Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

CÁI KHỈ! TA BẮT ĐƯỢC CÁ VIP PRO MAX!

Phiên bản Dịch · 1765 chữ

Mặt hồ lấp lánh như dát bạc, tự dưng cái cmn gì nổi lên lớp băng mỏng như tờ giấy A4. Bỗng nhiên, cần câu của Chu Thanh rung tưng tưng như điện giật, báo hiệu có cá cmnr!

Phản xạ nhanh hơn Usain Bolt, Chu Thanh chụp lấy cần câu, xoạc chân ra như vận động viên Olympic chuẩn bị xuất phát. Tim đập thình thịch như trống trận, nhưng mặt mũi vẫn giữ vẻ mặt chuyên nghiệp "thả thính level max".

Nhẹ nâng cần câu lên, dây câu cong vươn như cầu vồng bắc qua mặt hồ phẳng lặng. Thả nhẹ, thu dây từ từ điệu nghệ như đang chơi yo-yo, cảm giác cắn câu mạnh như lực hút Trái Đất truyền lên từ dưới nước. Lạnh cmn tổ ong!

Cần câu oằn oại như sắp gãy đến nơi, uốn lượn như cây gậy Trường Sơn đánh xuống.

"MÁ ƠI! CÁ TO cmnr!" Chu Thanh gào lên trong bụng, adrenalin tăng vạo như uống Redbull quá liều.

Một phát giật mạnh như Hercule giật cổ sư tử, con cá trắng lóa như vừa tắm trắng xong bắn lên khỏi mặt hồ, tung tóe nước tung tóe như đang quay phim slow-motion. Băng sương tỏa ra xung quanh như đang quay MV K-pop.

Trước mặt Chu Thanh là một con cá "hàng real" chính hiệu - Băng Phách U Lân Ngư, siêu phẩm cá hiếm có khó tìm, đúng chuẩn hàng tuyển để đi thi "Cá Vàng" quốc tế! Mịa nó! Ai ngờ câu cmn được ở cái xó chó ăn đá này chứ!

Nhanh như chớp, Chu Thanh ném con cá vào giỏ, giấu kĩ như đang cất vàng. Vung cần câu lần nữa, giả vờ nằm phè ra chill chill ngắm mây trời, nhưng trong lòng như pháo hoa nổ tung bùm bùm.

"Giàu to rồi đại gia ơi! Lần này giàu mẹ nó rồi!!!"

Len lén liếc con cá trong giỏ, trắng như Ngọc Trinh, vẩy như quạt giấy, lấp la lấp lánh đẹp xỉu ngang xỉu dọc, nhìn phê hơn ngắm gái xinh.

"Đẹp chói lòa con bà nó luôn!" Chu Thanh lẩm bẩm tự khen, mặt mày tươi rói như trúng số Vietlott.

Mấy thằng đệ tử "hạng ruồi" xa xa ngó ngó về phía này, thấy Chu Thanh nằm ườn ra lười nhác thì lắc đầu ngán ngẩm. Mấy thằng ngu, chúng mày biết cmn gì! Hú hú!

[Điểm khinh bỉ +1]

[Điểm khinh bỉ +1]

[Điểm khinh bỉ +1]

...

Tiếng ting ting dễ nghe vang lên như nhạc hiệu game lên level, khiến Chu Thanh càng khoái chí. Chưa kịp hết vui, cần câu lại rung lên lần nữa, mặt hồ lại đóng băng. Cái đệt! Chuyện cmn gì đang xảy ra?

"Chẳng lẽ hôm nay ông trời đổ xô vía tốt cho mình xài hết cmnr à?"

Chẳng quan tâm cmn gì nữa, Chu Thanh "nhấc nhẹ" một con Băng Phách U Lân Ngư thứ hai lên bờ, béo núc ních ngon như cục mỡ.

"Thánh địa câu cá mẹ nó đây rồi!" Chu Thanh sướng cmnr! Quay ngang quay dọc xem có cái bẫy gì không, nhưng chỉ thấy cây cỏ um um, cmn gì đặc biệt đâu! Chắc cái kĩ năng "tàng hình" nó bug rồi!

"Lão Tứ! Đang mò cái cmn gì đấy? Tao tìm mày nãy giờ!" Tiếng Tam sư huynh Diêm Tiểu Hổ vang lên từ xa, theo sau là hai thằng đệ tử khác đang buôn chuyện rôm rả, chắc đang "hóng hớt" coi ai câu được nhiều hơn.

