Khảo hạch cuối năm.
Chương 101: Khảo hạch cuối năm.
Ngày này rồi cũng sẽ đến, kỳ khảo hạch cuối năm của Cổ Nguyệt sơn trại diễn ra.
Thiên Ca đứng dưới võ đài, xung quanh các thiếu niên, trong lòng có một chút khó nói, giống như bản thân rất đặc biệt.
Khí tức nhị chuyển chậm rãi lưu động ra bên ngoài, ai nấy đều chấn kinh.
"Hình như ta cảm nhận được khí tức của cổ sư nhị chuyển."
"Hôm nay cổ sư nhị chuyển sẽ đến để tuyển chọn thành viên cho tiểu tổ của mình, ngươi cảm nhận không phải kỳ lạ."
"Không phải!"
Một học viên hét lên, bởi vì hắn cảm nhận khí tức này như phát ra gần đây.
"Ta cũng cảm thấy kỳ lạ."
Cùng lúc này, Phương Nguyên đi đến, mọi người dần tản ra. Khi tất cả đã cô lập hắn một đoạn, mọi người mới dần chấn kinh tu vi hắn thể hiện ra.
"Hai nhị chuyển, vậy mà là hai người có tu vi nhị chuyển."
Mạc Bắc cùng Xích Thành lộ vẻ không cam tâm, một người là kẻ cướp nguyên thạch của bọn hắn suốt một năm nay, còn một kẻ là người chẳng có gì đặc biệt, nhưng lại có quan hệ tốt với Phương Chính.
"Đáng ghét, tại sao bọn hắn lại đạt tu vi nhị chuyển trước ta được chứ!"
Xích Thành lộ vẻ ghen tị, hắn triệt để không tin vào mắt của mình: "Phương Nguyên thì ta có thể hiểu được, nhưng tên đó thì sao chứ? Thậm chí còn chẳng có Tửu Trùng."
Mạc Bắc thì lại có biểu cảm khác, một bộ dạng quyết tâm muốn vượt qua hai người bọn họ.
"Tu vi nhị chuyển thì sao chứ? Một ngày nào đó ta sẽ vượt qua hai ngươi thôi."
Ai cũng có bí mật của riêng mình, Thiên Ca nhờ Diễn Mộng cổ thành công đạt được tư chất bậc Giáp, mượn nhờ Tửu Trùng của Phương Nguyên, tu vi tấn thăng thần tốc, nhanh chóng đạt được nhị chuyển sơ giai.
Phương Nguyên có Tửu Trùng của Hoa Tửu Hành giả, được Thiên Ca hỗ trợ, tu vi cũng thuận lợi đạt tới nhị chuyển.
Cổ trùng hiện tại của Thiên Ca cũng rất đa dạng, tấn công có Linh Minh Kiếm, Bách Ngã cổ nhị chuyển, hỗ trợ có Phân Giải cổ nhất chuyển, Huyền Thanh Chu nhất chuyển, Huyết Tích cổ nhị chuyển.
Cảnh giới lưu phái đem lại rất nhiều chỗ tốt, một trong số đó là trực giác nhạy bén với lưu phái đó. Thiên Ca đạt được cảnh giới Luyện đạo Chuẩn Tông Sư nhờ Diễn Mộng cổ. Trong lĩnh vực luyện cổ, cảm giác của hắn rất mạnh mẽ, chỉ cần suy nghĩ khẽ động cũng có thể đoán đại khái được năm thành cổ phương cần suy tính.
Huyết Tích cổ cũng là cổ phương hắn liều lĩnh nghĩ ra, chủ tài cần thiết là Hoa Thỉ cổ, Huyết Khí cổ, Cỏ Nến Sên.
Luyện thành, cổ trùng có hình dáng giống một con muỗi màu đỏ to bằng ngón trỏ, dưới bụng có màu vàng mật.
Khi không sử dụng, cổ trùng sẽ ký sinh trước ngực cổ sư. Khi sử dụng cổ trùng hút máu của sinh vật khác làm năng lượng, chỉ cần ý niệm khẽ động, cơ thể tạm thời tăng lên nửa Trư lực, khí huyết tăng mạnh, hồi phục vết thương trước đó.
Điểm yếu, nếu không đủ thức ăn, cổ trùng sẽ hút máu cổ sư đến khi chết.
