Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hấp Tinh Đại Pháp và Dịch Cân Kinh hợp nhau hơn đó

Phiên bản Dịch · 1321 chữ

"Hướng Tả Sứ, ngươi nói xem nếu người thuê cửa hàng của chúng ta mở một tiệm ngọc khí, bên cạnh có tiệm ngọc khí khác làm ăn tốt hơn, khiến người thuê cửa hàng của chúng ta không kiếm được tiền, không nộp được tiền thuê thì phải làm sao?"

Hướng Vấn Thiên thăm dò: "Chúng ta đuổi những tiệm ngọc khí khác đi?"

Lâm Lãng chỉ vào Hướng Vấn Thiên: "Hướng Tả Sứ, ngươi đây rõ là biết làm ăn còn gì?"

Hướng Vấn Thiên chớp chớp mắt, làm ăn là làm như vậy sao?

Hóa ra ta cũng là một thiên tài kinh doanh, trước giờ toàn bị luyện võ làm lỡ dở.

Lâm Lãng nhìn Nhậm Ngã Hành: "Ngoài mở tiêu cục, thu tiền thuê, chúng ta còn có một mối làm ăn khác cũng có thể làm, hơn nữa chắc chắn có thể làm tốt, thậm chí còn kiếm được nhiều hơn."

"Đại Minh có không ít hải vực, mà Đại Minh lại cấm biển, nhưng ra khơi đâu chỉ có đánh cá, còn có thể mang về rất nhiều trân châu, bảo thạch, hương liệu... những thứ đáng giá liên thành."

"Có một bang phái tên là Cự Kình Bang, có thể coi là một bang phái lớn, mấy năm nay phát triển rất nhanh, dựa vào việc lén phái thuyền ra khơi, thậm chí còn làm ăn với nước Izumo bên Nhật Bản, kiếm được bộn tiền."

"Khiến Cự Kình Bang này trở thành phụ thuộc của thần giáo ta, mỗi tháng thần giáo có thể có thêm mấy chục vạn lượng, thậm chí cả trăm vạn lượng thu nhập, đủ để mỗi huynh đệ không cần phải cướp nhà đoạt của, trộm cắp để kiếm tiền nữa."

Chuyện kiếm tiền Nhậm Ngã Hành không hứng thú, nhưng có thể khuếch trương thế lực thần giáo, hắn liền nổi hứng.

"Được, vậy lão phu sẽ thu phục Cự Kình Bang này trước!"

Một canh giờ sau, tiệc rượu mới tan.

Hướng Vấn Thiên đi thu xếp chuyện làm ăn.

Nếu có thể kiếm tiền đơn giản như vậy, đương nhiên phải làm, đi tìm những phú hộ kia "mượn" tiền cũng rất phiền phức, bởi vì trong nhà phần lớn phú hộ đều không có nhiều ngân phiếu, rất nhiều đều là "bất đắc dĩ".

Chính là đem vàng bạc đúc thành một quả trứng nặng ngàn cân, khiến cho kẻ trộm không trộm đi được, đành bó tay.

Hoặc là một ít lương thực, lụa là, phú hộ gia tài bạc vạn, trên thực tế vàng bạc có thể lấy ra được thường không đến một phần mười.

Nhật Nguyệt thần giáo là giáo phái đệ nhất Đại Minh, đứng đầu Ma đạo, nhưng Hắc Mộc Nhai so với Bắc Thiếu Lâm, Võ Đang Sơn thì kém xa, càng không thể so với Kim Tiền Bang, cũng chỉ hơn tổng đà Bắc Cái Bang toàn ăn mày một chút.

Nếu mỗi tháng có thể thu vào hơn trăm vạn lượng, Nhật Nguyệt thần giáo tất nhiên sẽ phát triển nhanh hơn, trong túi Hướng Vấn Thiên cũng có thể có thêm tiền uống rượu ăn thịt.

Nhậm Ngã Hành cũng phái người đi điều tra Cự Kình Bang, muốn ra tay, phải như sấm sét, không cho Cự Kình Bang bất kỳ cơ hội phản ứng nào, cũng không cho môn phái giang hồ khác cơ hội chi viện.

Hắn biết rõ, tuy Nhật Nguyệt thần giáo giáo chúng đông đảo, thực lực mạnh mẽ, nhưng còn chưa đến mức có thể xưng bá giang hồ.

Nếu bị các môn phái khác liên thủ vây công, tất nhiên sẽ tổn thất thảm trọng.

Cho dù thắng, cũng là thắng thảm, như vậy Nhật Nguyệt thần giáo còn có thể còn lại bao nhiêu người? Bao lâu mới có thể khôi phục nguyên khí?

Cự Kình Bang tuy ở vùng duyên hải thế lực hùng hậu, nhưng chưa nghe nói có cao thủ cường đại nào, hắn tin rằng chuẩn bị kỹ càng, ắt sẽ không có sơ hở.