Chu Thanh đứng thẳng người, cười hề hề: "Không có gì đâu, ngắm cảnh thôi. Tam sư huynh câu được bao nhiêu?"

Diêm Tiểu Hổ chìa cái giỏ rỗng toang như cái tô, mặt mũi xụi lơ như tàu lá chuối héo: "Con cá VIP này khó câu vl! Toàn hên xui! Mày chọn chỗ này có cái beep gì đặc biệt đâu. Trông như gà mờ chưa câu cá bao giờ."

Một thằng bên cạnh cười khổ: "Bọn tao chọn chỗ xịn thì sao? Chẳng câu được cmn gì cả! Thôi dẹp! Đi chỗ khác!"

Thằng còn lại cười hì hì: "Nghe nói sư muội Lộc Dao Dao chuẩn bị quà cho ae đó. Mong chờ vl! Bao năm rồi chưa được gái xinh tặng quà."

Diêm Tiểu Hổ xoa bụng ọt ọt, câu cả ngày đói lẹt mẹ nó rồi. Cả đám lết về phía bãi đất trống. Lửa trại đang cháy bập bùng, thơm phức mùi thịt nướng, đúng chuẩn party "quẩy banh nóc".

Chu Thanh lấm lét như thằng ăn trộm, liếc mắt khắp nơi. Nói thật, thằng chả muốn té cmnr, cái con Lộc Dao Dao kia có ý đồ mờ ám vl! Nhỡ may nó giở trò gì thì ăn cám! Mấy thằng sư huynh thì tu vi cao hơn, chắc chắn ghen ăn tức ở. Nhưng mà được mời đến rồi, lại câu được hai con cá xịn, giờ chuồn thẳng cẳng thì mất dạy vãi, lại mang tiếng chảnh chó nữa.

Lại quay sang hỏi ý kiến Tam sư huynh, ai dè thằng cha này còn khẩn trương hơn mình, mặt mũi tái mét như sắp ngất.

"Tam sư huynh, sao thế?" Chu Thanh thắc mắc.

Diêm Tiểu Hổ nuốt nước miếng ực một cái, khẽ nói: "Không biết sao, càng đến gần đống lửa này, tao càng thấy bất an. Linh cảm cmn gì đấy."

Nghe vậy, Chu Thanh cũng bắt đầu run.

"Tam sư huynh, đừng hù dọa em."

Diêm Tiểu Hổ nghiêm mặt nói: "Giác quan thứ sáu của anh rất chuẩn. Hay mình chuồn lẹ, dù sao chả câu được cmn gì."

Chưa kịp dứt lời, mặt hồ phẳng lặng lại nổi sóng, một luồng áp lực kinh khủng đè xuống như núi Thái Sơn, không khí đặc quánh lại như thạch, gió lạnh buốt thấu xương như vừa từ tủ đông bước ra.

Mọi người đang hoảng cmn hồn, thì một bóng người từ từ nổi lên khỏi mặt nước. Một bà lão lưng còng như tôm luộc, da nhăn nheo như vỏ cây khô, tóc rối bù như tổ chim, dính đầy rong rêu bùn bẩn. Mặc cái áo choàng rách tả tơi, tay xách một con cá to như cái thúng, đúng là con Băng Phách U Lân Ngư!

Diêm Tiểu Hổ mặt cắt không còn giọt máu, yết hầu giật giật như muốn nôn tại chỗ.

"Tham kiến Thái Thượng Trưởng Lão!" Đám đại sư huynh hốt hoảng quỳ lạy rạp xuống đất, run lẩy bẩy như cầy sấy.

Mấy thằng đệ tử khác cũng hối hả bắt chước.

"Cúi xuống! Cúi mẹ xuống! Đừng để bả thấy!" Diêm Tiểu Hổ gằn giọng, kéo Chu Thanh cúi rập xuống, mặt úp xuống đất.

Chu Thanh cũng hiểu chuyện, vùi mặt xuống đất ngay. Thằng Tam sư huynh linh nghiệm vl!

"Gặp chuyện đụng chuyện cmn gì vậy?!" - Trong lòng Chu Thanh gào thét khi nhớ lại cái sự kiện kinh hoàng lần trước, suýt "ăn đất" cùng cái tên sư huynh số nhọ của mình.

