Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngô Trạch

Phiên bản Dịch · 1263 chữ

Ngày 4 tháng 8, 23 giờ, thành phố Tuyền, tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc.

Ngô Trạch, 22 tuổi, vừa tốt nghiệp đại học, đang cần mẫn đóng gói ly trà sữa cuối cùng, hoàn tất khâu cuối của một ngày làm việc. Cậu giao túi trà sữa cho anh shipper của hãng giao đồ ăn nổi tiếng, hoàn thành đơn hàng cuối trong ngày.

Để trả khoản vay sinh viên, cậu đã làm việc tại cửa hàng trà sữa này được hai tháng. May mắn thay, tiền công cũng kha khá. Cậu dự định làm đến Tết, vừa kịp tích cóp đủ tiền trả hết khoản vay, nhận bằng tốt nghiệp và tìm một công việc ổn định.

Dù chỉ tốt nghiệp từ một trường đại học bình thường ở Sơn Đông, nhưng chuyên ngành Kế toán Tài chính của cậu vẫn có sức cạnh tranh cao trên thị trường lao động.

Ngô Trạch duỗi lưng, kết thúc một ngày dài làm việc. Cậu cùng đồng nghiệp dọn dẹp vệ sinh, tắt hết các thiết bị điện, rồi kéo cửa cuốn xuống, trở về nhà. Về đến căn phòng trọ nhỏ thuê với giá 500 tệ trong khu phố, cậu tắm rửa qua loa.

Nhìn vào gương, cậu thấy khuôn mặt mình với sống mũi cao, cằm thon gọn, đôi mắt to và sáng, cùng làn da trắng trẻo. Với chiều cao 1m8, đây chẳng phải hình mẫu "nam thần" trong mắt các cô gái hay sao?

Rồi cậu chợt trầm ngâm. Cậu siết chặt nắm tay, tự động viên bản thân:

"Cố lên, Ngô Trạch! Dù không biết vì sao cha mẹ sinh ra mà không nuôi dưỡng, nhưng các dì trong cô nhi viện đều rất tốt với mày. Hãy cố gắng sống tốt, mày đã trưởng thành, mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi."

Nói xong, cậu giơ nắm đấm lên, cầm lấy sợi dây chuyền hình tròn đeo trên cổ hôn nhẹ. Viện trưởng cô nhi viện kể lại rằng khi được nhặt về, trên người cậu không có bất cứ thông tin gì, chỉ có sợi dây chuyền kim loại hình tròn, rỗng ruột, có khắc chữ "Ngô". Viện trưởng đặt tên cậu là Ngô Trạch. Từ nhỏ đến lớn, cậu luôn đeo nó bên mình, như một niềm an ủi.

Ra khỏi phòng tắm, Ngô Trạch ngồi xếp bằng trên giường, mở chiếc laptop cũ kỹ mua lại trên mạng, chuẩn bị cày phim. Chiếc máy tính này tuy cũ nhưng vẫn dùng tốt, chỉ có điều pin đã chai, phải cắm sạc liên tục.

Sau một lúc lâu chờ đợi, máy tính cũng khởi động xong. Cậu mở bộ phim "Danh Nghĩa Nhân Dân" đã tải sẵn. Đúng, chính là bộ phim này! Lần đầu xem chỉ là để giải trí, nhưng đến lần thứ hai, thứ ba, cậu nhận ra trong đó ẩn chứa rất nhiều triết lý sâu sắc.

Đây đã là lần thứ ba Ngô Trạch xem lại bộ phim này. Cậu vừa xem đến đoạn Kỳ Đồng Vỹ nói:

"Trên thế giới này không ai có quyền phán xét ta, kể cả ông trời."

Rồi hắn nổ súng t·ự s·át! ! !

Ngô Trạch rất ấn tượng với nhân vật Kỳ Đồng Vỹ. Dù là tội phạm, nhưng hắn vẫn là một con người có máu có thịt.

Nghĩ đến đây, cậu tiếc nuối vỗ đùi một cái, vô tình làm lỏng dây nguồn máy tính, khiến nó tắt ngúm. Lười đứng dậy, cậu thò tay ra sau cắm lại dây nguồn, không ngờ lại đụng đổ cốc nước đặt trên tủ đầu giường. Toàn bộ cốc nước đổ ụp vào tay cậu và ổ điện.

Trong tích tắc! Ngô Trạch thầm nghĩ:

"Tiêu rồi!"

Bụp! Ổ cắm điện tóe lửa. Ngay lúc đó, mặt dây chuyền hình tròn trên ngực Ngô Trạch đột nhiên lóe lên ánh sáng xanh lam. Tiếp đó, toàn bộ khu phố, thậm chí là nửa khu Lệ Hạ của thành phố Tuyền đều mất điện.

