Sandevistan
Ngắm nhìn thành phố tương lai vào ban đêm với ánh đèn sặc sỡ đầy mỹ lệ mặc dù đã hiểu sơ sơ về cái thế giới này từ trước nhưng cho dù với cái góc thượng đế thì vẫn đéo thể hiểu nổi có cái gì có thể cứu nổi cái nơi chết tiệt này.
Trong đầu lúc này của david đang có tiếng lải nhải không ngừng nghỉ của một lão già.
"Nhóc nên đồng ý đi mẹ người đa nhận đơn rồi phải biết tuân theo ý nguyện của người mất chứ bút đơn là bán ch........."
Dập máy đỡ nhức đầu.
Hủy diệt tập đoàn arasaka thì cũng đồng nghĩa hủy luôn cái thế giới này.
Trong đầu một đoạn hội thoại đến từ Katsuo kẽ đã đánh David suýt chết chiều nay vang lên.
" Thật là rất chia buồn cùng mày David à" từng câu từng chữ thằng này nói cảm giác như muốn ăn đòn.
" Mẹ mày thật vĩ đại nhúng chàm vào công việc nguy hiểm để đứa côn đồ như mày được đi học nhưng rồi chết trong một vụ tai nạn nghe thật vô nghĩa mày nhỉ. cuôc đời đã định sẵn con đường cho mọi người làm trái lại kết cục như vậy cũng thật dễ hiểu mà không có gì phải buồn cả, mày nên học hỏi được chút gì từ cái chết của bả chứ david."
David cầm cái Sandevistan thứ di sản cuối cùng mà mẹ cậu để lại.
gloria martinez quả là một người mẹ vị đại liều mạng cầm một Sandevistan từ một thi thể của cuồng nhân bán lấy tiên đi học cho con, làm việc đến suy kiệt cũng gián tiếp gây ra cái chết cho bản thân.
một mắt quét qua rồi nhắm lại sau vài phút từ phần lưng các thịt máy động tạo hình rồi từ từ hiện ra hình dáng của chiếc Sandevistan trên tay, chỉ khác là cái trên lưng hòa toàn là màu da nếu không nhìn kĩ còn tưởng là dị tật.
Cái Sandevistan này cũng rất đặc biệt có thẻ tăng tốc độ thần kinh trong cơ thể thậm chí ảnh hưởng đến thời gian thỏa thỏa công nghệ đen.
Hoạt động chút cổ như để làm quẹn với bộ phận mới trên cơ thể.
{Ngày mai có vẻ còn rất nhiều thứ phải làm rồi.}
Mặc cho ngoài kia ánh sáng rực rỡ với đủ mọi sắc màu nhưng cả căn phòng vẫn cứ đen nghịt trong bóng tồi âm trầm, ưm tất nhiên là không phải ẩn dụ cái gì mà là hết tiền thì hết điện thôi.
khoác lên cái áo của gloria để lại rồi chui qua cái cửa gió lúc trước tìm ra để vào được nhà.
cũng không phải quá lo lắng cho hũ tro ở nhà ai trôm lấy tro, mà giờ này thì ma cũng không vào cướp đến chủ nhà còn chẳng có chìa khóa cơ mà.
Một đầu đi qua những con hẻm bản thỉu, la liệt là nhưng người vô gia cư không có nhà trong các con hẻm tối còn cá những tiếng thịt với thịt va chạm nhau bạch bạnh luẩn quẩn.
Đột nhiên ba tên côn đồ chăn lại đường trước mặt.
" Nhóc con không biết giờ này là cấm trẻ em ra đường sao thôi để bọn anh dạy chú một khóa mà tiền học á là tất cả những thứ đáng tiền trên người được không nè"
Vừa nói hắn vừa vung vẩy con dao trên tay.
Thấy cảnh này David thở dài một cái cây atm miễn phí đưa lên tận cửa sao không nấy.
Thoáng chốc mọi thứ xung quanh như chậm lại tầm nhìn cũng hóa xanh la cây một chút đi từng bước lại gần ba tên trước mặt nhìn biểu cảm vặn vẹo hưng phân big chậm lại vô số lần của lũ này David thở dài
{Sinh ra ở tầng lớp thấp trong thế giới này quả là bi ai.}
Tự nỉ non một chút rồi cậu tặng cho ba thằng một đứa một mến yêu thiết quền vào bụng. Để tránh một chút chất mật có thể bắn ra từ dạ dày vương vào người mình David nhanh chóng lùi ra sau, kết thúc trạng thái thời gian trở về như cũ. Nhìn bộ phận da trên nắm đấm của mình tróc ra dỉ máu.
