Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mục đích Từ Quân(1)

Phiên bản Dịch · 1140 chữ

Theo như lời hắn, ngay cả võ giả Luyện Huyết cảnh cũng không chắc có thể đối đầu với Tà Ma.

Sau đó, Cố Thanh Phong lại hỏi: "Vậy Quán chủ có tính toán gì không?"

Từ Quân nói: "Lâm Huyện không thể ở thêm được nữa, hiện tại, mặc dù chúng ta bị vây trong huyện, nhưng chưa chắc đã không có cơ hội rời đi, chư vị đều là võ giả Luyện Bì, còn Cố giáo tập cùng với ta đã đạt đến Luyện Bì viên mãn, nếu chúng ta hợp sức, liền có thể phá vỡ sự kìm hãm của màn Huyết Vụ, tìm cơ hội rời khỏi Lâm Huyện."

Lời cuối cùng của Từ Quân tiết lộ mục đích triệu tập mọi người.

Lời của hắn khiến cho sắc mặt của đông đảo giáo tập có mặt ở đây đều thay đổi, dường như ai nấy đều đang suy nghĩ gì đó.

Không ai cho rằng bọn họ là kẻ hèn nhát, theo lời của Từ Quân, Tà Ma rất đáng sợ, ngay cả võ giả Luyện Huyết cảnh cũng khó đối phó, vậy thì một đám võ giả Luyện Bì cảnh như bọn họ, chẳng lẽ có thể phá vỡ sự phong tỏa của Tà Ma sao?

Nhìn sắc mặt biến đổi của mọi người, Từ Quân cũng nhận ra những suy nghĩ trong lòng bọn họ: "Chư vị, Tà Ma có mạnh có yếu, không phải tất cả đều đáng sợ như Tà Ma ở Thanh Giang Phủ, với thực lực của chúng ta không phải hoàn toàn vô vọng, hơn nữa, càng ở lại Lâm Huyện lâu, nguy hiểm sẽ càng gia tăng, hiện tại Tà Ma chỉ vây khốn Lâm Huyện, chưa thật sự ra tay, đợi đến khi chúng thực sự hành động thì muốn rời đi cũng không còn cơ hội."

Những lời này giống như cọng cỏ cuối cùng, đè sập phòng tuyến tâm lý của mọi người.

Rời đi thì có thể còn một con đường sống, cho dù rất mong manh, nhưng ở lại thì chắc chắn là phải chết.

Lựa chọn như thế nào, dường như không cần phải bàn thêm.

Lúc này, Từ Quân nhìn về phía Cố Thanh Phong, người vẫn im lặng nãy giờ, sau đó hỏi: "Cố giáo tập có ý kiến gì không?"

Cố Thanh Phong trầm ngâm rồi nói: "Theo lời Quán chủ, Tà Ma không phải thứ mà người thường có thể hiểu được, nhưng quan phủ chắc hẳn phải có biện pháp ứng phó với Tà Ma, không biết tình hình của quan phủ bây giờ ra sao?"

Lời của Cố Thanh Phong khiến mọi người xung quanh sững sờ.

"Đúng vậy!"

Bọn họ đã quên mất sự tồn tại của quan phủ.

Rốt cuộc, Lâm Huyện này vẫn nằm dưới sự cai quản của Thái Huyền Vương Triều, nếu thực sự có Tà Ma xuất hiện, không lý nào quan phủ lại không có động tĩnh gì?

Từ Quân nói: "Triều đình đúng là có những người tài có thể đối phó với Tà Ma, nhưng vấn đề là Lâm Huyện chỉ là một nơi nhỏ bé, làm sao cao thủ cấp bậc ấy có thể ở đây?

