Thiên Ca đã không còn là chính mình nữa.
Thiên Ca sau khi tiến vào mộng cảnh, hắn phát hiện ra chính mình lại quay trở về thế giới trước kia, Thương Lan giới. Nhưng thời gian trôi qua đã là một ngàn năm.
Hắn phát hiện ra phân thân của bản thân từng tạo ra có phần thiếu sót, hắn đang nghi ngờ có một thế lực nào đó đã can thiệp vào, khiến hắn không tài nào phát hiện ra.
Bối cảnh trước mắt thật rối ren, hắn không biết làm cách nào để thích nghi nhanh chóng.
Dựa vào thăm hỏi, hắn phát hiện tiền thân là em trai của thánh tử tông môn này. Hơn hết anh trai của hắn lại có một vị sư phụ là trưởng lão của tông môn này, gọi là nhị trưởng lão.
Thiên Ca sau hồi suy nghĩ, quyết định đến gặp vị trưởng lão này. Nghe nói rằng lão là một tên luyện si, hắn càng hi vọng bản thân sẽ có một chút thu hoạch, sớm đột phá cảnh giới
Tông Sư Luyện đạo.
"Hôm nay ngươi tới đây có việc gì?"
Giọng nói của nhị trưởng lão thiếu kiên nhẫn. Nếu không phải vì Thiên Ca là đệ đệ của Tri Ngã, thì lão đã cấm cửa không cho vào rồi
Tư chất tầm thường, bản thân lại chẳng có tài năng trên phương diện nào cả.
"Làm phiền nhị trưởng lão rồi. Mấy ngày nay ta tu luyện gặp một chút vấn đề, nên muốn tới đây nhờ ngài hỗ trợ một chút tài nguyên cùng cổ phương cổ trùng nhị tam chuyển."
"Thật ra ta cũng muốn thể hiện một chút trong cuộc tỉ thí tông môn lần này."
Nhị trưởng lão là một lão già râu tóc bạc phơ, mặc đạo bào màu lục, ánh mắt sắc bén như xuyên thấu lòng người.
Nhị trưởng lão ôn hoà nói: "Ngươi cũng biết trong cuộc tỉ thí này sẽ không phân biệt tu vi nhỏ yếu. Tất cả đều không có công bằng, bất quá là thực lực sẽ không nói dối."
"Ta nghĩ ngươi nên suy nghĩ lại. Ca ca của ngươi là thánh tử của tông môn, ngươi không lẽ muốn hắn mất mặt?"
Trong toàn bộ tiểu thuyết, ít nhất sẽ có một lần tổ chức tỉ thí tông môn nhằm tuyển chọn ngoại môn đệ tử, nội môn để tử,...
Nhưng trong cuộc tỉ thí này sẽ không phân cấp bậc, cũng có trường hợp nhất chuyên gặp tam chuyển.
Tỉ thí vốn đã không công bằng, nó nhằm khuyên những đệ tử yếu kém không nên mơ mộng hão huyền, mà hãy chăm chỉ tu luyện, trợ giúp tông môn.
"Danh dự? Ta không mất mặt thì ca ca ta làm sao mất mặt được chứ?"
"Thật ra ta cũng có một chút tài nghệ bên Luyện đạo. Nay đến nhờ nhị trưởng lão chỉ giáo"
Nghe tới Luyện đạo, nhị trưởng lão lập tức hào hứng: "Ta là Chuẩn Đại Tông Sư Luyện đạo, cũng có một chút tâm đắc về cảnh giới Luyện đạo. Nếu ngươi đã rảnh như vậy, chi bằng vào trong nói thử hiểu biết của mình. Nếu vui ta có thể cho ngươi một ít cổ phương."
"Đa tạ. Nhưng ta vẫn chưa biết tên ông là gì?"
"Gọi là là Phù Sương. Phù trong phù du, sáng nở tối tàn. Sương trong sương mù, sáng sớm tươi mới nhưng lại mù mịt."
Thiên Ca dựa vào cảnh giới Chuẩn Tông Sư của mình mà nếu ra cảm nghĩ về Luyện đạo. Tất nhiên là hắn sẽ không bại lộ bí mật về cảnh giới lưu phái của mình.
Lão cũng rất ngạc nhiên về trình độ của hắn, nào là lấy sát chiêu làm cổ phương luyện thành cổ trùng, luyện người, luyện cổ, luyện thiên,... Nhưng nói đến luyện người, là không có vẻ gì ngạc nhiên, cùng lắm là tự hào.