Một bàn ba nam nhân, hai nam nhân kia đều đang bận, Lâm Lãng cũng không nhàn rỗi, còn bận hơn cả bọn họ.

Một canh giờ sau, Nhậm Doanh Doanh nằm bẹp trên giường, không muốn nhúc nhích.

"Doanh Doanh, giáo chủ đã truyền Hấp Tinh Đại Pháp cho ngươi chưa?"

Nhậm Doanh Doanh gật đầu: "Truyền rồi, còn có cả pháp hóa giải, nhưng muốn hóa giải những chân khí đó, vẫn rất chậm."

Chân khí không đủ tinh thuần, xông lên cảnh giới Tông Sư là rất nguy hiểm.

Nhậm Doanh Doanh cảm thấy nàng muốn đột phá, ít nhất phải hơn một tháng nữa mới được.

Nàng tự nhận cũng coi như là có thiên phú võ học, mới mười tám tuổi, đã có thể xông lên cảnh giới Tông Sư.

Nhưng so với Lâm Lãng, thì kém xa quá.

Lâm Lãng ngoài hai mươi, đã là Tông Sư đỉnh phong, thậm chí còn giết hai vị Đại Tông Sư.

Lâm Lãng nhìn Nhậm Doanh Doanh: "Ta sẽ truyền cho ngươi một môn nội công tâm pháp nữa, ngươi chăm chỉ tu luyện, hóa giải dị chủng chân khí sẽ nhanh hơn."

Dị chủng chân khí mà Hấp Tinh Đại Pháp hút vào rất khó luyện hóa, chân khí hỗn tạp, sẽ dẫn đến xung đột, tẩu hỏa nhập ma.

Năm đó với thực lực Tông Sư đỉnh phong của Nhậm Ngã Hành, còn suýt chút nữa thì toi mạng, bị Đông Phương Bất Bại khi đó còn không bằng Nhậm Ngã Hành dễ dàng khống chế.

Tuy rằng sau này ngộ ra pháp hóa giải, nhưng theo Lâm Lãng thấy cũng rất bình thường.

Lệnh Hồ Xung có thể dựa vào Dịch Cân Kinh, dễ dàng hóa giải dị chủng chân khí của đám người Đào Cốc Lục Tiên, Nhậm Doanh Doanh cũng có thể.

Hơn nữa Nhậm Doanh Doanh hấp thu không phải chân khí của cao thủ Tông Sư, chỉ là võ đạo đại sư, hóa giải sẽ càng đơn giản hơn.

Nhậm Doanh Doanh vốn định từ chối, nàng cảm thấy có thần công cha truyền thụ là đủ rồi.

Nhưng khi Lâm Lãng ấn sau lưng nàng, để chân khí lưu chuyển trong cơ thể nàng, nàng mới phát hiện công pháp này lại có thể bao trùm toàn thân kinh mạch, kết nối tinh thần ngũ tạng.

Nàng lập tức tập trung tinh thần, ghi nhớ lộ tuyến vận công.

Sau khi Lâm Lãng bỏ tay ra, Nhậm Doanh Doanh tự mình vận chuyển chân khí, cảm giác được chân khí tuần hoàn mà không tán, vận hành mà không đứt, khí từ trong sinh ra, huyết từ ngoài nhuận vào.

Cái này có chút giống như cha nói, đả thông kỳ kinh bát mạch, trở thành Tông Sư đỉnh phong mới có thể làm được đại tuần hoàn chân khí!

Nhưng kỳ kinh bát mạch của nàng còn chưa đả thông cái nào, sao lại có hiệu quả như vậy?

"Lâm đại ca, đây là công pháp gì, sao lại mạnh mẽ như vậy?"

Nhậm Doanh Doanh cảm thấy, công pháp này so với Hấp Tinh Đại Pháp mà cha truyền cho nàng cũng không hề kém cạnh.

Thậm chí về phương diện ngưng luyện chân khí, còn vượt xa pháp hóa giải mà cha truyền cho nàng.

"Dịch Cân Kinh."

Nhậm Doanh Doanh kinh ngạc: "Đây là Thiếu Lâm Dịch Cân Kinh?! Ngươi trộm từ Thiếu Lâm, vì ta sao? Quá mạo hiểm, sau này tuyệt đối không được như vậy."

Trong mắt nàng tràn đầy cảm động, Lâm đại ca vì nàng, thật sự là quá mạo hiểm.

Lâm Lãng chớp chớp mắt: "Vì nàng, mạo hiểm một chút cũng đáng."

Nhậm Doanh Doanh càng thêm kích động, cúi đầu xuống.

LVQ8371

Bạn đang đọc Công Pháp Bị Phá Mất, Ta Càng Mạnh Hơn (bản Dịch) của Cùng Tứ

Truyện Công Pháp Bị Phá Mất, Ta Càng Mạnh Hơn (bản Dịch) tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi QuiQuyetCoc
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.