

Chữ trên đầu Lý Đạo Huyền từ 【Thuốc Cao Da Chó – Côn S.ắc】 nhanh chóng đổi thành 【Mặt Dày Vãi Lìn – Côn S.ắc】.

Chu Thanh cười trừ.

"Ăn ngon không?" Lý Đạo Huyền ghen tỵ đến đỏ mắt.

Chu Thanh gật đầu lia lịa: "Ngon bá cháy! Cơ mà gạo hơi dở, bánh bao hơi dính. Nhân bánh ngon vl! Chắc thịt đùi Thỏ Linh Bạch rồi. Còn cả…"

"Câm mồm!" Lý Đạo Huyền rống lên, mắt long lên sòng sọc.

Đời chưa thấy đứa nào mặt dày vô sỉ đến vậy! Được voi đòi Hai Bà Trưng, ăn ngon còn lắm mồm!

"Nói chuyện gì vậy?" Hà Hàn, thằng thứ hai, hỏi.

Chu Thanh gãi đầu: "Tôi chỉ lo ăn thôi, đâu có nói gì đâu! Với lại họ toàn nói chuyện con gái, làm sao chen vào được? À đúng rồi Hà sư huynh! Mai có gì không? Tôi tự đến chờ được rồi, khỏi làm phiền sư huynh ra đón!"

"Biến!"

Cả đám mặt mày hầm hầm. Chu Thanh cắm đầu chạy thẳng xuống núi, sợ bị chúng nó túm lại cho ăn hành.

...

Xuống đến Viêm Long Thành, Chu Thanh vừa đi vừa xỉa răng. Hôm nay hàng quán cũng như hôm qua thôi, toàn đồ linh tinh.

Đột nhiên, bảng cá nhân hiện lên:

【Tên: Chu Thanh】

【Tuổi: 19】

【Tu vi: Trúc Cơ trung kỳ】

【Công pháp: Thái Thanh Huyền Khí Quyết】

【Kĩ năng: Tâm Giám Chi Thị – LV2 (31/200)

Giảm xuống Tồn Tại Cảm – LV2 (51/100)】

【Mảnh vỡ kỹ năng: 1/3 (Không thể nhận)】

Gần đây cày điểm Tâm Giám hơi bị ngon lành cành đào. Nhưng mà điểm Xem Nhẹ lại chẳng nhúc nhích cmn gì cả! Chắc phải tìm cách cày mới được!

Đi loanh quanh một hồi, cuối cùng Chu Thanh cũng thấy quầy hàng của sư huynh thứ ba.

"Ái chà chà! No nê cái bụng rồi mới nhớ đến anh ba mày hả?" Vừa thấy Chu Thanh, Diêm Tiểu Hổ đã xỉa xói.

Chu Thanh cười hề hề. Biết ngay thằng này không bỏ mặc mình mà.

"Tại em bị ép thôi mà! Chiều nay dọn hàng, em mời anh đi nhậu!" Chu Thanh vỗ ngực nói.

Diêm Tiểu Hổ sáng mắt lên: "Mày nói rồi nhé! Ngọc Thiện Đường đấy!"

"Anh ơi! Nơi đó mắc quá! Em cháy túi rồi! Em thấy Trân Tu Các được lắm! Vào đó nhé?" Chu Thanh chỉ tay về phía một cửa hàng.

Diêm Tiểu Hổ nhún vai: "Thôi được, tha cho mày lần này! Kể mau! Con Huyền U kia gọi mày đến làm chi?"

"Em cũng chả biết! Nói vài câu thôi à." Chu Thanh đáp.

Diêm Tiểu Hổ tò mò: "Nói gì?"

Chu Thanh cố nhớ lại.

"Tới???"

"Đến!!!"

"Tới?"

"Đến!"

"Tới nữa không?"

"Không tới?"

"Tới nữa đi!"

"Vậy tới!"

Diêm Tiểu Hổ đực mặt ra. Chuyện cmn gì vậy??

【Điểm Tâm Giám +9】

Chữ trên đầu Diêm Tiểu Hổ từ 【Sư Đệ S.ắc, Liều】 thành 【Sư Đệ Bố Già vl】

Chu Thanh gãi đầu. Hình như chỉ nói thế thôi mà. Lúc mới đến chào hỏi, bà Huyền U chỉ vào mâm cơm hỏi “Tới?”

Chưa ăn sáng, thấy Dao Dao nháy mắt, Chu Thanh cứ thế mà xơi thôi. Lúc đầu cũng hơi ngại. Nhưng ăn thấy ngon quá, hết cmn cả ngại!

Lúc sau hơi no rồi, bà kia lại mời ăn tiếp, thấy người ta cũng chả buồn ăn, nên “đánh chén” hết veo cho khỏi phí. Dao Dao cười tươi như hoa, ý bảo “cứ chén đi”!

Tuy chỉ vài ba câu, ý nghĩa thì…Chu Thanh hiểu! Cái mác tông chủ Thanh Vũ tiên tông, sao có thể nhiều lời được? Ngắn gọn súc tích cmnr!

Bỗng Diêm Tiểu Hổ vỗ vai Chu Thanh, mặt mày sùng bái: "Từ nay trở đi, mày là đại ca của tao! Leo lên được cành cao Thanh Vũ tiên tông, sư phụ mày cũng phải gọi mày bằng bố…"

BỐP!!!

Chưa kịp nói hết câu, Diêm Tiểu Hổ đã ăn nguyên bàn tay vào ót.

Bạn đang đọc Chưởng Môn Sư Bá Mới Thu Cái Nữ Đồ Đệ (Bản dịch nông dân mắt toét) của Tam Hành Đích Thư Yêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thang1119
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.