Khi tốt nghiệp, các học viên sẽ có hai sự lựa chọn, hoàn thành nhiệm vụ để thành lập tiểu tổ cho riêng mình, được tiểu tổ khác mời vào đội.
Đa số đều sẽ chọn cái thứ hai, bởi vì thành lập tiểu tổ không chỉ hoàn thành nhiệm vụ là được, mà cổ sư phải có tu vi đạt yêu cầu là nhị chuyển.
Hệ thống tiểu tổ nàu chính là một hệ thống cây trồng, cây này lớn sẽ che trở cây non, gia tộc cứ vậy mà phát triển.
Càng dành thời gian để suy nghĩ, lắng sâu vào từng quy tắc, hệ thống Thiên Ca càng hiểu được sự thâm thúy trong tổ chức.
Lúc này có một nhóm người đi vào, sự chú ý của học viên liền chuyển sang bọn họ.
Thiếu niên tóc xanh nhìn đến đám nhóc, miệng không khỏi nở nụ cười hoài niệm: "Cũng đã một năm rồi nhỉ?"
"Ờ!"
Thiếu niên chú ý đến một nữ nhân đang không ngừng tìm kiếm một người, bỗng nàng cất lên tiếng hài lòng: "Ta tìm thấy rồi."
"Dược Hồng, ngươi đang tìm cái gì vậy?"
Thanh Thư hơi nhíu mày nhìn nữ nhân trước mặt, nhan sắc bình thường, nổi bật nhất có lẽ là mái tóc màu nâu của nàng.
"Ta đang tìm Phương Chính, kỳ này phải lôi kéo hắn vào đội chúng ta mới được, dù sao cũng lắc thiên tài bậc Giáp a."
Thiếu niên bất lực đập tay vào trán, thở dài nói với thiếu nữ: "Nếu chỉ thiếu thông tin thì không nói làm gì, nhưng tin đồn Phương Chính được đặc cách tốt nghiệp sớm, bổ nhiệm làm tổ trưởng tiểu tổ. Không lẽ ngươi đã quên rồi sao?"
Thiếu nữ nghe xong có chút giật mình: "Vậy tu vi của hắn đến đâu rồi?"
"Mấy thăng trước ta nghe nói là nhị chuyển sơ giai, bây giờ chắc cũng là nhị chuyển trung giai rồi."
Dược Hồng thở dài tiếc nuối: "Nếu ngươi đã nói vậy, ta phải đổi mục tiêu ưu tú khác rồi."
Thanh Thư lướt ánh mắt một lướt qua đám học viên, miệng khẽ ồ một tiếng, nói: "Học sinh bây giờ đúng là không có chút khiêm tốn nào, cứ thế phô trương khí tức nhị chuyển ra bên ngoài."
"Hình như hắn là Cổ Nguyệt Phương Nguyên, còn kia thì ta không rõ."
Dược Hồng nghe xong cũng rất chấn kinh: "Tư chất của học viên bây giờ tốt vậy sao? Ta nhớ ngoại trừ Mạc Bắc cùng Xích Thành, thì còn lại cũng chỉ toàn bậc Bính với bậc Đinh thôi, làm sao bọn chúng có thể tấn thăng nhị chuyển nhanh chóng như vậy?"
"Ta không rõ, nhưng dám chắc một điều một trong số bọn họ sẽ gia nhập tiểu tổ của Phương Chính."
Dược Hồng quay sang nói với Thanh Thư ý kiến của mỉnh: "Ta nghe nói quan hệ giữa hắn và Phương Nguyên không tốt, vậy nên chúng ta sẽ phải chiêu mộ Phương Nguyên sao?" Dù sao cũng là một chiến lực nhị chuyển."
"Cái này còn phải xem tình hình, chúng ta không thể vội quyết định, lỡ như việc nhận Phương Nguyên vào đội có thể gây ra sự bất thiện ý trong mắt Phương Chính, chúng ta về sau cũng rất khó khăn để nói chuyện với tộc trưởng."
Thanh Thư cũng là người thấu tình đạt lý, hắn hiểu tộc trưởng đã hoàn toàn đứng về phía Phương Chính, vậy nên chỉ cần làm phật ý hắn có thể làm mất thiện cảm của tộc trưởng.
Bên cạnh tổ đội của Thanh Thư, thế lực phụ thuộc của tộc trưởng, còn có tiểu tổ đại diện cho Mạc mạch và Xích mạch, tiểu tổ Xích Sơn, tiểu tổ Mạc Nhan.