Ngô Trạch bị điện giật, ánh sáng xanh từ mặt dây chuyền bao trùm lấy cậu. Trong mơ màng, cậu nghe thấy một giọng nói máy móc vang lên:

"Đang bổ sung năng lượng, hệ thống khởi động, khởi động hoàn tất.

Hệ thống ban thưởng ngẫu nhiên từ phim ảnh đang liên kết." Một màn hình trong suốt xuất hiện trong quầng sáng xanh, hiển thị thanh tiến trình 1%... 2%... 3%... . . . . 100%.

"Liên kết hoàn tất." Sau đó, ánh sáng xanh dần biến mất, để lộ Ngô Trạch đã bị điện giật bất tỉnh. Cậu trần như nhộng, nhưng lại không hề hấn gì. Ngoài cửa sổ, đèn đường cũng đã sáng trở lại nhờ sự sửa chữa kịp thời của công nhân điện lực.

"Em là áng mây đẹp nhất nơi chân trời, hãy để ta dùng trái tim giữ em lại (lưu lại)"

Ngô Trạch bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại. Cậu mơ màng tỉnh dậy, đầu óc vẫn còn mông lung, cố gắng nhớ lại chuyện hôm qua.

"Không phải ta bị điện giật sao? Chẳng lẽ tối qua chỉ là mơ?" Cậu vội vàng quan sát xung quanh. Dây nguồn máy tính rơi trên sàn, ổ cắm điện cháy đen, trên sàn nhà còn vương vãi nước, đúng là đã bị điện giật.

Vậy ta đây...?

Chưa kịp suy nghĩ nhiều, tiếng chuông điện thoại lại réo rắt. Ngô Trạch cầm điện thoại lên, thấy cuộc gọi từ quản lý cửa hàng.

Cậu bắt máy: "Alo, quản lý, có chuyện gì vậy ạ? Em nhớ hôm nay và ngày mai em đều làm ca tối mà, vẫn chưa đến giờ làm."

Một tiếng quát lớn vang lên từ đầu dây bên kia: "Ngô Trạch, cậu không cần đến làm nữa, cậu bị sa thải rồi! Hai ngày nay đều tính là cậu bỏ việc, không trừ lương, tiền lương đã được chuyển vào tài khoản WeChat của cậu rồi."

Nói xong, không đợi Ngô Trạch giải thích, đầu dây bên kia liền cúp máy. Ngô Trạch ngơ ngác không hiểu chuyện gì. Cậu mở WeChat lên, quả nhiên thấy quản lý đã chuyển tiền:

Lương tháng 7: 3500 tệ + 4 ngày tháng 8: 500 tệ, tổng cộng 4000 tệ. Lương tháng 3500 tệ, nghỉ hai ngày trong tháng, không sai, vừa đủ.

Sau đó, cậu vào nhóm chat công việc của cửa hàng, phát hiện mình đã bị xóa khỏi nhóm. Nhưng cậu vẫn có thể xem lại tin nhắn cũ. Mọi người đều nhắn tin hỏi cậu tại sao không đi làm, gọi điện không nghe, nhắn tin không trả lời. Cuối cùng, quản lý nhắn rằng nếu không đến nữa thì không cần đến luôn.

Nhìn lại thời gian tin nhắn, bây giờ đã là ngày 7 tháng 8, đã ba ngày trôi qua kể từ tối hôm đó. Rốt cuộc ba ngày qua đã xảy ra chuyện gì?

Ngô Trạch ngơ ngác nằm trên giường.

Hả? ? ? ?

Trước mắt cậu, một luồng sáng xanh lam đột nhiên xuất hiện. Giữa luồng sáng ấy, có một nút bấm giống như nút nguồn đang lơ lửng, khiến người ta bất giác muốn ấn vào. Ngô Trạch cũng không ngoại lệ, cậu đưa ngón trỏ tay phải ra.

Ấn nhẹ vào khoảng không.

Toàn bộ ánh sáng xanh tan biến, hiện ra một màn hình trong suốt. Sau đó, một giọng nói máy móc lạnh lùng vang lên: "Chào mừng đến với hệ thống ban thưởng ngẫu nhiên từ phim ảnh."

Bạn đang đọc Có Hệ Thống: Ta Hết Thảy Toàn Bộ Nhờ Ngẫu Nhiên (Dịch) của Ngã Đích Tiểu Danh Khiếu Đại Khả
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi bach_nguyetquang
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.