Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Từ Hôn

Tiểu thuyết gốc · 2231 chữ

Trời đã về khuya, trong phòng Lý Ninh vẫn trằn trọc không ngủ. Hôm nay tâm trạng của hắn thất thường. Có buồn , có vui và có một chút nuối tiếc. Chợt có người gõ cửa.

Hắn ra mở cửa , người gõ cửa không ai vẫn là Lý Ất ,y mặc vào cái áo mỏng , trên tay cầm cái gối.

Lý Ất lại đến ngủ nhờ, từ đầu đến lúc lên giường nằm , y không nói một câu gì. Chỉ ngái ngủ , nằm xuống chóp chẹp miệng không thấy hỏi han hay động tĩnh gì.

" Lý Ất, ngươi thực sự thích Đinh Hương"

Lý Ninh đánh tan sự im lặng.

Không thấy y có ý muốn trả lời. Lý Ninh bất đắc dĩ thở dài.

Lúc nãy , Lý Ất đứng trước mặt mọi người tuyên bố thích Đinh Hương. Lý Ninh không tin vào tai mình, hắn nghĩ mình nghe lầm rồi. Chính mẹ hắn cũng tỏ ra kinh ngạc. Y và Đinh Hương tuy từ nhỏ được nhà hắn nhận nuôi, lớn lên cùng nhau có tình cảm cũng là chuyện bình thường nhưng Lý Ất bấy lâu nay chưa từng thổ lộ tình cảm của mình. Hôm nay , y làm mọi người quá bất ngờ cả Đinh Hương cũng choáng , tạm thời nàng chưa thể nào chấp nhận.

Không nghĩ vấn đề này nữa , cho dù Lý Ất có yêu thật hay chỉ đơn giản mượn người ta làm bình phong tránh chuyện hôn nhân thì hắn cũng đã nói ra rồi. Hắn phải chịu trách nhiệm với lời nói đó.

" Hương nhi" nghe thật thân mật , Lý Ất mấy hôm nay chắc đã có chuẩn bị.

Sáng sớm hôm sau, Lý Ninh dậy khá sớm . Hắn rửa mặt, vệ sinh cá nhân song quay lại phòng vẫn thấy Lý Ất nằm ngủ . Chắc hắn mắc cỡ chuyện tối qua.

Hắn xuống bếp ăn sáng , trên bàn đã để sẵn hai phần cơm , mẹ hắn đã ra ngoài từ sáng sớm. Ăn cơm song thì hắn tiếp tục ra phụ Đinh Hương tưới rau.

Nàng hôm nay mặc một bộ đồ màu xanh nhạt, hai tóc để búi đang sắn cao quần tưới rau.

Trông thấy thiếu gia nhà mình, nàng hơi đỏ mặt , không từ chối thiếu gia làm phụ mình. Từ đầu đến cuối nếu không im lặng thì cũng kiệm lời , chỉ vâng dạ cho qua chuyện . Chuyện sảy ra tối qua chắc nàng vẫn còn sốc.

Lý Ninh suy nghĩ có nên kêu Lý Ất ra phụ nàng thay mình để hai người này có thời gian gần gũi. Nhưng thoáng suy nghĩ , hắn lắc đầu bỏ đi ý định này. Tốt nhất là để họ có thời gian chuẩn bị.

Gần trưa, hắn đi ra ngoài. Trước khi đi hắn cho Đinh Hương một chút tiền bảo nàng ra chợ mua thịt về mà nấu. Thật ra thì hắn đang cố tạo không gian riêng tư của hai người nọ.

Hắn đi chưa được bao lâu thì đằng sau có tiếng gọi.

Là Lý Ất , hắn không ở nhà mà chạy theo.

" Lý Ất , sao ngươi không ở nhà mà chạy ra đây?"

" Thiếu gia, ngươi cho ta theo mới , ta không muốn ở nhà đâu?"

Lý Ất thở hồng hộc.

" Tại sao thế, ở nhà bây giờ không phải rất tốt sao?"

Lý Ninh lại hỏi.

" Thiếu gia , thực ra chuyện tối qua không phải như vậy..."

Lý Ất giải thích. Nguyên lai , đúng như hắn đoán. Lý Ất không hề có ý gì với Đinh Hương. Hắn chẳng qua mượn nàng làm bình phong mà thôi. Lý Ninh hơi bực vì y dám lừa cả mẹ mình, còn mang cả danh tiết Đinh Hương ra đùa bỡn . Thấy thiếu gia giận mình, Lý Ất cũng tỏ ra ăn năn , hối lỗi. Y nói sẽ đích thân giải thích với Đinh Hương, mong nàng thông cảm . Lý Ất cứ theo mình lẽo đẽo kể khổ , bất đắc dĩ hắn đành phải tạm tha thứ cho y nhưng cảnh cáo sẽ không có lần sau. Lý Ất vui mừng như mở cờ trong bụng , tất nhiên y không dám từ chối lời đề nghị này còn tay chỉ thiên thề thốt sẽ không tái phạm nữa.

