Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngươi nói chuyện như cái rắm ?

Phiên bản Dịch · 1787 chữ

Chương 13: Ngươi nói chuyện là đánh rắm sao?

Sở Thiên Thần đã sớm biết trước hắn sẽ nói như vậy, tiện tay đem nhẫn trữ vật gở xuống, giao cho hắn.

“Là nhị giai Thần Văn Giới, hắn lại có nhị giai Thần Văn Giới, ta nhớ được đến Vu Trường Phong lão sư nhẫn trữ vật cũng là nhị giai Thần Văn đi.”

“Xem ra thân phận hắn không đơn giản a.”

Có người khe khẽ bàn luận nói.

Nhưng mà Sở Thiên Thần sảng khoái để cho Thường Kiến dấy lên hi vọng rồi lại bị dập tắt, cũng không phải sao, nếu như trong trữ vật giới của hắn đeo theo như lời Thường Kiến nói có đồ vật làm mất trọng lực, Sở Thiên Thần làm sao dễ dàng như vậy đáp ứng hắn đây.

Nhưng Thường Kiến vẫn là (hay là) kiên trì đến cùng, linh hồn cảm giác lực nhận biết quét đi vào, nhất thời, một cổ lực lượng cường đại đem cảm giác lực của hắn bắn cho ngược trở về, hiển nhiên, đó chính là ấn ký khắc chế linh hồn của Sở Thiên Thần, đại biểu đó là vật mà Sở Thiên Thần sở hưu.

Bất quá sắc mặt Thường Kiến đã trở lên biến đổi to lớn, vô cùng tái mét, bởi vì hắn là Linh Võ cảnh bát trọng, vậy mà thậm chí ngay cả một cái thiếu niên Thối Thể cảnh ấn ký linh hồn cũng không phá vỡ được.

Chợt, trong thức hải lực lượng linh hồn bộc phát, một cổ hồn lực mạnh hơn hướng về phía nhẫn trữ vật đánh tới, đột nhiên giữa hồn lực hắn phảng phất bị chặn bởi một tấm chắn thiên nhiên, vô luận hắn dùng sức thế nào, đều không cách nào phá tan lớp bình chướng kia, không thể dò xét đồ vật sau bình chướng kia.

“Phá cho ta!” Thường Kiến thét lên một tiếng.

Ầm!

https://truyenyy.com

Một cổ lực lượng cường đại cắn trả lại hắn từ trong Thần Văn Giới phản kích trút ra, ép thẳng tới thức hải của Thường Kiến, trong phút chốc, đồng tử Thường Kiến phóng đại, vội vàng đem Thần Văn Giới ném ra ngoài, lùi về phía sau mấy bước, lảo đảo một cái, té ngã trên đất dưới mắt mọi người,.

Nếu không phải hắn kịp thời vứt bỏ giới chỉ, sợ là phải bị liền thức hải đều sẽ nhận được bị thương.

Nhớ tới cái này, Thường Kiến sắc mặt không khỏi tái nhợt, lòng vẫn còn sợ hãi.

“Ta không nhìn lầm chứ, Thường lão sư thậm chí ngay cả linh hồn ấn ký của hắn đều không đánh tan được.”

“Hắn thật là Thối Thể cảnh sao?”

“Cái tên này rốt cuộc là thiếu gia nhà nào a, làm sao cho tới bây giờ chưa có nghe nói qua Cự Linh thành gia tộc nào có bậc này yêu nghiệt tồn tại a.”

“Trâu bò a!”

...

“Khục khục, thật không tiện a Thường lão sư, ta cho rằng bằng vào hồn lực cường đại của lão sư có thể mặc kệ linh hồn ấn ký của ta đây, xem ra là ta đánh giá cao thực lực lão sư, ta đây liền tháo gỡ ấn ký, để cho lão sư kiểm tra.” Sở Thiên Thần trong thanh âm hiển thị rõ ý đùa bỡn.

Lập tức, hắn đem ấn ký kia giải trừ, đưa tới.