Hiện tại, Huyết Vụ đã vây khốn toàn bộ Lâm Huyện, tin tức cũng không thể truyền ra ngoài, còn về sức mạnh của quan phủ Lâm Huyện, không phải ta xem thường bọn họ, nhưng với thực lực của bọn họ, chỉ sợ không đủ khả năng đối phó với Tà Ma, đợi đến khi tin tức thực sự đến được triều đình, Lâm Huyện có lẽ đã bước vào số phận bi thảm như Thanh Giang Phủ."

Nói đến đây, Từ Quân lắc đầu cười khổ, hắn chưa từng nghĩ đến việc dựa vào triều đình hay quan phủ.

Những lời của hắn khiến cho niềm hy vọng vừa nhen nhóm trong lòng đám người xung quanh lại một lần nữa tan biến.

Tiếp theo có người lên tiếng hỏi: "Quán chủ dự định khi nào thì hành động?"

"Tà Ma là chuyện không thể kéo dài quá lâu, chúng ta có nhiều nhất ba ngày để chuẩn bị, ba ngày sau, tất cả sẽ tập trung tại Võ Quán này rồi cùng nhau rời đi.

Nhớ kỹ, tin tức này tuyệt đối không thể tiết lộ ra ngoài, nếu có quá nhiều người biết, có thể sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch của chúng ta."

Từ Quân nghiêm giọng nói thêm: "Sinh linh huyết nhục đối với Tà Ma có sức hấp dẫn rất lớn.

Nếu chỉ có vài người rời khỏi Lâm Huyện, có lẽ Tà Ma sẽ không có động thái gì, nhưng nếu quá nhiều người cùng rời đi, rất có thể sẽ khiến cho Tà Ma hành động sớm hơn."

Hắn nói đến đây, ngụ ý đã rất rõ ràng, chính là muốn dùng bách tính Lâm Huyện để thu hút sự chú ý của Tà Ma, còn mình thì lợi dụng cơ hội này mà rời đi.

Đối với chuyện này, đám giáo tập khác cũng không tỏ ra bất ngờ, thần sắc vẫn như thường.

Đối với bọn họ, tính mạng của mình tất nhiên quan trọng hơn tất cả.

Cố Thanh Phong khẽ nhíu mày, nhưng cũng không nói thêm cái gì.

Thời điểm Cố Thanh Phong rời khỏi Kim Ngưu Võ Quán, hắn gặp được rất nhiều người đi đường với vẻ mặt hoảng loạn, đám đông đang thảo luận về một sự việc có liên quan đến Huyết Vụ.

Vì thế, hắn không thể không tiến về phía cổng thành, nơi mà Huyết Vụ dày đặc đang bao phủ bên ngoài.

Trong không khí ẩn chứa hơi thở quỷ dị cùng lạnh lẽo, như thể bên trong Huyết Vụ kia có thứ gì đó vô cùng hung hiểm và đáng sợ, khiến hắn bản năng cảm nhận được sự uy hiếp.

Phía trước Huyết Vụ, những vệt máu vẫn chưa kịp khô, nhưng thi thể của bách tính thì không thấy đâu, có lẽ đã được quan phủ dọn dẹp sạch.

"Huyết Vụ... Tà Ma..." Cố Thanh Phong nhìn chằm chằm vào làn Huyết Vụ một lát, sau đó quay người rời đi.

Hắn không có ý định liều mình xâm nhập vào Huyết Vụ.

Dù sao thì cái gọi là Tà Ma rất có thể đang ẩn nấp bên trong Huyết Vụ, mà nếu hắn bước vào đó một mình, rất có thể sẽ phải đối đầu với Tà Ma.

Đồng thời, lời nói của Từ Quân lại vang lên trong đầu hắn, Tà Ma ưa thích sinh linh có khí huyết.

Việc Quán chủ Kim Ngưu triệu tập mọi người rời khỏi Lâm Huyện không nhất định là bởi vì lợi ích của họ.

Bạn đang đọc Con Ta Nhanh Đột Phá (Dịch) của Nhật Nguyệt Tề Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dangkhanh1111
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.