Cuộc gặp mặt bất ngờ
Trong thời gian tiếp theo tôi vẫn ngày ngày theo sự nghiệp săn chó và danh tiếng của tôi càng ngày càng lớn. Thân thủ sau khi được cường hóa của tôi càng mạnh mẽ hơn. Thậm chỉ 2 3 tên côn đồ cũng không đánh lại tôi. 1 năm sau đó tôi lại lên một cấp và nửa năm sau tôi lại lên thêm lần nữa nhưng lần này tôi lựa chọn rửa tay gác gậy khiến những hảo hữu "đồng nghiệp" tiếc nuối khôn cùng hỏi lý do, tôi trả lời do không muốn hành nghề ăn mày nữa và sát sinh nhiều quá cũng không tốt, dù sao tôi cũng đã trả được thù rồi.
Còn lý do thật sự là tôi đã không nhận được kinh nghiệm từ việc giết chó nữa. Khi tôi hỏi hệ thống thì hệ thống trả lời do giết một sinh vật với cấp độ thấp hơn bản thân 3 cấp mà vượt quá 10000 con thì hệ thống sẽ tự đánh giá vượt qua tiêu chuẩn độ khó và tiến hành chỉnh sửa thay đổi chức năng. Tất nhiên cao hơn 3 cấp không có kinh nghiệm thì thấp hơn 3 cấp cũng sẽ được thưởng thêm gấp đôi kinh nghiệm.
Nhân tiện thông số của tôi bây giờ là
Phong Cẩu cấp 4
Lực lượng:15
Thể lực:10
Nhanh nhẹn:15
May mắn:3
Thể chất:6
Nghề nghiệp:0
Skill:0
Danh hiệu:0
Trang bị:0
Nhìn bảng thuộc tính mà tôi chắc đầu chán nản. Có ai xuyên không mà thất bại thế này tốn tận gần 3 năm mới lên được 3 cấp.
Trong khi đó với con nhện trong bộ truyện nào đó chỉ 2 năm là thành thần rồi. Chênh lệch! Quá là chênh lệch đi!
Thở dài một tiếng than thở vận mệnh. Tôi chuẩn bị cho kế hoạch sắp tới đã xếp sẵn trong đầu.
Giết chó không được, thì phải giết con khác. Giết người thì cũng dễ chỉ cần làm bộ khoái hoặc sung quân ra chiến trường là được nhưng thứ nhất tôi sinh ra trong xã hội hiện đại đối với giết người vẫn có thành kiến không thể vượt qua. Thứ hai vẫn là quan trọng nhất. Vì khi giết một sinh linh tôi muốn hấp thu năng lượng sinh mệnh vào hệ thống cần phải cắn trực tiếp. Mà như thế thì dọa người quá. Cắn chó không sao, cắn người khéo người khác tưởng tôi hóa rồ hay như một sinh vật vào đêm trăng tròn nào đó không chừng.
Nên tôi đã quyết định sẽ đổi nghề ăn mày thành thợ săn.
Quyết định xong tôi đặt mua công cụ săn bắt như bẫy, cung, tên, lao, dao, kiếm các thứ rồi chuẩn bị lương thực vài ngày để không chết đói trước khi săn thành công rồi đi lên núi bắt đầu sự nghiệp trở thành người rừng.
Sống trong thành phố trong kiếp trước 30 năm và sống trong thành trấn kiếp này 3 năm nên việc bỗng chốc chui vào núi sống cảm thấy thật là tịch mịch và không quen tí nào.
Dù đi đường rừng chênh vênh thế nào thì với chỉ số hiện tại cũng không thành vấn đề nhưng nào muỗi, côn trùng, và ban đêm không dám ngủ sợ thú dữ.
Tôi nghĩ nếu đã quyết định sống lâu dài trong rừng thì làm hẳn một ngôi nhà gỗ để cư trú thì sẽ tốt hơn.
Ngôi nhà rất nhanh được làm xong.
Những tưởng công việc thợ săn chỉ cần lên núi là sẽ gặp con mồi cứ thế kéo cung và bằn như trong film là được nhưng một lần nữa tôi đánh giá thấp sự ngây thơ của mình.
Với một NEET không có kinh nghiệm trong việc săn bắn ít vận đông như tôi thì việc vào rừng bắt thú là game có độ khó quá cao.
Không tìm được thú, đi cả ngày cũng không tìm được. Khi tìm thấy thì vừa thấy tôi lại gần con thú đã chạy mất, chưa nhìn kịp chứ đừng nói kéo cung lắp tên.
Đặt bẫy thì chả có con thú nào dẫm.
Cứ thế 2 ngày trôi qua mà không có thành phẩm gì. Nhiệt huyết đối với công việc cũng trôi qua hơn phân nửa. Tôi đang tự định giá có nên trở về làm săn chó tiếp không dù sao nhiều người hỗ trợ vẫn hơn một mình tôi không có mục tiêu không có kinh nghiệm.
Giữa lúc đang chán nản và phân vân đối với tương lai thì một tia sáng xẹt ngang qua bầu trời.
Hình như có vật thể lạ thì đó mới bay qua. Kim loại thì phải vì phản chiếu ánh mặt trời nhưng hình như bóng dáng to lắm. Chẳng lẽ thiên thạch.... nhưng cẩn thận suy nghĩ lại thiên thạch rơi thì đã có tiếng động lớn va vào mặt đất rồi.
Đang tự hỏi thì hướng vật thể lạ bay qua vừa nãy hình như đã quay trở lại rồi và hướng về phía tôi.
Sững sờ chưa kịp định thần thì vật thể đó đã bay tới gần. Nhìn thấy trên đó là một người mặc quần áo cổ phong hông đeo những dụng cụ kì lạ và một cái túi bên hông. Dưới chân là một thanh kiếm và đang đạp trên thanh kiếm bay lơ lửng trước mặt tôi.
Không nhìn lầm đâu là BAY đó, tôi đang nằm mơ à.
"Chà, chủ là người phàm nhưng lại có dấu vết sử dụng linh lực. Ồ không ngờ lại có thể sử dụng sinh hồn độ nhập vào cơ thể giống phương pháp điều chế khôi lỗi nhưng có vẻ vẫn giữ được thần trí. Thật là lạ".
"À các hạ có phải..."
Tên nhìn chằm chằm vào tôi lầm bầm gì đó.
Tôi đang phân vân không biết nên xưng hô thế nào với đối phương và hỏi xem có phải tu tiên giả trong truyền thuyết không? Thì chưa đợi tôi nói hết câu tên đó đã xuất hiện ngay trước mặt tôi khiến tôi không kịp phản ứng. Trước khi ý thức bị mất đi tôi chỉ kịp nhìn thấy một đôi mắt lạnh lẽo chứa đầy sự ác độc, điên cuồng và vô nhân tính, kèm theo nụ cười nhếch mép có vẻ hứng thú. Bên tai là giọng cười tà "thú vị, thú vị".
Đó là sự bắt đầu của tôi. Những bước tiến đầu tiên bước vào tu chân giới đầy rẫy hiểm nguy và hồi hộp.
Đăng bởi | Worldnolove |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 2 |