Làm lại nghề cũ (2)
Hắn cẩn thận quan sát tòa cung điện này, xung quanh hay bên trên cung điện không có không gian thừa, nếu có căn phòng bí mật hay cơ quan gì thì chắc chắn nó ở dưới.
Lâm Tú dùng thuật thổ độn đi xuống lòng đất, nhanh chóng phát hiện ra rằng quả thật có một căn phòng tối dưới lòng đất.
Trên vách tường phòng tối được khảm một vài hạt châu tỏa ra ánh sáng le lói, cung cấp một chút ánh sáng cho phòng tối.
Nhờ vào ánh sáng yếu ớt này, Lâm Tú nhìn thấy trên một chiếc bàn làm bằng san hô với những hàng vỏ sò ngay ngắn, bên trong vỏ sò là những tinh thể không màu và trong suốt.
Thể tích của những thủy tinh phách này lớn hơn nhiều so với những viên mà Lâm Tú nhìn thấy trong bảo khố ban nãy.
Lâm Tú đếm, ở đây có khoảng mười lăm viên thủy tinh phách, trong đó, bên trong chiếc vỏ sò lớn nhất là một viên có kích thước bằng nắm tay, kích thước tương đương với những viên thủy tinh phách khác cộng dồn lại.
Đây không phải thứ Thương Lan Vương tự mình ngưng tụ thành đó chứ?
Thủy tinh phách do cường giả cấp Thiên ngưng tụ thành sẽ không thấp hơn nhiều so với nguyên tinh dị thú cấp bảy, cần ít nhất vài tháng để ngưng tụ ra nó, trong những tháng này, tu vi của hắn không thể tăng trưởng, nhưng tác dụng của nó lại rất lớn.
Nó có thể tăng khả năng đột phá đến cấp Thiên của Hải tộc cấp Địa thượng cảnh.
Lâm Tú nhìn những thủy tinh phách này, ngay cả ánh mắt cũng tỏa ra ánh sáng le lói.
Một lát sau, Thương Lan Vương dẫn theo một gã Hải tộc trở lại cung điện.
Nhiều khi, hắn vô cùng bội phục trí tuệ của Nhân tộc, bọn họ biết sản xuất rượu ngon, biết làm ra tơ lụa, có thể nung đồ sứ, có thể dùng lửa để nấu chín đồ ăn,..
Đợi đến khi Hải tộc mạnh đến một trình độ nhất định nào đó, chắc chắn hắn sẽ tấn công đại lục, biến những Nhân tộc đó thành nô bộc của bọn họ...
Hắn nhìn tên Hải tộc kia nói: "Ngươi phải tu hành cho tốt, sớm bước vào cấp Thiên, đến lúc đó, chúng ta thôn tính nước Hải Lăng trước, sau đó từ từ thống nhất toàn bộ Hải tộc, ngày chiếm lĩnh lục địa không còn xa."
Gã Hải tộc này là một thiên tài thuộc Vương tộc, mới sinh ra hơn ba mươi năm đã sắp thăng cấp đến cấp Địa thượng cảnh, cũng là người có hy vọng thăng cấp cấp Thiên nhất Vương tộc.
Thủy tinh phách lần này các tộc tiến công, đủ để nước Thương Lan có thêm một cường giả.
Thương Lan Vương bước đến trước bức tường đá khổng lồ, dùng một dòng nước đẩy chiếc giường đá nặng nề ra xa, để lộ một lỗ hổng lớn trên mặt đất, hắn bước xuống dọc theo thềm đá, song đột nhiên cảm thấy có điều gì đó không ổn.
Tại sao trong mật thất lại tối như vậy?
Một lát sau.
Một tiếng gào giận dữ phát ra từ bên trong tòa cung điện nào đó, trong âm thanh này ẩn chứa sự tức giận tột cùng, ngay cả tòa cung điện đó cũng đã đổ sập trong tiếng gào thét này.
Một vài cường giả Hải tộc đang choáng váng, nghe tiếng hét như vậy, lập tức tỉnh rượu.
Trong lòng bọn họ mơ màng và kinh ngạc, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra, sao lại khiến Thương Lan Vương tức giận như vậy?
Ngay khi bọn họ còn đang nghi ngờ trong lòng, thì không lâu sau, một tiếng gầm khác vang lên từ hướng bảo khố Vương tộc.
Nghe giọng, thì đó vẫn là tiếng hét của Thương Lan Vương.
Rất nhanh, vô số binh lính Hải tộc lao ra khỏi Vương cung, phong tỏa toàn bộ Vương thành, không cho phép kẻ nào ra vào, hậu vệ của Vương tộc cũng rời khỏi Vương cung, lục soát từng nhà để tìm thứ gì đó...
Những cường giả của các bộ lạc đó không biết tại sao Thương Lan Vương lại tức giận như vậy, nhưng rõ ràng là có chuyện lớn đã xảy ra ở Vương thành rồi.
Mãi cho đến rất lâu sau đó, bọn họ mới nhận được thông tin.
Ngay khi Thương Lan Vương mở tiệc chiêu đãi cường giả của các bộ tộc, có một tên trộm đã nhân cơ hội cướp sạch bảo khố của Vương tộc, toàn bộ thủy tinh phách bọn họ tiến cống năm nay đã bị tên trộm đó lấy hết...
Trong một năm qua, toàn bộ sự cố gắng của các bộ lạc trong nước Thương Lan, không phải dành tặng cho Vương tộc mà là làm lợi cho tên trộm đó.
Đông Hải.
Trên một hòn đảo hoang không có người.
Lâm Tú ngồi khoanh chân, tay cầm một viên thủy tinh phách, dị thuật thủy vận chuyển, thủy tinh phách trong tay hắn nhanh chóng tan chảy, cùng lúc đó, một luồng nguyên lực khổng lồ lập tức tràn vào trong cơ thể hắn.
Luồng nguyên lực này tràn lan trong cơ thể hắn, rất nhanh, Lâm Tú đã cảm nhận được sự tồn tại của bức tường đó.
Sau đó, luồng nguyên lực này đập mạnh vào bức tường này.
Lâm Tú hét lên một tiếng đầy đau đớn, cơ thể run lên.
Bức tường dường như cũng rung chuyển bởi sự va chạm này, nhưng vẫn còn tồn tại.
Lâm Tú hít sâu một hơi, trong tay xuất hiện viên thủy tinh phách thứ hai.
Sau đó là viên thứ ba, thứ tư, thứ năm...
Đăng bởi | Ngọc_Trúc_Anh |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 361 |