Xích Sơn có thân hình to lớn, cơ bắp cuồn cuộn, mái tóc đỏ thẫm, để trần nửa thân trên.
Hắn chậm rãi đưa ánh nhìn hướng đến Xích Thành bên dưới.
Mạc Nhan nhìn thấy ánh mắt không cam tâm của đệ đệ mình, trong lòng vô thức giảm độ thiện cảm đối với Thiên Ca.
"Kẻ này có phúc gì mà tu hành nhanh chóng như vậy chứ?"
"Đây không phải Mạc Nhan tiểu thư sao? Ngài đang oán một học viên à?"
Hùng Hắc Bạch chậm rãi đi đến, thông tin trong Cổ Nguyệt sơn trại dù khép kín, nhưng sau sự kiện khảo hạch giữa năm, cả ba gia gần như chạm đến trình độ thân thích kỳ lạ.
Một số thiếu niên có tiềm năng, nói trắng ra là thiếu tộc trưởng của ba sơn có thể qua lại sơn trại khác một lần trong một tháng.
Thỉnh thoảng lại học viên của ba sơn trại lại biên giới giữa ba sơn trại, cùng nhau bàn tán về những vấn đề xung quanh.
Hùng Hắc Bạch đến đây không phải chuyện lạ, phần nhiều hắn muốn xem con cổ Bách Ngã của mình được sử dụng như thế nào.
"Thiếu tộc trưởng Hùng gia trại này có ngẫu hứng tới tộc ta làm gì vậy?"
Mạc Nhan lộ vẻ không thiện chí.
"Tộc ta tốt nghiệp được một tháng trước rồi, nay chỉ muốn đến xem anh tài trong sơn trại của các vị mà thôi."
Nhiều người vẫn cảm thấy bất mãn, phân nhiều là tư chất Thập Tuyệt Thể cùng thân phận thiếu tộc trưởng Hùng gia trại.
Kỳ khảo hạch cuối năm diễn ra hai giai đoạn, kiểm tra tu vi, sắp xếp thứ tự các học viên thi đấu với nhau trên lôi đài.
Thiên Ca tương đối làm tất cả chấn kinh, nhiều hơn là một số cổ trùng đặc thù bên trong không khiếu của hắn, hoàn toàn không có bóng dáng của cổ trùng Cổ Nguyệt sơn trại.
Trận đầu, Thiên Ca đối đầu với Cổ Nguyệt Minh Nguyệt.
Đối phương bình tĩnh lên đài, nhưng trong lòng không khỏi run rẩy. Hắn bất quá chỉ mới tu vi nhất chuyển trung giai, mà đối phương đã là nhị chuyển từ lâu, lại còn có cổ trùng nhị chuyển, một thân chiến lưc nhị chuyển hoàn toàn được thể hiện rõ.
Thiên Ca bước chân lên lôi đài, trong lòng mặc niệm, ý thức dần chuyển đến không khiếu.
Bên trong không khiếu là tám thành xích thiết chân nguyên. Giữa mặt biển chân nguyên là năm con cổ trùng, con rết màu đỏ đang chìm dưới đáy mặt biển chân nguyên là Bách Ngã cổ, bộ xương hình rắn đang yên tĩnh nằm ngủ là Linh Minh Kiếm, con ong màu đen là Phân Giải cổ, con rết đang nằm một góc sát vách ngăn không khiếu là Huyền Thanh Chu, Huyết Tích cổ thoải mái nằm trên mặt biển chân nguyên.
Sau khi kiểm tra thấy cổ trùng không có vấn đề gì, hắn liền thôi phát Huyết Tích cổ, thực lực trong nháy mắt tăng lên một Trư lực.
Thiên Ca mạnh mẽ nhảy vọt tới, đối phương chưa kịp chuẩn bị đã hắn đánh ra ngoài lôi đài, miệng vẫn còn phun một ngụm nước bọt, thần sắc kinh hoàng, hắn cứ nghĩ mình đã chết trong đó rồi.
"May quá! Ta vẫn còn sống....."
Lời nói như mang theo một tia giải thoát, mọi người ở đây đều không khỏi rùng mình.
"Thiên Ca đáng sợ như vậy tư lúc nào thế?"
Đăng bởi | vituchithuy |
Thời gian | |
Cập nhật |