Thường Kiến tự hiểu hôm nay đã là quá mức mất mặt rồi, lúc này hắn đối với Sở Thiên Thần hận thấu xương, nếu không phải Vu Trường Phong ở đây, hắn sẽ không 1 chút do dự tru diệt Sở Thiên Thần, trong ánh mắt Thường Kiến bắn ra một đạo hàn quang, đứng dậy, đem nhẫn trữ vật trong tay Sở Thiên Thần giành lấy, cẩn thận cảm giác.

Hắn nghĩ quá rồi, Sở Thiên Thần thật là đem linh hồn ấn ký gỡ xuống, cảm giác lực của Thường Kiến thông suốt, trực tiếp xâm nhập nhẫn trữ vật, nhất thời cảm thấy một hồi thoải mái, đồng thời cũng bị không bên trong gian nhị giai Thần Văn Giới làm cho chấn động, không tự chủ được một hồi hâm mộ.

Ước chừng trăm m² không gian, so với nhất giai Thần Văn Giới của hắn lớn gấp năm lần ,song sau đó khi hắn nhìn thấy vật phẩm trong Thần Văn Giới thì tâm thần chấn động, tim đập loạn không thôi.

Trong Thần Văn Giới đó phẩm nguyên thạch mấy ngàn, Nhị cấp dược liệu rất nhiều, thậm chí ngay cả cấp ba, cấp bốn dược liệu kia đều có, dần dần, Thường Kiến từ hâm mộ chuyển thành ghen tị, đến cuối cùng đã biến thành tham lam.

Không sai, hắn đối với nhẫn trữ vật nổi Sở Thiên Thần lên lòng tham lam, thân làm một học viện lão sư, mỗi tháng thù lao cũng bất quá 200 Trung Phẩm nguyên thạch mà thôi, bên trong chiếc nhẫn trữ vật của Sở Thiên Thần đây, Trung Phẩm nguyên thạch so với lương 1 năm của hắn còn muốn nhiều hơn rồi, còn có những dược liệu kia, nói ít cũng phải đổi được 1 vạn trung phẩm nguyên thạch đi.

Nghĩ đến chỗ này, Thường Kiến khóe mắt liếc nhìn lướt qua Sở Thiên Thần, cái này thiếu niên tầm thường, rốt cuộc là ai? Cự Linh thành tứ đại gia tộc con cháu đích tôn, thậm chí con cháu ngoại tôn phần lớn hắn đều biết hết, nhưng mặt mũi Sở Thiên Thần thật sự là quá xa lạ.

Mà giờ khắc này, hắn cũng không nghĩ được nhiều như thế rồi, Sở Thiên Thần hôm nay để cho hắn mất mặt như thế, hắn làm sao có thể tuỳ tiện bỏ qua cho hắn đây?

Tiếp đó, hắn lật qua một lần, có ở bên trong cũng không tìm ra cái gì có thể làm mất tác dụng trọng lực, trong lòng rất là không cam lòng.

“Tại sao lại không có chứ? Lẽ nào hắn thật là bằng vào thân thể này mà ở lại bên trong một ngày? Không có khả năng, đây tuyệt đối không có khả năng.” Thường Kiến buồn bực thầm nói.

“Thường lão sư, xin hỏi ngươi là có hay không tìm ra đồ như lời ngươi nói?” Sở Thiên Thần trong mắt lóe lên một ít mùi vị đùa bỡn nói.

“Đây là 1000 trung phẩm nguyên thạch, về sau đừng bao giờ xuất hiện tháp tu luyện thuộc quyền của ta.” Thường Kiến đem nhẫn trữ vật ném cho Sở Thiên Thần, bên trong còn nhiều hơn 1000 trung phẩm nguyên thạch, hắn vẻ mặt nhức nhối, đây chính là năm tháng thù lao a, nói không đau lòng đó là giả.

“Ngươi nói như đánh rắm ah?” Không ngờ Thường Kiến vừa mới xoay người, Sở Thiên Thần rốt cuộc mở miệng chất vấn hắn là nói như đánh rắm à.