{Tác dụng phụ cũng thật rõ rệt.}
Không nghi nghờ cái Sandevistan này cần người sử sụng cực lơn khả năng chịu đựng không sẽ tự sé nát túc chủ. Mặc dù thể chất bản thân cực phù hợp hơn nữa còn là tự diễn sinh từ cơ thể nhưng gắng nặng để công kịch vẫn quá lớn.
Nhìn ba con tôm bự đang bật tanh tạch dưới đất.
{ giờ tao là cướp bọn mày tự hiểu}
Nghe câu này xong ba tên không nửa lời phản kháng cả lũ vội móc hết thứ mình có ra chỉ để lại quần áo rồi chạy mất.
Thu mấy món đồ vào mặc dù không ra ngô ra khoai gì nhưng hiên tình trạnh đến tiền ăn cũng không thì chỗ này cũng tốt rồi
Đi thên đoạn nữa David đến một nhà ripperdoc.
Mà ripperdoc như là một chỗ nâng cấp cơ thể và mua hàng kiểu vậy.
Từ xa đã nghe thấy tiếng rên ơ ơ phát ra từ đo nhưng nếu của nữ thì không sao nhưng của một nam mà còn là lão xấu xí thì đúng đau hai lỗ tai.
Vừa bước vào hình như cửa quá có máy cảm biến thông báo trực tiếp khiến lão biến thái đang sung bị dật mình dùng dùng trên chiếc giường cái kình vr dơi ra khỏi đầu lăn dưới đất.
Lão già biến thái nhìn hằm hằm khách đến từ trong kho sô liệu hắn thấy được thông tin của nhóc này là đứa dang giữ Sandevistan cấp quân đội vừa dập máy.
" sao hả chấp nhận bán rồi sao mà hàng đâu"
cái đó không ban tôi có thứ khác David đưa ra hết mấy món đồ mà nãy cướp của cướp ra, lão già biến thái lườm một mắt rồi như hết sạnh hứng cái thứ này là đồng nát mặc dù được chút tiền nhưng so với cái Sandevistan cấp quân đội thì một góc cũng không bằng. Nhưng đây là công việc không hứng cũng phải làm, trong lúc lão biến thái lẩn mẩm tính tính thì david chú ý đến một nhảnh da câu chỉ vào nó rồi nói
{ đây là cái gì vậy}
"Hả nhóc muốn cái đó hả không đủ tiền đâu, mặc dù là phần nhỏ nhưng nó vẫn từng là siêu thiết bị cấp quân đội bằng cấp với cái Sandevistan của nhóc đó, thứ đó là da nhưng cực bền bỉ kháng đạn lửa điện nhưng vẫn có khả năng tản nhiệt cực tốt. Mặc dù chỉ còn miếng nhỏ nhưng các netrunner đập vỡ đầu cũng muốn đó, chỉ cần có cái khối be bé đó gắn vào đầu là không lo bị quá nhiệt ở đầu còn bảo vệ được thứ quan trọng nhất của họ.
David chăm chú nhìn một cái rồi nhắm đến cái khác hỏi
{ còn cái này ?}
"nó hả đồ bỏ đi cũng là đặt làm riếng nhưng có thằng ngu nào chế lại làm một cái xương nặng như vậy quả vô dụng mặc dù rất cứng cứng đáng sợ nhưng để làm chầy đập nhau còn khó."
lại đánh mắt nhìn một cái nhìn một vòng không còn cái nào vừa ý david vào vấn đề lí do hôm nay sao muốn đến.
{ông có loại gì mà cung cấp một lượng lớn dưỡng chất không càng tổng hợp càng tốt}
Cái này thì có nhưng thường cung cấp cho mấy kẻ có siêu thiết bị về hệ tiêu hóa còn không thì chẳng ai dùng được nhưng để làm quen ta sẽ bán nhóc nửa giá.
biết là lão nhắm đên cái Sandevistan nhưng có lơi thì nhận thôi.
{Được chỗ vật đó mua được bao nhiêu}
Ba bình mỗi bình đủ cấp dưỡng chất cho hai mươi người trong một ngày.
{thành giao.}
chở về nhà david nắm một bình trong tay trực tiếp mở nắp tu lấy ừng ực, xong nhắm mắt lại vài phút cả người lại bốc lên hơi nước dày đặc.
Đăng bởi | hikoma2003 |
Thời gian | |
Lượt đọc | 22 |