Lúc nào cùng đi cũng vậy, hắn với thân phận thiếu gia luôn luôn phải chịu chi và tỏ ra hào phóng, nhất là chẳng mấy khi Lý Ninh có tiền. Hắn dẫn Lý Ất lên Bắc Thành chơi, đến trưa cả hai đều đói meo , loay hoay tìm một quán ăn thì vô tình hắn đi qua Bách Tửu Các . Ngồi trên xe ngựa Lý Ninh trầm tư suy nghĩ , không biết đang nghĩ về bọn người áo đỏ hay là cô nàng tên Mai nhi kia .

Đương nhiên là hắn sẽ không vào cái quán này ăn mà chọn một quán cách không xa Bách Tửu Các. Quán này có một cái tên rất buồn cười là Đại Ngư , nghe tên thôi là biết chỗ này chuyên đồ hải sản.

Hai người ngồi vào bàn , Lý Ất gọi một bát bún cá còn phần mình Lý Ninh chỉ gọi một cân mực khô và chút riệu. Thiếu gia mình nhom nhem uống riệu ăn mực, Lý Ất không chịu nổi xin uống thử , Lý Ninh cũng không từ chối gọi phục vụ vào xin thêm một chum đựng riệu. Lý Ninh phải bất ngờ trước khả năng uống rượu của tên này , y mới uống lần đầu mà như thể ngày nào cũng uống , nhìn y uống riệu khác gì uống nước, Lý Ninh phải ngăn lại sợ y say , không thấy đường về.

Buổi tối hai người thuê xe ngựa về , về đến nơi Lý Ất say bí tỉ. Nguyên lai , Lý Ninh không cho y uống nữa nhưng y mặc kệ , giật lất vò riệu tu ừng ực, Lý Ninh phải doạ nếu như không nghe lời mình còn uống nữa lần sau hắn sẽ bỏ mặc không dẫn theo nữa, Lý Ất mới chịu thôi.

Hắn tống tên này vào trong phòng , rồi đi xuống bếp . Mẹ hắn và Đinh Hương đã chuẩn bị cơm nước từ hồi nào chỉ còn chờ ngồi vào ăn. Thấy hắn đi một mình , Vương phu nhân hỏi sao không gọi Lý Ất xuống ăn cơm. Hắn phải nói rằng Lý Ất hồi chiều có đi ăn cơm bụi no rồi , không ăn nữa , giấu nhẹm chuyện uống rượu. Đinh Hương không thấy bàn luận gì , chắc vẫn còn ngại chuyện tối qua.

Sáng sớm hôm sau , dư âm của cơn say vẫn chưa hết . Mặt trời lên cao bằng cây sào mà Lý Ất vẫn còn ngủ khò khò. Hôm nay cũng là ngày phải đi giao đậu cho khách , Lý mập không dậy , Lý Ninh đành thấy hắn theo mẹ một buổi.

Sang nhà hàng xóm mượn một con la chuyên để vận chuyển. Vì hai bên hông của con la mang chất hàng hoá , không thể cưỡi được . Hắn và mẹ mình đành phải dắt nó chạy bộ, cũng may điểm đến là Thành tây cách đây không quá xa , chỉ khoảng gần hai dặm đường , không phải là quá mệt.

Dừng chân trước một căn nhà khá lớn , đằng trước có chạm đầu lân. Mẹ hắn tiến lại gõ cửa.

" Vương muội đến đấy à?"

Chưa mở cửa trong kia đã vọng ra giọng hồ hởi.

Bước ra ngoài là một người tuổi tác cũng gần một giáp, lưng đã hơi cong , người nọ mặc một bộ bạch y, xét tướng mạo cũng thuộc dạng làm quan.

" Chúc lão bá , hôm nay vãn bối đến giao đậu."

Thấy người nọ vui vẻ tiếp đoán mình , Vương phu nhân cũng mỉm cười đáp lễ.

" Ừ , vào đi , vào đi... Ủa , người này là?"

Lão nhân nọ đưa tay mời nàng đi vào nhà . Chợt thấy Lý Ninh đi theo , y hỏi.

" Tham kiến tiền bối , Vãn bối là Nhi tử , hôm nay đi theo mẫu thân giúp đỡ!"

Vương phu nhân chưa kịp mở miệng, Lý Ninh đã bước lên giới thiệu.

" À, ra vậy!"

Lão nhân chợt hiểu. Đi theo Vương phu nhân chắc chỉ có thể là con trai Nàng. Nhưng có điều làm y thắc mắc, Vương phu nhân cũng chỉ tầm gần bốn mươi mà đã có đến hai mặt con. Đẻ nhiều mà vẫn bảo trì được nhan sắc trẻ trung thật là hiếm có.