Thường Kiến lập tức xoay người lại, khí tức Linh Võ cảnh bát trọng phá thể trút ra, hướng về phía Sở Thiên Thần ép tới.Theo như áp lực này có lẽ sẽ để cho Sở Thiên Thần là Thối Thể tam trọng sẽ bị cảm giác hít không thông, nhưng đã trải qua phòng tu luyện gấp hai mươi trọng lực, chuyện này căn bản không tính là cái gì, bởi vì, khí tức uy áp Thường Kiến cũng không bằng phòng tu luyện gấp hai mươi trọng lực.

“Ngươi nói ai đánh rắm?”

“Nói nhảm, đương nhiên là nói ngươi rồi, hôm qua ngươi cùng ta đánh cuộc, tất cả mọi người đều nghe, ngươi nói chỉ cần ta đây ở lại phòng tu luyện một ngày, liền thanh toán ta 1000 trung phẩm nguyên thạch, còn nói bên trong tháp tu luyện này, ngoại trừ tầng thứ chín còn lại mặc ta chọn, nhưng bây giờ lại nói ta đừng lại xuất hiện nơi này, ngươi nói ngươi không là đánh rắm là cái gì? Còn nữa, ngươi vừa nói nếu là không tìm được đồ vật làm mất tronng lực, liền hướng về phía ta xin lỗi, mà ngươi lại không nói tới một chữ, đây không phải là đánh rắm là cái gì?” Sở Thiên Thần thân thể thẳng tắp, ánh mắt kiên định, đúng mực.

“Ngươi tìm chết!” Thường Kiến đánh ra 1 chưởng .

Sở Thiên Thần bóp trong tay Hỏa Lôi Châu màu đen, đang muốn hành động , không ngờ chưởng phong kia bị một đạo lực lượng êm dịu hóa giải, còn có thể là ai, dĩ nhiên là Vu Trường Phong rồi.

Thường Kiến nhìn đến Vu Trường Phong xuất hiện trước mặt Sở Thiên Thần, sắc mặt tái xanh, cắn chặt hàm răng, nhưng mà Vu Trường Phong là Địa Võ cảnh cường giả, căn bản hắn không phải là đối thủ.

“Nói xin lỗi!” Vu Trường Phong nhàn nhạt nói.

Chợt, lực lượng uy áp Địa Võ cảnh kinh khủng phóng ra, trong phút chốc, Thường Kiến sắc mặt tái nhợt vô cùng, khí huyết quay cuồng, Địa Võ cảnh cường giả thật sự là quá mạnh mẽ.

“Thật... Thật xin lỗi, về sau, ngoại trừ tầng thứ chín, cái khác phòng tu luyện ngươi có thể tùy ý chọn chọn.” Thường Kiến mở miệng nói.

“Ta sẽ lại đến.” Sở Thiên Thần hồi đáp.

Vu Trường Phong thu hồi khí tức, xoay người đối với Sở Thiên Thần nói: “Thiên Thần, đi theo ta.”

Nhìn đến bóng lưng Vu Trường Phong, Sở Thiên Thần đi theo, khi hắn đi qua Thường Kiến thì, đột nhiên lộ ra một bộ nụ cười quỷ dị, “Nếu không phải Vu lão sư xuất thủ, ngươi...đã chết!”

Hai mắt đối lập, Thường Kiến vậy mà thấy lạnh cả người, ánh mắt Sở Thiên Thần, thâm thúy lạnh lùng, bắn thẳng đến lòng người, phảng phất đến từ Thái Cổ.

  • Thái Cổ* ý nói người bề trên ,bậc cao nhất

Hắn, là ai? Ánh mắt của hắn tại sao đáng sợ như vậy?

“Hừ, nếu không phải Vu Trường Phong xuất thủ, ngươi mới thật sự là chết.” Tuy rằng sinh ra hàn ý trong lòng, nhưng ngoài miệng lại không thể thua, dù sao nơi này còn có nhiều học viên như vậy đang nhìn đây.

Đợi hai người Sở Thiên Thần sau khi rời đi, Thường Kiến lạnh lùng thốt: “Chuyện hôm nay, nếu có người dám tiết lộ ra ngoài, bị ta tra ra, phế tu vi, đuổi ra khỏi học viện!”

Bạn đang đọc Cửu Hồn Long Đế(Dịch) của Hoắc Đông
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Bạchyđộngã
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 62

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.