"Ngươi có nghĩ Luyện đạo cổ sư có thể chiến đấu không? Ngươi nghĩ Hồn đạo trước kia, cổ trùng dùng để đoạt xá, gây suy yếu hồn phách có phải là thấp kém?"
"Vạn đạo biến hoá, nếu nó có thể thì chắc chắn là được."
Thiên Ca thẳng thắn trả lời. Khi còn là Vong Vô Ưu, hắn không lấy Hồn đạo làm thủ đoạn tấn công, chủ yếu là lặng lẽ ám hại. Đưa sát chiêu vào hồn phách kẻ thù, lặng lẽ theo đuôi, cuối cùng là nhặt xác.
Hồn đạo được hắn chốt lại một câu tự nhiên, lưu phái này rất thích hợp để chơi dơ. Nếu có thể chơi dơ thì chơi, thì không thể thì dùng sát chiêu đánh lén.
...
Sau hồi giao lưu sâu sắc về Luyện đạo, Thiên Ca ẩn ẩn bản thân có thể đột phá cảnh giới Tông Sư Luyện đạo.
Nhị trưởng lão đưa cho hắn một sấp cổ phương cùng cổ tài, chỉ cho hắn tới cổ thất, bảo là có thể tùy ý chọn lựa.
"Luyện đạo cổ sư chiến đấu?"
Thiên Ca cười khẩy, sau đó lựa chọn ra ba con cổ hắn thấy ổn nhất.
Trở về nhà, hắn bắt đầu tổng kê chiến lợi phẩm.
"Cổ Suy Nghĩ là cổ trùng của tiền thân. Cổ Thích Nghi, cổ Sinh Tồn, cổ Hoà Hợp là ba con cổ chọn được từ chỗ nhị trưởng lão."
"Tại mộng cảnh, ta không cách nào sử dụng cổ tài đã được lấy ra từ mộng."
Thiên Ca xếp bằng, tay bấm pháp quyết, tập trung luyện cổ, với cảnh giới Chuẩn Tông Sư Luyện đạo, hắn rất dễ dàng luyện ra cổ trùng.
Đầu tiên là luyện xuống những cổ trùng sử dụng ở thế giới thực, sau đó là những cổ trùng thuộc Viêm đạo, Biến Hoá đạo, Trí đạo.
"Không ngờ ta lại có thể một lần nữa sở hữu ngươi."
Thiên Ca nhìn chằm chằm vào con cổ Bách Ngã, hắn rất phấn khích khi cầm vào con cổ này.
Rất nhiều thủ được dơ bẩn được hắn nghĩ ra, nào là ngươi cháy thì ta cháy, ngươi chết đuối nhưng ta vẫn ở trên bờ.
"Ngụy Biến, con cổ này ngoài tác dụng ngụy trang, thì chẳng làm được cái gì."
Dựa vào linh cảm của Chuẩn Tông Sư Luyện đạo, Thiên Ca nhanh chóng bác bỏ ý kiến này.
Thay vào đó là tận dụng con cổ này để cải tiến sát chiêu.
Thiên Ca lật những tấm cổ phương nhị trưởng lão đã đưa cho, ánh mắt chăm chú vào từng cái một.
Chợt, hắn phát hiện ra một tấm cổ phương kỳ lạ, nó tên là Thiên Nguyên Bảo Vương Liên.
Sở dĩ kỳ lạ, bởi vì để luyện thành Thiên Nguyên Bảo Liên cần phải tiêu hao ba nguồn nguyên tuyền.
Mà Thiên Ca lại không rõ nguồn cổ tài này đang ở đâu. Nhưng bên trong lại giới thiệu bên trong Thiên Thủy phòng có ẩn giấu hai mươi đạo nguyên tuyền.
Thiên Thủy phong là một nhánh trong mười phong, bên trong chỉ nhận nữ đệ tử có tư chất từ Ất đẳng trở lên.
"Để luyện thành cổ trùng này phải liều một phen, dù sao cũng là một phong trong Tiên Diễn Tông."
Thiên Ca lần nữa lục lọi những tấm cổ phương của nhị trưởng lão và bản thân đang sở hữu.
"Không nghĩ ngờ nữa, cổ trùng thích hợp để làm chuyện này chỉ có thể là Thâu đạo."
