Bại lộ thực lực trước mặt Phương Nguyên.
Chương 99: Bại lộ thực lực trước mặt Phương Nguyên.
Thiên Ca là loại người cẩn thận, nhưng hắn có thể thoải mãi nói chuyện với Phương Nguyên, không sợ đối phương giết chết cũng là có lý do.
Hùng Hắc Bạch dùng hai tờ cổ phương để mua tình báo về kẻ bí ẩn, dĩ nhiên cũng đã khoanh vùng tới Phương Chính, hiện đang lôi kéo hắn ta.
Cổ phương Bách Ngã cổ có thể tùy tiện lấy ra, chính là nói hắn muốn giữ lấy một thân tu vi bản thân khổ cực tu luyện trong hai năm qua.
Trong nguyên tác, Bạch Ngưng Băng đã có thể giải quyết hoàn toàn vấn đề của Thập Tuyệt Thể, nhưng cái giá phải trả là biến thành nữ nhân.
Hùng Hắc Bạch cũng không ngại một lần trở thành nữ nhân, mặt khác hắn lại suy tính đến phương pháp giải quyết vấn đề của bản thân. Nhưng tu vi có thể bị phá hủy toàn bộ, phải luyện lại từ đầu.
Trong giao kèo với Bạch Điềm Điềm, hắn không được đụng tới cơ duyên của Bạch Ngưng Băng. Không biết nàng ta có trở mặt, kêu Bạch Ngưng Băng giết hắn, phòng bại lộ bí mật, thủ đoạn của nàng ta, hắn cũng đã chứng kiến qua.
Dù là đồng hương, nhưng khi nàng ta được Phương Chính cứu mạng, hắn càm thấy có chút tiếc, có lẽ vết thương kiếp trước vẫn chưa lành.
Để bảo toàn tính mạng, nên dù trả bất cứ giá nào hắn cũng phải giữ lại một thân tu vi này.
Thập Tuyệt Thể chính là đoản mệnh, cũng nhờ vậy Thiên Ca mới sở hữu được cổ Bách Ngã.
Trong tay hắn đang nắm tới bảy con cổ, Bách Ngã Linh Minh Kiếm, Phân Giải, Nguyệt Quang cổ, Huyền Thanh Chu, cùng một lớp mười vẩy của Huyền Thanh cổ, Cỏ Nến Sên, Huyết Khí cổ.
Vì để giảm thức ăn, Huyền Thanh cổ đã bị Thiên Ca giết chết, chỉ giữ lại vẩy của con cổ này.
Phương Chính bắt đầu ra ngoài làm nhiệm vụ, số nguyên thạch hắn bán máu, cùng Phương Chính đổi từ nang lợn rừng trước đó cũng đủ dùng một thời gian, bọn họ thật sự giàu, hai ngàn năm trăm khối nguyên thạch.
Thiên Ca hoàn toàn không lo lắng về vấn đề trị liệu, cổ trùng tấn công cũng rất phong phú, hắn lại có thể phát huy được phong cách chiến đấu của bản thân.
Về vấn đề thăng luyện cổ trùng, hắn lại có suy nghĩ táo bạo, hợp luyện Cỏ Nến Sên cùng Huyết Khí cổ. Nguyên nhân xuất phát từ linh cảm của cảnh giới Luyện đạo.
Quan trọng là hắn cảm nhận được linh cảm mãnh liệt từ ký ức bị lãng quên trong mộng cảnh.
Tại mộng cảnh, hắn thường sử dụng cổ trùng hút máu cổ sư khác, bản thân nó lại ký sinh bên trong tim bản thân. Khi cần liền giải phóng huyết dịch, chữa trị toàn thân.
Đây cũng là do hắn nhớ tới Huyết Tích Tử mà luyện thành. Trong nguyên tác, con cổ này từng đồ sát ngàn thú vương, Thiên Ca vì lẽ đó rất ấn tượng với con cổ này, lại nghe nói nó có thể tấn thăng thành Huyết Thần Tử.
Không ít lần hắn tưởng tượng Phương Nguyên tấn thăng lục chuyển, lần nữa sử dụng cổ trùng Huyết đạo.
Đời không như là mơ a.
Thiên Ca lần nữa liếc mắt tới Phương Nguyên bên cạnh. Đây là lần đầu hắn tiếp xúc gần với idol như vậy, lòng không khỏi bồi hồi.
