Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tầng thứ năm

Phiên bản Dịch · 1074 chữ

Đó là Tịnh Ly, bậc tiền bối cao hơn cả Trừng Hư, năm năm trước đã tu luyện A Tu La Thần Công.

Đáng tiếc cảnh giới Đại Nhật Như Lai Bất Động Kinh còn kém một chút, bị A Tu La Thần Công phản phệ quá lợi hại, đã mất hết lý trí.

Hiện tại đang bị giam ở Tẩy Tâm Phong.

Tẩy Tâm Phong nằm ở phía tây nam của Đại Lôi Âm Tự, Trừng Hư mang hắn đến đó trong nháy mắt.

Tẩy Tâm Phong phong cảnh tú lệ, cho dù trên đỉnh núi cũng không có tuyết đọng, là một ngọn núi nhỏ xanh tươi mơn mởn.

Pháp Không đi tới đỉnh núi, thấy trong rừng tùng trên đỉnh núi có mười cây cột đá đen cắm xuống, đó là cột đá Mặc Tinh.

Mỗi cây cột cao ba mươi mét.

Trên mỗi cột đều có một hòa thượng trung niên ngồi, rũ mắt xuống, giống như không thấy Pháp Không và Trừng Hư đến.

Mười cây cột tạo thành một vòng tròn, giữa các cột quấn quanh một tấm lưới kỳ dị, tạo thành một cái lồng.

Trong lồng có một hòa thượng trung niên tuấn dật đang khoanh chân ngồi.

Tăng bào màu vàng sạch sẽ gọn gàng, đầu trọc bóng loáng, râu mày đều được cắt tỉa gọn gàng, vẻ mặt trang nghiêm.

Pháp Không nhìn hòa thượng trung niên kia, lại nhìn về phía Trừng Hư.

Trừng Hư nói: "Không thể nhìn người qua vẻ bề ngoài, Tịnh Ly sư thúc nhìn thì không nguy hiểm, nhưng thật ra đã hoàn toàn rơi vào A Tu La Đạo, mất hết khống chế, đã hóa thành quái vật, chỉ biết giết chóc."

"Ta e là..." Pháp Không làm bộ khó xử.

"Cứ thử xem!"

"Ô..." Đột nhiên một tiếng thét dài vang lên từ hòa thượng trung niên.

Hắn mở choàng mắt.

Trong con ngươi, tất cả tơ máu nổi lên, màu đỏ như máu che kín tròng mắt, trong hốc mắt toàn một màu đỏ máu.

"Ầm ầm ầm ầm..."

Hòa thượng trung niên thân như quỷ mị, không thấy rõ thân hình, chỉ có một mảnh bóng dáng chớp động, liên tục va chạm vào lưới vây.

Pháp Không lo lắng lưới vây này có thể bị phá vỡ hay không, có thể xảy ra sai sót hay không.

Trong lòng hắn dâng lên một cảm giác cảnh giác mãnh liệt, đủ để chứng minh sự nguy hiểm của hòa thượng Tịnh Ly này không hề thua kém vị Lục tiên sinh kia.

"Như thị ngã văn..."

Mười hòa thượng trung niên ngồi ngay ngắn trên cột đá cùng nhau tụng Đại Nhật Như Lai Bất Động Kinh, âm thanh hòa làm một, tạo thành một hiệu quả rộng lớn mà trang nghiêm.

Giống như giữa thiên địa toàn là tiếng tụng kinh Đại Nhật Như Lai Bất Động Kinh, trùng trùng điệp điệp, uy nghiêm to lớn.

Pháp Không đoán rằng bọn họ đã dùng kỳ thuật, nếu không không thể phát ra âm thanh và hiệu quả như vậy.

Hòa thượng tuấn dật vẫn tiếp tục va vào lồng, âm thanh trầm đục khiến người nghe kinh hồn bạt vía.

Pháp Không thu liễm tâm thần, tụng Thanh Tâm Chú.

Thanh Tâm Chú tầng ba vừa động, hư không có bình ngọc đổ xuống ngọc tương tinh tế, đổ thẳng vào trong đầu Tịnh Ly.

Tịnh Ly dù nhanh như quỷ mị, vẫn không tránh được ngọc tương tưới vào, thân hình lập tức chậm lại một chút.

Trừng Hư lộ ra vẻ tươi cười.

Hắn biết tác dụng của Thanh Tâm Chú, thật sự như rót cam lồ vào đầu, trong nháy mắt tỉnh táo chưa từng có.

Sát ý của A Tu La Thần Công đến từ sự phẫn nộ.

Hận trời hận đất hận người, muốn tiêu diệt tất cả chúng sinh trên thế gian.

Mà Thanh Tâm Chú vừa vặn dập tắt ngọn lửa giận, tựa như rút củi dưới đáy nồi, lửa giận vừa tắt, sát ý tự nhiên không còn sức chống đỡ.

Thanh Tâm Chú tăng lên tới tầng thứ ba, uy lực càng mạnh, dập tắt lửa giận chỉ là chuyện nhỏ, hiệu quả thấy ngay lập tức.

Thân hình Tịnh Ly tiếp tục chậm lại, càng lúc càng chậm, cuối cùng hiện ra thân hình.

Màu máu trong mắt hắn đã phai nhạt, có thể nhìn thấy sự lạnh lẽo và vô tình trong con ngươi.

Giờ khắc này hắn thực sự không còn tình cảm của con người, chỉ còn lại sự giết chóc và hủy diệt.

Trừng Hư lắc đầu.

Hắn hiểu được cảm giác của Tịnh Ly lúc này.

Thế giới Ta Bà này quá xấu xa, quá độc ác, quá bất công.

Vô tận phẫn nộ trong lòng phảng phất như dung nham sôi trào, căm hận tất cả mọi thứ trên thế gian, tất cả đều có thể giết, tất cả đều là tội nghiệt, chỉ có giết chóc, mới có thể trả lại cho thế gian một sự trong sạch.

Biết rõ cảm xúc này quá mãnh liệt, quá cực đoan, nhưng vô tận phẫn nộ vẫn đang gào thét, không thể ngăn cản.

Cuối cùng khi không muốn ngăn cản nữa, muốn thuận theo tự nhiên, đó chính là thời điểm hoàn toàn trầm luân mất khống chế.

Bản thân mình vẫn luôn không buông xuôi, vẫn luôn cố gắng chống đỡ không để cho mình mất khống chế, xem ra Tịnh Ly sư thúc đã từ bỏ.

Không phải là vì Đại Nhật Như Lai Bất Động Kinh của hắn hỏa hầu chưa đủ sâu, mà là vì thù hận của hắn càng sâu hơn.

Người ngoài nhìn vào, tu luyện A Tu La Thần Công là phá vỡ Đại Nhật Như Lai Bất Động Kinh, nhưng hắn lại thấy hoàn toàn ngược lại.

A Tu La Thần Công vốn dĩ có thể cùng tồn tại với Đại Nhật Như Lai Bất Động Kinh, A Tu La Thần Công là một trong những tâm pháp tốt nhất để hỗ trợ tu luyện Đại Nhật Như Lai Bất Động Kinh.

So với việc dùng A Tu La Thần Công để ma luyện Đại Nhật Bất Động Kinh, thì việc tiến vào hồng trần ma luyện chẳng khác nào mưa to gió lớn và mưa phùn gió nhẹ.

Bạn đang đọc Đại Càn Trường Sinh (Bản Dịch) của Tiêu Thư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Snowagle90
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.