Việc này gấp gáp vô cùng, một năm nữa tông môn sẽ tổ chức tông môn tỉ thí.
Một năm đừng tưởng là dài, nhưng kỳ thực là chớp mắt với cổ sư. Sự chênh lệch này có thể so sánh một ngày và một năm.
Mỗi ngày của cổ sư chính là mỗi giây ta đã trải qua.
"Thật không ngờ ngươi lại tồn tại!"
"U Minh Diện Linh."
Thiên Ca cầm tấm cổ phương trên tay, tâm trạng không khỏi bồi hồi. Dù sao cũng là cổ trùng hắn dùng tâm huyết để viết ra.
"Tất cả của ta đều là của Diễn Mộng cổ."
Linh cảm loé lên, hắn vừa suy nghĩ đến một trường hợp kinh khủng.
"Nếu cổ Luyện Thiên ta từng viết có tồn tại trên Thương Lan giới, vậy ta có thể đem nó ra ngoài?"
Thiên Ca lại quan sát một lượt cổ trùng của tiền thân, bên trong có hơn 4 con cổ trùng nhị chuyển, tất cả đều là Viêm đạo.
"Có lẽ thân thể này đang cố chuyển sang tu Viêm đạo, đặc biệt là cổ Bộc Viêm này, đặc biệt chuẩn bị cổ phương tam chuyển cho nó. Đối phương rất có thể đã dồn rất nhiều tâm huyết vào nó."
"Cổ Suy Nghĩ, dù chỉ là tam chuyển. Nhưng giá trị nó đem lại đặc biệt cao, tăng tốc khả năng suy nghĩ. Bên cạnh đó còn có cổ trùng phối hợp sinh ra suy nghĩ, Sinh Ý, sử dụng cùng cổ trùng tăng ý chí có thể cho ý chí đó không ngừng sinh ra, tạo ra động cơ vĩnh cửu."
Cốc cốc.
Điệp Mộng Dao đứng bên ngoài. Nàng cảm thấy Thiên Ca thật sự chưa làm gì quá đáng, vả lại đâu ai cấm nam nhân không được tắm ngoài trời.
Càng nghĩ càng khiến nàng bận lòng. Nếu không xử lý ngay, nàng thật sự không thể an tâm tu luyện.
"Vào đi."
Nghe thấy đối phương đồng ý mình vào, nàng cảm thấy hồi hộp.
Bước qua cánh cửa, căn phòng mờ mờ ảo ảo, ánh sáng hoàng hôn chiếu đến, bóng hình đối phương ẩn hiện trong căn phòng.
"Xin chào."
"Chào thánh nữ, ngươi sao lại có nhã hứng đến chỗ ta thế?"
Thiên Ca hoàn toàn không biết Điệp Mộng Dao có mặt lúc đó, hắn lúc đó tâm trí vô cùng hoản loạn.
Nhìn thấy nhan sắc nghiêng ngước nghiêng thành của Điệp Mộng Dao, trong lòng không khỏi dâng lên những suy nghĩ xấu xa.
"Nhan sắc này thật đẹp, nếu có thể chơi trò yêu đương với nàng cũng không phải là chịu thiệt."
Có một cái bí mật, Thiên Ca không phải người. Hắn cũng không hề biết.
Hắn mang theo năng lực biến mộng thành thực.
Từ lần vào mộng cảnh đầu tiên, hắn đã biến Thương Lan giới thành một thế giới thực sự.
Nhưng thực lực của hắn vẫn còn yếu, dẫn đến Thương Lan giới đang đứng giữa ranh giới mộng và thực.
Diễn Mộng cổ chính là thông đạo đi qua hai thế giới.
Vong Vô Ưu thật sự tồn tại, Tri Tâm cũng thế, đều là người thật.
Hắn nhập vào hai người này cũng chính là đồng bộ với bọn hắn.
Thiên Ca đưa cổ trùng về được thực tại, nhưng thực lực vẫn còn yếu, nên theo thời gian cổ trùng sẽ dần hoá thành mộng mà biến mất.
Đương nhiên Vong Vô Ưu cùng Tri Tâm cũng được đưa về hiện tại. Theo thời gian dần trôi, với thực lực không ngừng mạnh hơn, hắn sẽ không còn là hắn nữa.
Thế nên Thiên Ca tại không còn là Thiên Ca nữa, kẻ theo đuổi Mộng đạo sẽ không còn là chính mình nữa.
Đăng bởi | vituchithuy |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 1 |