Mặc dù hắn đã viết bản thân gặp Phương Nguyên nhiều lần, nhưng đây cũng là lần đầu, còn trước đó cũng chỉ là một Phương Nguyên ngây thơ mà thôi, căn bản chưa trở thành idol của hắn.
Đi được một đoạn, bọn họ liền gặp một con lợn rừng, nó hung hăng trừng mắt nhìn chằm chằm vào bọn hắn.
Thiên Ca lên trước, hắn lấy ra Linh Minh kiếm, thanh kiếm màu trắng xuất ra, đến Phương Nguyên cũng cảm nhận được thanh kiếm này chứa oán khí rất nặng.
Trong cổ tài ngoài xương động vật, thì nó cần nhiều thứ mang nhiều oán khí một chút, dĩ nhiên hai thanh niên mất dạy đã đi chôm đồ tổ tiên nhà người ta, tiện lấy áo của người đã chết.
Thiên Ca không dám lấy xương của Lý Cấn là có lý do. Mây năm nữa, thần bộ Thiết Huyết Lãnh sẽ tới nơi này, hắn sợ người đó nhìn sơ qua là phát hiện bí mật của hắn, con gái của lão cũng không kém cạnh cha mình.
Thiên Ca khẽ động ý niệm, năm đạo phân thân lập tức xuất hiện, khí thế đột nhiên tăng vọt, mỗi người đều cầm một thanh Linh Minh Kiếm trên tay.
Phương Nguyên không khỏi nhíu mày, dù sao hắn cũng là người từng chứng kiến thủ đoạn của Hùng Hắc Bạch. Nên ngay khi Thiên Ca xuất con cổ, hắn cũng không khỏi đen mặt lại.
"Kẻ này có thể móc ra thủ đoạn của Hùng Hắc Bạch, chứng tỏ tâm cơ chắc chắn rất sâu."
Thiên Ca nhân lúc này lao lên, hắn hoàn toàn không chú ý đến hình thể của con vật, nó rõ ràng to hơn mấy lần lợn rừng thông thường, bản tính hung bạo.
Phương Nguyên cũng đã nhìn ra sự khác thường, đây chính là lợn rừng vương. Hắn hiện tại chỉ có thể công khai sử dụng cổ Tửu Trùng cùng Nguyệt Quang cổ. Dù sở hữu Ngọc Bì cổ, hắn cũng không tài nào sử dụng được, hắn không muốn bại lộ bí mật Hoa Tửu Hành giả.
Lợn rừng vương rống lên giận dữ như chứng minh suy đoán của Phương Nguyên.
Bạch quang chém tới, liên tiếp mười mấy đường kiếm công kích vào da thịt, nó chẳng hề hần gì, Thiên Ca lại cảm nhận được áp lực mãnh liệt.
"Hình như đây là lợn rừng vương?"
Không để hắn hồi thần xong, lợn rừng vương đã chạy vọt tới, đâm người vào Thiên Ca, uy lực mạnh mẽ, hắn nhanh chóng bị hất bay ra xa, miệng phun một ngụm máu lớn, các phân thân đồng loạt bị đánh cho nát vụn.
"Ngươi không sao chứ?"
Phương Nguyên lo lắng hỏi, nếu Thiên Ca không chống đỡ nổi, thì hắn cũng chẳng tài nào đối kháng trực diện với lợn rừng vương, hơn hết là hai người họ đã không còn đường để thoát nữa rồi.
"Cái vận khí chết tiệt gì vậy, tự nhiên đi săn bình thường cũng gặp lợn rưng vương."
Thiên Ca thầm mắng trong lòng, tài nghệ Nô đạo của hắn cũng chỉ mới phồ thông. Vậy nên lợn rừng vương có thể lợi dụng những sơ hở này, mà tránh né những đòn tấn công dồn dập từ các phân thân.
Thiên Ca khẽ nhếch môi: "Cảm giác đau đớn này chưa làm ta chết được đâu."
Hắn vung tay lên, năm đạo thân ảnh lập tức xuất hiện trở lại, mỗi ánh mắt của một phân thân đều rất sinh động, nếu không muốn nói là giống y hệt bản thể.
Thiên Ca lần này đứng từ xa quan sát, điều động tinh thần điều khiển năm đạo phân thân, hướng đến năm hướng khác nhau.