Nguyên lai , lần trước Vương phu nhân có dẫn Lý Ất có giới thiệu y  là con trai nàng lần này dẫn theo Lý Ninh cũng nói như vậy mới dẫn đến bị lão nhân hiểu lầm.

" Vương muội , mời vào nhà . À, tiểu huynh đệ này ngươi mang đậu vào đằng sau bếp giúp lão ".

Lão nhân hồ hởi mời vào nhà. Lý Ninh nghe lão ta an bài bèn ôm bao đậu đi xa sau nhà lão. Hắn rất khi phải làm việc này , vì hôm nay đậu phải giao hai tải đầy nên khá là nặng. Hắn loay hoay mãi mới mang vào bếp được nếu là Lý Ất làm việc sẽ nhanh hơn vì đây vốn là công việc thường nhật của gã.

Dưới dàn hoa thiên lý, lão nhân phú hộ đã cho bày bàn nước. Lão và Vương phu nhân ngồi trò chuyện một lát thì Lý Ninh ra ngồi cùng. Thấy Lý Ninh có vẻ khá là mệt , ông lão mỉm cười quay sang mẹ hắn khen nàng sinh con khéo , hai người lớn lơn ai cũng được việc , sau này nàng không phải lo nghĩ gì cái ăn , cái mặc. Vương phu nhân khéo cảm tạ lão nhân, không quên tán dương lão nhân có con gái nết na, hiền thục.

Lý Ninh không nói gì mà cũng không biết nói gì, chuyện của người lớn mẹ hắn ở nhà vẫn dạy không nên hóng hớt, nên đành lặng im.

Vài phút sau, trong nhà một cô gái trẻ tuổi bưng ấm trà bước ra. Cô gái này vóc dáng mảnh khảnh , tóc để dài cũng tầm tuổi Lý Ninh. Thấy nàng , nét mặt lão nhân tươi cười , Lý Ninh khẳng định đây chẳng phải là vị hôn thê hụt của Lý Ất đây ư.

Nàng ta bưng ấm trà đặt xuống bàn , tuy mặt cúi xuống nhưng nhìn ra ánh mắt có phần bất thiện của nàng. Lúc rót trà cho mẹ và hắn nước trà tràn đầy ra ngoài xem ra hứa hôn với Lý Ất đã làm nàng ấm ức.

Trước thái độ của nữ nhi mình, lão nhân nhìn mẹ hắn ái ngại , mỉm cười như trẻ mắc lỗi .

Lý Ninh không ngừng đánh giá cô gái này. Nhân sắc của nàng không quá xuất sắc nhưng không đến nỗi tệ nhưng hắn cũng rất chán ghét với loại nữ nhân này. Dù không thích cũng phải để chút mặt mũi cho cha mình chứ, may mà Lý Ất không lấy người này nếu không lại phải đội cô ta lên đầu.

Thấy Vương phu nhân không mấy để ý mà vẫn ung dung uống trà. Lão nhân  đánh tan không khí trầm lắng:

" Vương muội , bên muội chuẩn bị hôn lễ thế nào rồi, Sao hôm nay không thấy hiền tế đến?"

" À, Tiểu Ất hôm nay mệt nên không đến thăm hỏi Chúc lão được."

Vương phu nhân đặt chén trà xuống bàn hướng Chúc lão trả lời.

" Vậy ư, cái thằng bé này chắc sắp cưới vợ lo nghĩ nhiều đến sinh bệnh đây mà."

Chúc lão trách móc.

Nghe ông lão nói , Lý Ninh nhẹ bật cười, cái gì mà sắp cưới vợ lo nghĩ nhiều đến phát bệnh chứ? Ông già ơi ông đến xem gã thực sự phát bệnh hay vẫn ăn khỏe như heo ? to khoẻ như gã mà bệnh thì chắc thế gian này chắc ai cũng ốm.

Thiếu nữ kia không dời đi mà đứng cạnh tay ôm khay đựng trà , khi nghe cha nàng nhắc đến việc hôn sự thì khẽ nhăn mày, trong mắt hiện rõ sự bực tức.

Lão nhân không để ý đến biểu cảm của hai người , nhâm nhi thưởng thức trà có vẻ lão rất ưng người con rể này.

" Chúc lão , thực ra hôm nay cháu đến đây là muốn nói về hôn sự của Tuyết nhi và khuyển tử.  Tuyết nhi là một đứa con tốt , thực ra cháu rất yêu mến nó , rất muốn nó về làm dâu nhà mình, tiếc là Tiểu Ất không có phúc này rồi."

Vương phu nhân thanh âm nhẹ như gió xuân nhưng lại tràn đầy nuối tiếc.

" Vương muội, muội nói vậy là có ý gì?"

Chúc lão vẫn chưa rõ ý tứ hỏi.

Bạn đang đọc Cửu Ngũ Chí Tôn sáng tác bởi VôTâm777
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VôTâm777
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.