Diêm Tiểu Hổ đúng chuẩn số nhọ như thánh, cứ hễ leo lên cái cầu thang nhỏ xíu nối ra bờ ao đó là auto té lộn nhào như trái chuối chín, không ăn nguyên "bát" đất là không yên thân, thành ra Chu Thanh lúc đấy hồn vía lên mây cmnr, kéo cũng không được, lôi cũng không xong!

Cái "giác quan thứ 6" này thì nhạy vãi nồi, không tin thì quỳ xuống mà vái cái chắc!

Sau đó là một chuỗi sự kiện dở khóc dở cười với màn rượt đuổi trên bờ hồ đầy nhục nhã cùng Diêm Tiểu Hổ, cả hai vừa chạy vừa khúm núm như chuột thấy mèo, nấp nấp né né sau đám cây như chơi trốn tìm. May mà cuối cùng thoát được kiếp nạn, nếu không chắc tiêu đời cmnr.

Bà lão lướt trên mặt nước như phi thuyền siêu tốc, mỗi bước chân tạo ra gợn sóng loang rộng.

"Ta đã tu luyện thành công rồi ha ha ha!!! Có tí hơi quá tay xíu, làm tan nát cmn cả núi, tự dưng cái bùm ra cái hồ này, lại thành cái background xịn cmnr! Tuyệt cmn vời!" Giọng bả oang oang như cái loa phường, vang vọng trong đầu mọi người.

Giờ thì mọi người hiểu tại sao lại có cái hồ ở đây cmnr. Bả tự nổ ra đó!

"Nghe thằng Tào nói nó mới thu được một đệ tử gái xinh phải không? Mày đây phải không con?" Bà lão thoắt cái dịch chuyển tức thời đến trước mặt Lộc Dao Dao. Tốc độ như Flash, vl thật.

Lộc Dao Dao cúi lạy: "Vãn bối Lộc Dao Dao, bái kiến Thái Thượng Trưởng lão ạ!"

Bà lão nhìn Lộc Dao Dao từ đầu đến chân, gật gù hài lòng: "Căn cốt thiên phú không tệ, lại xinh xắn, thằng Tào thu được bảo bối cmnr."

Lộc Dao Dao vội nói: "Trưởng lão quá khen, được vào Thái Thanh môn là phúc mấy đời của con ạ."

Bà lão cười khẩy, xách con cá lên: "Miệng ngọt đấy! Ta vừa xuất quan nên chả chuẩn bị quà cáp cmn gì. Thấy chúng bây đang câu cá, chắc món này là đúng bài rồi! Tiếc vl! Trong hồ có ba con, chạy mất cmn 2 con rồi, còn con này làm quà ra mắt."

Lộc Dao Dao mừng tò he nhận cá. Những người khác thì lác cmn mắt. Vậy ra bà lão vừa xuất sơn sau khóa tu ẩn rồi ra oanh tạc đây mà. Chẳng hiểu cmn gì, chỉ thấy trong hồ đang bơi 3 con, sao mất mẹ nó 2 con rồi? Ai cuỗm vl! Giỏi "tàng hình" thật.

Chu Thanh nuốt nước miếng cái ực. Bả đang nói con cá của mình à?

Len lén nhìn sang sư huynh "số nhọ".

Diêm Tiểu Hổ đang khẩn trương tới mức đỉnh điểm. Vã quá.

"Đừng nhúc nhích. Bả phát hiện bây giờ!" - Tiểu Hổ ra sức rít lên. Chu Thanh co rúm người lại, giả chết.

Bà lão đảo mắt nhìn quanh, dừng lại chốc lát ở Diêm Tiểu Hổ.

Diêm Tiểu Hổ toái cmnr! Sắp bị lôi ra xử trảm rồi!!!

"Thôi được rồi! Chơi cho đã đi, đám trẻ trâu! Đến tuổi tao, muốn chơi cũng hết cmn hơi." Bà lão thở dài, vẻ mặt tiếc nuối, rồi đạp gió bay vút lên trời.

Mọi người đồng thanh: "Cung tiễn Thái Thượng Trưởng Lão!!!"

.

Bạn đang đọc Chưởng Môn Sư Bá Mới Thu Cái Nữ Đồ Đệ (Bản dịch nông dân mắt toét) của Tam Hành Đích Thư Yêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thang1119
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.