Lợn rừng vương không chọn được mục tiêu, dần rơi vào trạng thái mất phương hướng, nhân cơ hội cả năm phân thân lap lên, tung cùng lúc năm cú đá ở năm hướng.
Uy lực mạnh mẽ, ngày sau đó là những tiếng nện vào da thịt, cảnh tượng thật sự rất hung tàn.
Lợn rừng vương nhanh chóng phát hiện ra kết chủ mưu đằng sau, nó rống lên một tiếng khốn khổ cùng tức giận. Thiên cũng chỉ mỉm cười, thầm nói: "Kết thúc rồi!" Sau đó là lao lên đối kháng trực diện.
Âm thanh "phanh" vang lên đinh tai nhức óc, Phương Nguyên sững sờ, hắn thấy trước mặt là Thiên Ca đang đâm qua người một phân thân xuyên tới thân lợn rừng vương, cảnh tượng tương đối hung tàn.
Hắn lúc này cũng thầm khinh hãi cùng tán thưởng: "Tên này e rằng có ma tính rất nặng. Sau này nếu còn sống, chắc chắn sẽ trở thành một tinh tú ma đạo."
"Sẵn sàng dùng phân thân để che mắt đối thủ, mặc dù chỉ là phân thân. Nhưng lại đem tới cảm giác hắn sẵn sàng từ bỏ bản thân để đạt được mục đích, từng nhát kiếm hắn tung ra đều chứa đựng sự điên cuồng đến cực điểm."
Lợn rừng vương bị cố định, tạm thời không nhúc nhích được, Thiên Ca ra hiệu cho phân thân cùng Phương Nguyên ra tay sát thủ: "Phương Nguyên, kết thúc!"
Lời vừa dứt, mười đạo phân thân mới xuất hiện, liên tiếp xuấ mấy chục mũi kiếm vào thân thể lợn rừng vương, kếu oai oái trong thật thảm thiết.
Dù vậy nó vẫn còn sức lực phản kháng, ngay khi con vật sắp vùng lên phản công, một đạo nguyệt nhận bắn ra, kết thúc sinh mạng của nó.
Sau trận này, Thiên Ca triệt để bị thương nặng, nhưng cơ thể nhanh chóng được cổ trùng trị liệu giảm thiểu thiệt hại.
"Lần này thu hoạch không tệ, vừa hay là chủ tài cần thiết để luyện ra con cổ này."
Hắn cười đắc ý trong lòng, trên tay là một con cổ, nó gọi là Hoa Thỉ cổ, tạm thời cung cấp một Trư lực cho cổ sư.
Cổ trùng thường ký sinh trên người dã thú. Thiên Ca thu hoạch Hoa Thỉ cổ từ lợn rừng vương.
"Ngươi cứ cầm con cổ này đi, ta tạm thời không cần đến. Nếu muốn sử dụng cổ trùng thì đến khách điếm gần học đường, nơi thường xuyên bán rượu thanh trúc."
"Được, vậy ta phải cảm tạ ngươi rồi. Sau này ta sẽ ghi lòng tạc dạ."
Với tình trạng hiện tại, Phương Nguyên cũng không phải là đối thủ của hắn. Dù sao hắn cũng có quan hệ tốt với Phương Chính, đối phương không ít lần ra cảnh báo bảo vệ hắn, Phương Nguyên là người thông minh đi.
Hắn cũng không ngu đến mức đi tiêu diệt một ma đầu tương lai, đối phương thành ma thì liên quan gì đến hắn, càn đường tới vĩnh sinh của hắn? Nếu không ảnh hưởng gì thì để đối phương thành cổ tiên thì sao chứ?
Giải trừ hậu hoạ gì chứ? Vì một nguy hiểm không đoán trước, mà tự chuốc phiền phức mới là hoạ. Nếu đối phương thành đạt, sau này còn có thể lợi dụng. Dù sao trong thiên hạ này hoàn toàn không có an toàn tuyệt đối, cũng như không có nguy hiểm tuyệt đối.
Hiện tại Phương Nguyên giết một ma đạo tinh tú, sau này ai nói trước không gặp thêm một ma đạo tinh tú khác, mà hắn lại còn chẳng quen nữa, lấy gì để lợi dụng?
Đăng bởi | vituchithuy |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 3 |